Thiên Mệnh Chí Tôn

Chương 197: "Cậu lớn, add wechat em nhé?"



Hệt như đang vui mừng nghênh đón chủ nhân mà nó chờ đợi đã lâu.

Trần Khiêm cất chìa khóa xe trong tay xuống. Sau đó, chậm rãi đi tới rồi ngồi vào ghế lái.

Yên tĩnh, cho dù lúc nà có đến vài chục cô gái đang đứng gần trong công viên.

Nhưng vẫn đột nhiên im bặt cả lại, hệt như đã bàn bạc với cả thế giới rồi vậy, chỗ này lặng ngắt như tờ.

Tất cả mọi người đều trợn tròn mắt nhìn cảnh tượng trước mặt.

Mắt và miệng của Lý Kiện mở to hết mức có thể.

Thì... thì ra Trần Khiêm này là chủ nhân của chiếc Lamborghini?

"AII" Lúc này, một tiếng thét chói tai phá vỡ không khí trầm lặng bao quanh tất cả mọi người.

"Là anh ấy, thì ra chủ của chiếc xe là anh ấy! AI!"

"Cậu lớn, anh ngầu quá đi, cậu lớn, anh tên gì thế?"

"Cậu lớn, add wechat em nhé?". Thách‎ thánh‎ tì𝗆‎ được‎ ﹟‎ TRÙMTRU𝒀Ệ‎ 𝖭.Vn‎ ﹟

Có những cô gái càng lớn gan bổ nhào tới trước mũi xe Trần Khiêm hệt như gặp được thần tượng lớn nhất đời mình.

Xe thể thao Lamborghini, mười tám triệu tệ, tuyệt đối là siêu xe đó!

Cú đả kích của chiếc xe này đối với tất cả các cô gái thật sự quá lớn.

Chờ đợi mòn mỏi, cuối cùng cũng chờ được cậu lớn này đến rồi!

Trần Khiêm ngồi trong xe, dù cách âm rất tốt nhưng vẫn có thể nghe được các cô gái ré lên từng đợt.

Nói thật, bây giờ trong lòng Trần Khiêm vô cùng sảng khoái.

Một là cuối cùng anh cũng đã được lái chiếc xe của mình rồi.

Ngoài ra, cuối cùng anh cũng đã được nở mày nở mặt một phen rồi.

“Tích! Tích tích!" Trần Khiêm hạ cửa xe xuống.

Anh cười với Lý Kiện đã ngây ngốc nấy giờ: "Cậu Lý, hay cậu lên lái thử nè?"

Trần Khiêm trả lại anh ta câu này.

Lý Kiện nuốt nước bọt, có đánh chết anh ta cũng không dám lái chiếc xe này.

Bây giờ thì mặt anh ta đã anh như tàu lá chuối rồi.

Người mà anh ta xem không ra gì lại giàu có đến mức này.

Hơn nữa, vừa rồi anh ta còn bỡn cợt Trần Khiêm nữa. Đâu phải người ta hèn nhát không dám trả đòn, mà mà, Lý Kiện mình trước mặt người ta chỉ là một tên hề nhảy nhót thôi.

Xe Passat của mình ba trăm nghìn tệ, chiếc xe này mười tám triệu tệ, đệch, có thể mua đến sáu mươi chiếc của mình?

Đây không phải là điều đáng sợ nhất, đáng sợ hơn là mình đã đắt tội với một vị cây cao bóng cả thế nào đây?

Ba cô gái lên xe của Lý Kiện cũng ngây như phỗng.

Chứ đừng nói đến cô gái tóc dài vừa nấy ngồi trên mui xe của Trần Khiêm lại còn dám om sòm chửi anh.

Tóm lại, tất cả mọi người nhìn thấy cảnh này đều kinh ngạc đến ngây ngốc!

Trong tiếng tru tréo của cả đám, Trần Khiêm lái xe đi.

Đây là lần Trân Khiêm ra vẻ giàu có thật sự trước mặt tất cả mọi người, cũng thật là vì không nhịn được nữa.

Ngay lúc này, điện thoại của Trần Khiêm đổ chuông.

Đương nhiên là điện thoại của Tô Mộc Vũ.

Bắt máy.

"Cậu ở đâu thế Trần Khiêm? Sao vẫn chưa tới, nhanh lên nhé, không được thì bắt taxi đi, tớ đứng trước cửa sơn tran Ngọc Long đợi cậu đấy!"

"Được, tới ngay đây."

Trần Khiêm trả lời.

Chỉ là trước khi cúp máy Trần Khiêm dường như nghe thấy Tô Mộc Vũ căng thẳng nói: "Toi rồi, lộ tẩy rồi!"

Còn hình như bên cạnh cô ấy có một cô gái hỏi cô ấy: "Mộc Vũ, Trần Khiêm không phải là bạn trai em à? Chẳng phải cậu ta có tiền sao, sao phải bắt taxi?"