Thiên Mệnh Chí Tôn

Chương 260: Chị ấy muốn làm gì?



“Anh Bình Phàm, anh có đó không, anh cảm thấy Tư Dư không đẹp hả? Tủi thân!”

Quá nhiều, bên dưới là ảnh chụp của Hàn Tư Dư.

Còn có vài bức chụp cặp đùi xinh đẹp của cô ta, nói thật, đùi rất to.

Làm tim Trần Khiêm đập thình thịch. “Đẹp đúng không anh Bình Phàm!”

“Cũng được, ảnh bình thường quá, không kích thích lắm! Ha hat”

Có thể là Trần Khiêm hơi giận Hàn Tư Dư nên đã trả lời một cách mập mờ như vậy.

Không ngờ Hàn Tư Dư đã đi lại trả lời: “Ây da, anh Bình Phàm đáng ghét quá đi! Đợi lúc nào đó sẽ làm anh hài lòng mài”

Câu trả lời này làm lòng Trần Khiêm ngứa ngáy nhộn nhạo.

Mà lúc này, Mạnh Thái Như lại gửi tin nhản mới cho anh.

“Anh Bình Phàm, anh đang làm gì đó? Hôm nay lớp em đang tham gia tiệc ăn mừng của Hàn Tư Dư yêu dấu của anh đấy, hừ hừ, anh làm Tư Dư nổi tiếng nên vai chính hôm nay là anh mới đúng! Đúng rồi, có phải anh thích Tư Dư không? Sao. không theo đuổi cô ấy đi?”

Đoạn tin nhắn này, Mạnh Thái Như lén gửi cho Trần Khiêm.

Thật ra cô ta rất ghen tị, không biết tại sao, Mạnh Thái Như lại thầm phác họa hình tượng của bạn trai mình, là người giống như Bình Phàm vậy, cho dù cô ta chưa bao giờ gặp Bình Phàm.

“Đuổi không kịp, xe chưa đến mài!” Mệt mỏi, tại sao lần nào cũng phải nhäm vào mình?

Trần Khiêm tức giận trả lời lại. Đúng là xe mà anh gọi vẫn chưa đến.

“Ha ha ha, với nguồn tài chính của anh Bình Phàm, mua chiếc xe là chuyện dễ thôi mà!”

Mạnh Thái Như lại trả lời.

Rõ ràng cô ta đã hiểu nhầm ý Trần Khiêm, nghĩ răng xe vẫn chưa đến là chưa mua được xe.

Lúc này, taxi đã đến, Trần Khiêm tán gẫu vài câu với hai người rồi kết thúc chủ đề, nếu nói đến chuyện làm anh hứng thú thì sẽ là những bức ảnh mập mờ mà Hàn Tư Dư đã gửi cho anh.

Lúc rảnh rỗi phải ngắm thật kỹ mới được. Trong lúc nói chuyện, Trần Khiêm đã đến Bếp Gia Viên.

Giờ phút này, từng chiếc Audi ngừng trước cửa Bếp Gia Viên, chờ đợi, có thể thấy được sự hào nhoáng của Hàn Tư. Dư.

“Cô đó, sao lại vụng về như vậy, làm được thì làm, không làm được thì cút sớm đi. Cô nhìn cô xem, tôi đã từng thấy nhiều người làm thêm nhưng chưa bao giờ thấy ai như cô, cô cút đi cho tôi, hơn nữa, cô phải bồi thường chỉ phí của bát canh Phật nhảy tường này, để một nghìn tệ lại đây!”

Trần Khiêm đang định lên lầu lại thấy một người phụ nữ đang kéo cô gái mặc quần áo nhân viên ra.

“Xin lỗi giám đốc, thật sự rất xin lỗi cô, tay tôi bị thương nên không cầm chắc!”

tôi không cần biết tay cô có bị thương hay không, cô biết cô Hàn Tư Dư mới vừa bước vào là ai không? Là vị khách quý nhất của Bếp Gia Viên chúng ta, cũng may cô làm đổ xuống dưới, không văng trúng cô Hàn Tư Dư, nếu không, có lấy mạng cô cũng không bù đắp nổi!”

Cô giám đốc kia dí mạnh lên trán cô gái.

€ô gái chỉ biết cúi đầu nghe, không dám trốn.

Có thể là thị giác của Trần Khiêm có vấn đề, nhìn từ góc. của anh, làn da của cô gái này trắng sáng, tóc rũ xuống, vừa nhìn là khiến người ta có cảm giác đau lòng.

Thậm chí cô giám đốc này, rõ ràng đã được thay đổi.

Mà người được thay này, Trần Khiêm có biết. “Trịnh Duyệt, chị la lối om sòm làm gì vậy?”

Trần Khiêm không ngờ Trịnh Duyệt lại trở thành giám đốc của Bếp Gia Viên.

“Hả?”

Trịnh Duyệt nghe thấy giọng nói sau lưng, giật mình ngẩn ngơ.

Giống như chú cá mắc cạn lâu ngày bỗng thấy dòng lũ đang kéo đến cuồn cuộn.

Giống như mảnh ruộng đang khô căn, chào đón sự che phủ của mây đen.

“Cậu Trần?” Trịnh Duyệt phấn khích suýt khóc.

“Kêu lớn như vậy, sợ người khác không nghe thấy đúng không?” Trần Khiêm lạnh lùng nói.

“AI Tôi không dám nữa đâu cậu Trần, được gặp cậu nên tôi vui quá!” Kể từ lần trước, bởi vì Trịnh Duyệt làm nhóm Hứa. Siêu hiểu nhầm Trần Khiêm là bạn trai cô ta, chuyện này đã truyền đến tai Lý Chấn Quốc nên Trịnh Duyệt bị cảnh cáo. Nếu cậu Trần không đồng ý thì không bao giờ được liên lạc với cậu Trần nữa! Phá vỡ cuộc sống bình thường của anh.

Tất nhiên Trịnh Duyệt ngoan ngoãn nghe theo.

Thật ra bây giờ Trần Khiêm không có ấn tượng xấu với người chị Trịnh Duyệt này nữa, thay vào đó bởi vì cô ta đã đối xử tốt với Trần Khiêm, nên Trần Khiêm đã xem cô ta như một người bạn bình thường.

Ngay sau đó, cười gượng nói: “Đúng rồi Trịnh Duyệt, sao chị lại là giám đốc của Bếp Gia Viên? Không làm ở sơn trang nữa à?”

“Hả? Cậu Trần, chẳng lẽ cậu không biết, phố thương mại Kim Lăng thay trời rồi à, hình như là xảy ra chuyện gì lớn, giám đốc Lý Chấn Quốc cũng bị thay rồi, phố thương mại sắp được sắp xếp lại!”

Trịnh Duyệt rất kinh ngạc. “Phải sắp xếp lại?”

Trần Khiêm cũng ngạc nhiên, không cần nghĩ cũng biết, chắc chắn là ý kiến của chị mình.

Chị ấy muốn làm gì?