Thiên Tài Huyền Linh Sư

Quyển 4 - Chương 6: Tần Ly thắng liên tiếp, người Yến Vân tông tới



"Hiểu!" Thính Thiên Bảo lên tiếng trước, giọng hắn vang dội, tràn đầy tin tưởng.

"Hiểu!" Giọng Đỗ Quang cũng không cao mà chỉ tự nhiên đáp.

Hai người nói xong, luyện dược sư trọng tài gật đầu tuyên bố: "Tỷ thí bắt đầu!"

Thính Thiên Bảo không cao mà còn hơi béo, trông giống quả bí đao. Hắn lấy từ trong không gian giới chỉ một thanh cự kiếm, cự kiếm cắm trên mặt đất cao hơn người hắn, nhìn qua thân kiếm to lớn với hình thể của hắn lại rất xứng đôi. Kiếm thể màu bạc, kiếm phong lóe ra ánh sáng màu bạc loé mắt, không phải là một loại linh khí bình thường.

Cự kiếm của Thính Thiên Bảo, người vây xem dưới đài lập tức kinh hô. Hắn liếc nhìn phản ứng trên đài và dưới đài, miệng mở rộng, cười rất đắc ý.

Người tứ đại gia tộc trên đài nhìn thấy cự kiếm của hắn không phản ứng khoa trương như dưới đài, nhưng cũng tránh không được có chút kinh ngạc.

Thính Thiên Bảo giơ cự kiếm, chỉ vào Đỗ Quang: "Hắc hắc, Đỗ Quang, lần trước luận võ ngươi thắng ta, lần này không dễ dàng như vậy!"

Đỗ Quang không ngờ hắn có thiên phẩm thánh khí, còn địa phẩm thánh khí mình cầm là phụ thân đi mượn. Xem ra Thính gia chủ hạ vốn gốc, trong lòng hắn có một chút áp lực.

Đỗ Quang cũng lấy ra địa phẩm thánh khí của mình, là một bộ song đao. Song đao rất ngắn, người khác vừa thấy đã biết hắn tương đối am hiểu công kích gần. Dáng người hắn cao to, cường tráng hiện Lâm Sùng một ít, chấp khởi song đao dần đè thấp thân mình, làm tư thế chuẩn bị tốt.

Người phía dưới xem tỷ thí vừa thấy hai người xuất ra linh khí, trong lòng cũng thiên về Thính Thiên Bảo hơn. Dù sao một tấc dài một tấc cường, hơn nữa phẩm chất linh khí còn hơn của Đỗ Quang.

Đỗ Quang nắm chặt song đao, trầm giọng: "Ai thua còn không nhất định đâu!"

Hai người đều dồn chiến khí vào thánh khí, sau đó hướng tới đối phương công tới. Trên thánh khí hai người lóng lánh ánh sáng màu tím, nhìn qua khí thế đoạt nhân.

Thính Thiên Bảo vung cự kiếm bổ về Đỗ Quang, kiếm khí kích động, càng lúc càng gần Đỗ Quang. Nhưng hắn cũng không sốt ruột, linh hoạt trốn tránh, rõ ràng muốn tiêu hao chiến khí của Thính Thiên Bảo. Thiên phẩm thánh khí cần nhiều chiến khí hơn thánh khí khác, tiêu hao chiến khí đối phương không thể nghi ngờ cũng là một loại chiến thuật tương đối hữu dụng.

Cự kiếm của Thính Thiên Bảo rất nặng, hắn thấy công kích của mình liên tiếp không trúng, trong lòng có chút tức, hơi thở cũng không vững vàng như vừa rồi. Hắn theo bản năng nhìn hướng Thính Lương, nhớ tới lời Thính Lương dặn trước khi tỷ thí, xem ra hắn cần phải tốc chiến tốc thắng mới được.

Sau hai hiệp, hai người nhìn qua lực lượng ngang nhau, nhưng chiến khí trên cự kiếm của Thính Thiên Bảo không nồng đậm như vừa rồi, trên trán cũng xuất hiện một tầng mồ hôi. Hắn cắn chặt răng, từ trong lòng lấy ra một viên đan dược nuốt xuống, chiến khí rõ ràng bắt đầu tăng lên.

Đỗ Chương ngồi ở phía dưới không nhịn được thầm hận, Thính Lương điên thật rồi, lại cho con mình dùng Chiến Linh Đan để tăng chiến khí. Đan dược này tuy rằng có thể tăng một lượng lớn chiến khí và linh khí ở vương cấp, nhưng tác dụng phụ cũng không nhỏ. Xem ra Thính gia bất chấp tất cả vào lần thí này, hơn nữa khả năng còn có hậu chiêu. Bằng không dù Thính Thiên Bảo thắng trận này, trận kế sợ là không kiên trì nổi.

Tất cả mọi người nhìn chằm chằm Thính Thiên Bảo trên đài, thực lực của hắn từ võ vương bát giai tăng lên tới võ vương cửu giai đỉnh phong, mới không tăng nữa.

Vốn Thính Thiên Bảo căn bản không định dùng đan dược lúc này, nhưng Đỗ Quang quá mức giảo hoạt khó chơi, hắn không tiếp nổi. Tức giận trong lòng bị Đỗ Quang khơi lên hiện rõ trên mặt, ánh mắt nhìn Đỗ Quang rõ ràng mang theo sát ý.

Tần Ly nhíu mày, không ngờ Thính Thiên Bảo lại dùng đan dược thật, lại còn dùng đan dược bá đạo như vậy, xem ra Đỗ Quang có nguy hiểm. Sát ý trong mắt Thính Thiên Bảo không tránh được ánh mắt nàng, nàng đã tùy thời chuẩn bị tốt đi lên cứu người.

Thính Thiên Bảo cầm cự kiếm bổ xuống Đỗ Quang, chiến khí màu tím tràn ngập cự kiếm, kiếm khí phá tan không gian xung quanh, mang theo khí thế mênh mông. Đỗ Quang vốn chuẩn bị tránh né, nhưng thực lực cửu giai đỉnh phong không phải thứ hắn có thể dễ dàng né tránh. Trong lòng cười khổ, xem ra mình lúc này không chết cũng khó tránh khỏi bị thương.

Ngay tại một khắc chiến khí của Thính Thiên Bảo tới gần Đỗ Quang, Tần Ly lập tức phi thân lên kéo Đỗ Quang sang một bên, bày một tầng linh quang thuẫn chắn phía trước, chặn chiến khí của Thính Thiên Bảo. Kiếm phong bổ tới linh quang thuẫn gây ra một lực phản phệ, ầm một tiếng cự kiếm của Thính Thiên Bảo rơi xuống đất, cả người hắn cũng bay ra sau.

Thính Lương phi thân lên đài tiếp được con mình, ánh mắt nhìn Tần Ly không thiện ý. "Đây là võ thử của tứ đại gia tộc, người ngoài sao có thể tùy ý lên đài?"

"Thính gia chủ, vừa rồi nếu ta không lên đài, sợ là Đỗ Quang đã bị một kiếm của con trai ngươi đánh chết rồi? Trước tỷ thí đã có quy định, trong tỷ thí không được cố ý đả thương tính mạng đối phương." Tần Ly thả ra khí thế không kém hơn Thính Lương, khiến tâm lý Thính Lương trầm xuống.

Thính Lương không cho là đúng, hừ lạnh một tiếng: "Trong tỷ thí đao kiếm không có mắt, ngộ thương cũng khó tránh khỏi, bị thương cũng là do hắn không bằng người ta." Hắn quay đầu nhìn Đỗ Chương: "Không biết ý Đỗ gia chủ?"

Tần Ly cười lạnh, nhìn mấy trọng tài dưới đài: "Ngộ thương? Ha ha, tin tưởng người trên đài dưới đài cũng không phải người mù, vừa nãy có phải ngộ thương hay không trong lòng các vị đều biết. Mấy vị, không biết các ngươi thấy thế nào?"

Vài lão nhân thương lượng một phen, cũng cảm thấy Thính Thiên Bảo công kích có chút quá, vì thế trải qua thương nghị nói: "Vừa rồi công kích của Thính thiếu gia không thuộc loại ngộ thương, hiện tại chúng ta quyết định hai bên tỷ thí một lần nữa. Song xét thấy hai bên đều tiêu hao không nhỏ, tỷ thí hoãn lại một hồi."

Trong lòng Thính Lương không phục, huống hồ tác dụng của Chiến Linh đan là có thời gian hạn chế, đợi đến trận tiếp, sợ là Thính Thiên Bảo chẳng còn chiến khí. "Ta không đồng ý kết cục tỷ thí, dẫu vừa rồi không phải ngộ thương, dù sao không bị thương, lão phu yêu cầu tiếp tục tỷ thí!"

"Thính gia chủ đã không đồng ý, như vậy Đỗ gia chúng ta yêu cầu thay đổi người." Đỗ Chương cũng không phải quả hồng mềm, huống chi hiện tại bên hắn có Tần Ly, nói chuyện cũng kiên cường một ít.

Mấy lão nhân lại "thì thầm" thương lượng một trận, trọng tài lúc trước nói: "Đỗ gia có thể thay đổi người."

Thay đổi người cũng không trái với quy định, bởi vậy tuy trong lòng Thính Lương không đồng ý cũng không đưa ra ý kiến phản đối. Hắn lại trừng mắt nhìn Tần Ly, rồi xoay người xuống võ đài.

Trong lòng Đỗ Quang rất không cam lòng, nhưng hiện hắn quả thật không phải đối thủ của Thính Thiên Bảo, chỉ có thể theo sau Thính Lương đi xuống võ đài.

"Không biết Đỗ gia chủ chuẩn bị đổi người nào lên đài?" Trọng tài hỏi.

Đỗ Chương nhìn Tần Ly nói: "Đỗ gia chúng ta phái Tần Ly lên đài."

"Tần Ly?" Trọng tài nhìn danh sách nói: "Nàng muốn tham gia văn thử, võ thử cũng muốn tham gia sao?"

Người dưới đài trên đài không khỏi đều nhìn về phía Tần Ly, thiếu nữ này cũng chỉ tầm mười ba mười bốn, không ngờ lại là cao cấp luyện dược sư. Hiện tại chuẩn bị tham gia võ thử, vậy tu vi của nàng không dưới Thính Thiên Bảo. Vừa rồi nàng ra tay chặn công kích của Thính Thiên Bảo, mọi người đều thấy, xem ra Đỗ gia đây là muốn nghịch chuyển.

Thính Thiên Bảo vừa rồi bị linh quang thuẫn của Tần Ly bắn ra ngoài, có chút kiêng kị với thực lực của Tần Ly. Nhưng mà vừa mới hắn cũng không có chuẩn bị, tin tưởng mình có thể chiến thắng. Hắn sờ bình nhỏ trong lòng, thật sự nếu không được......

Tần Ly thoải mái mà đứng ở đối diện, nói với Thính Thiên Bảo: "Có thể bắt đầu chưa?"

Thính Thiên Bảo thấy Tần Ly một bộ không có áp lực, cảm thấy bực mình. Nữ nhân này rõ ràng khinh thường hắn, thịt béo trên mặt sụ xuống, ý nghĩ ngoan độc, hắn vung kiếm tấn công Tần Ly, lúc này trên thân kiếm bộc phát ra chiến khí nồng đậm hơn trước rất nhiều, lưu quang màu tím không ngừng đổ ra từ kiếm phong, mang theo dao động năng lượng cường đại.

Tần Ly không lấy vòng Như Ý của mình, cũng không triệu hồi huyền linh thú. Chỉ sử dụng công năng của khuyên tai gia tốc, nhanh chóng né tránh một kích phần nộ của Thính Thiên Bảo. Sau đó trong tay nàng hiện ra một đoàn huyền hỏa, hiện tại bên trong hỏa diễm màu trắng ngà có thêm ba màu hồng xanh lam nhìn rất đẹp mắt.

Người phía dưới chỉ biết huyền hỏa này rất đẹp, lại không biết khủng bố trong đó. Mà trên đài Thính Thiên Bảo lại cảm thấy sợ hãi, hắn tinh tường cảm nhận được năng lượng cuồng bạo trong hoả diễm. Tần Ly cách hắn càng ngày càng gần, Thính Thiên Bảo theo bản năng liên tiếp lui về phía sau. Sau đó Tần Ly nhếch miệng, đẩy huyền hỏa lên, góc độ nàng đẩy đi nắm giữ rất tốt. Huyền hỏa mang theo nhiệt lượng kinh người bay ra ngoài, Thính Thiên Bảo nhanh chóng lui về phía sau. Tựa như Tần Ly dự tính, "Phanh" một tiếng Thính Thiên Bảo lỡ chân rớt xuống đài, mà Tần Ly lập tức thu huyền hỏa trở về.

Thính Thiên Bảo vốn hơi béo, tốc độ rơi xuống tất nhiên nhanh hơn người khác, hắn muốn ổn định thân hình, lại bởi vì rất béo mà thất bại, trực tiếp rớt xuống võ đài. Hắn cắn răng nhìn Tần Ly trên đài, vô cùng buồn bực. Hắn biết Tần Ly cố ý, lúc nãy lực chú ý của hắn đều tập trung ở huyền hỏa, căn bản không chú ý phía sau. Huống hồ góc độ kia thật sự quá mức xảo quyệt, trừ phi hắn bay lên giữa không trung, bằng không căn bản trốn không thoát. Hắn hiện tại đã biết mục đích Tần Ly, âm ngoan trừng mắt liếc nàng một cái, từ trên đất đứng dậy.

Thính Lương ngồi trên ghế một bụng tức, nếu không phải nữ nhân trên đài kia, Thính gia bọn hắn đã thắng trận này rồi. Không nghĩ tới nàng lại trợ giúp Đỗ gia thắng trận này, mình còn không thể hé răng. Dù sao hỏa diễm trong tay Tần Ly nhìn qua cũng không có lực sát thương gì, cũng chỉ một đám mà thôi. Huống hồ vào phút cuối nàng đã thu hỏa diễm trở về, hắn muốn kháng nghị cũng không có lý do.

Đỗ Chương và Đỗ Quang không ngờ thực lực của Tần Ly mạnh như vậy, hơn nữa còn phúc hắc. Hiện tại là tự Thính Thiên Bảo rớt xuống đài, Thính gia dù không phục cũng không có biện pháp.

Trọng tài lên đài tuyên bố: "Trận tỷ thí này, Đỗ gia thắng!"

"Tiếp, Hạng Tắc với Dương Hùng Phi, mời song phương lên đài!"

Tần Ly nghe trọng tài nói, thản nhiên đi xuống võ đài, sau đó đi tới vị trí Đỗ gia ngồi xuống. Hiện tại Đỗ gia đã thắng một trận, chỉ cần thắng Hạng gia và Dương gia là được. Bốn nhà thi đấu vòng tròn, mỗi nhà ba trận, thắng lợi nhiều nhất chính là hạng nhất, cứ thế suy ra. Nhưng cũng có tình huống đặc biệt, tỷ như nếu tự mình bởi vì bị thương quá nặng, hơn nữa không có người thay thế bổ sung, cũng chỉ có thể nhận thua.

Tần Ly nhìn hai người trên đài, trong lòng bắt đầu tính toán. Hạng Tắc là võ vương cửu giai đỉnh phong, Dương Hùng Phi là huyền linh vương cửu giai. Nhìn qua thực lực Hạng Tắc mạnh hơn, nhưng Dương Hùng Phi là huyền linh sư, hơn nữa còn huyền linh thú, kỳ thực hai người xem như lực lượng ngang nhau! Hiện tại phải xem bọn hắn lúc tỷ thí phát huy như thế nào, chênh lệch giữa hai người rất nhỏ.

Hạng Tắc đầu tiên lấy ra thiên phẩm thánh khí của mình, là một Chỉ Thiên Trảo. Dương Hùng Phi còn lại triệu hồi huyền linh thú, rõ ràng là một huyền linh thánh thú nhất giai Lang Biên Bức.

Tần Ly nhíu mày, không ngờ trên người mấy người này đều có đồ tốt.

Hạng Tắc huy trảo tấn công, Dương Hùng Phi cũng để huyền linh thánh thú bay lên công kích. Lang Biên Bức này chắc vừa tấn chức đến thánh thú không lâu, bằng không cũng sẽ chưa hóa thành hình người, nó vuốt cánh tấn công Hạng Tắc từ phía trên.

Dương Hùng Phi ngay sau đó cũng lấy ra thiên phẩm thánh khí, là một cái Đinh ba, phối hợp tấn công với huyền linh thú kẻ một bên khác.

Hạng Tắc nhíu mày, đi đối phó với Biên Bức trước. Con dơi kia hé miệng, không tiếng động kêu to một trận, lập tức có một đám hấp huyết biên bức từ xa bay lại. Hạng Tắc dùng chiến khí chém nát hấp huyết biên bức, tứ chi biên bức rải khắc nơi. Nhưng số lượng biên bức quá lớn, hơn nữa còn phải phân thân đối phó Dương Hùng Phi, lúc hắn phân thân không tránh khỏi vẫn bị Lang biên bức cắn bị thương phía sau lưng.

"A!" Hạng Tắc hét thảm một tiếng, phía sau lưng máu chảy đầm đìa một mảng. Hắn lập tức thay đổi trước tiên đi công kích Lang biên bức, chỉ cần nhiễu loạn nó, nó sẽ không thể khống chế tiểu biên bức.

Tuy rằng bị thương, nhưng thực lực Hạng Tắc vẫn cao hơn Dương Hùng Phi. Hắn thi triển vũ kỹ, vô số chân ảnh, ùn ùn kéo đến công về phía Dương Hùng Phi và Lang biên bức đối diện.

Dương Hùng Phi thi triển linh kỹ, linh lực mà tím hóa thành một cây trường tiên (roi) màu tím, mặt trên ẩn ẩn mang theo lôi điện lực, xem ra đây là đòn sát thủ của hắn.

Linh kỹ của người bình thường đều là linh lực thuần túy ngưng tụ thành, song cũng có tình huống ngoại lệ. Tỷ như linh kỹ của Tần Ly là huyền hỏa, nhưng dù sao đó cũng là tình huống rất hiếm gặp. Hiện tại trên linh kỹ của Dương Hùng Phi có lôi điện lực, cũng thuộc loại rất hiếm có, ít nhất Tần Ly chưa từng gặp.

Hạng Tắc cũng không ngờ linh kỹ của Dương Hùng Phi hiếm gặp vậy, hắn phải tránh thoát công kích của trường tiên, trên linh kỹ có chứa lôi điện lực quá mức cường đại. Vốn hắn cũng đã bị thương, hành động cũng không dám có chút lơi lỏng.

"Hạng Tắc, ngươi hiện tại nhận thua còn kịp. Bằng không một lát lỡ may ngộ thương ngươi, cũng đừng trách ta xuống tay nặng!" Dương Hùng Phi nói.

Hạng Tắc nghe Dương Hùng Phi nói, khinh thường: "Hừ, tu vi của ngươi còn kém lắm, ngươi cho là mình có chút kỹ xảo nhỏ mà có thể thắng ta sao?"

Hạng Tắc tuy rằng cố kỵ linh kỹ của Dương Hùng Phi, nhưng tựa như hắn nói, Dương Hùng Phi muốn thắng hắn quả thật có chút khó khăn.

Hạng Tắc chuẩn bị đánh bại Lang biên bức trước, như vậy có thể chuyên tâm đối phó Dương Hùng Phi. Nghĩ đến đây hắn thi triển vũ kỹ của mình, vũ kỹ mang theo chiến khí màu tím vừa ra, Lang biên bức đối diện nhanh chóng tránh né. Nhưng vũ kỹ võ vương cửu giai đỉnh phong cũng không dễ trốn như vậy, Lang biên bức vẫn bị đánh trúng vài cái.

Dương Hùng Phi thừa dịp lúc hắn hành động vung trường tiên đến, bị Hạng Tắc dùng thiên phẩm thánh khí Chỉ thiên trảo cản lại. Tiếp lại là một trận chân ảnh ùn ùn kéo đến, Lang biên bức chịu không nổi ngã xuống, trên người bị chiến khí xé rách, máu chảy không ngừng từ miệng vết thương.

Lang biên bức trọng thương, Dương Hùng Phi cũng phun ra một ngụm máu tươi. Hắn lại dùng sức thi triển linh kỹ, trường tiên màu tím vung qua. Lúc này Hạng Tắc liều mạng đã trúng một roi, tuy rằng trên người đau đớn, vẫn chịu đựng đau đớn đánh tới. Tốc độ và cường độ của hắn đều hơn Dương Hùng Phi, Chỉ Thiên trảo chộp được bắt bài Dương Hùng Phi, lấy đi một miếng thịt.

Lúc này đến phiên Dương Hùng Phi "A" một tiếng bưng kín bả vai, một cánh tay đã nâng không nổi. Hân đau đớn ngồi xổm trên đất, chỉ có thể chủ động nhận thua.

Trọng tài lên đài nói: "Trận tỷ thí này Hạng gia thắng! Hôm nay võ thử kết thúc, thời gian tiếp theo là văn thử. Văn thử là một hồi định thắng thua, mời người bốn nhà tham gia tỷ thí đều đến bên phải tập hợp."

Tần Ly đứng dậy, đi theo ba lão nhân tới bàn bên phải. Trên mỗi bàn đều có một cái khay để đặt dược liệu cần thiết.

Bên mỗi bàn đều có một chỗ đất trống, dùng để đặt dược đỉnh. Tần Ly đi đến vị trí của mình, lấy dược đỉnh trong Huyền giới. Trên dược đỉnh màu xanh đen có khắc rất nhiều hoa văn xưa cổ thể hiện phẩm chất và niên đại của dược đỉnh.

Ba lão nhân cũng nhìn về phía dược đỉnh của Tần Ly, tuy rằng bọn họ không biết là chất liệu gì, cũng biết không phải vật phàm. Tiếp ba người cũng lấy dược đỉnh của mình ra, đặt xong, liền bắt đầu đặt dược liệu, sau đó bắt đầu nghiền nát.

Người trên đài dưới đài thấy ba người đều đang nghiền nát dược liệu, mà Tần Ly đã châm dược đỉnh. Bọn họ thấy Tần Ly không nghiền nát dược liệu, có người nhíu mày cảm thấy có chút cổ quái, nhưng đại đa số mọi người lại bắt đầu cười vang, cảm thấy nàng căn bản là không hiểu luyện dược.

Thính Lương nãy mới thua Đỗ gia ở lôi đài, vốn đang không vui, thấy động tác của Tần Ly không khỏi cười nói: "Đỗ gia chủ, tiểu cô nương này ngươi tìm ở đâu thế? Tuy phẩm cấp Khương đại nhân không cao, tốt xấu cũng là lục phẩm luyện dược sư. Đỗ gia chủ sẽ không phải cảm thấy chắc chắn thua nên tìm bừa một người cho đủ nhân số chứ?"

Đỗ Chương không để ý đến Thính Lương, kỳ thực hiện trong lòng hắn cũng không rõ. Tần Ly là Khương Vân Lưu đề cử, tuy rằng hắn chưa chính thức thấy nàng luyện dược, nhưng chắc là không có vấn đề. Nhưng thấy các bước của nàng khác với người khác, không nhịn được vẫn có chút lo lắng.

Tần Ly dùng linh lực thêm vào dược đỉnh, sau đó bắt đầu bỏ dược liệu vào trong dược đỉnh. Thực lực của nàng đã áp chế xuống huyền linh vương lục giai, bởi vậy linh lực cũng là màu tím. Thủ pháp của nàng thành thạo, huyền hỏa lúc to lúc nhỏ, rất nhanh đã loại trừ sạch sẽ tạo chất trong dược liệu.

Mấy người khác nghiền nát dược liệu xong cũng bắt đầu châm dược đỉnh, sau đó đổ thuốc bột vào trong dược đỉnh.

Tần Ly loại bỏ tạp chất xong thì bắt đầu dung hợp, dược liệu trong dược đỉnh của bốn người đều biến thành một chất lỏng đặc sánh, sau đó dần bắt đầu càng ngày càng đậm, dần dần xuất hiện hình thái cơ bản của đan dược.

Bốn người luyện chế đan dược khác nhau, bởi vậy màu sắc dược thủy cũng khác nhau. Luyện dược sư Hạng gia luyện chế đan dược bát phẩm cao cấp Khư Tà đan, dược thủy trong dược đỉnh có màu đen. luyện dược sư Dương gia cũng luyện chế đan dược bát phẩm cao cấp Phá Trần đan, dược thủy màu vàng kim. Mà luyện dược sư Thính gia luyện chế đan dược bát phẩm trung cấp, dược thủy là màu đỏ. Tần Ly luyện chế cửu phẩm đan dược Song Nguyên đan, dược thủy hai màu vàng bạc, nhìn qua rất đẹp.

Luyện dược sư Dương gia tuy rằng đã luyện chế được đan dược bát phẩm cao cấp, nhưng nhìn qua hiển nhiên có chút miễn cưỡng, ngay tại thời điểm ngưng đan, "Phốc" một tiếng đan dược thất bại. Hắn hiển nhiên có chút khẩn trương, ngón tay run rẩy, hai mắt co rút nhanh, mau chóng lấy ta một phần dược liệu từ không gian giới chỉ.

Luyện dược sư Thính gia luyện chế đan dược bát phẩm trung cấp, trong dược đỉnh rất mau bay ra một cỗ dược hương nồng đậm. Rất nhanh hắn đã luyện chế thành công, thu đan dược vào bình. Xem phẩm chất thuộc loại cao cấp, tuy rằng cấp bậc không cao lắm, nhưng ít nhất thành công.

Luyện dược sư Hạng gia và Tần Ly vẫn còn ở dươc thủy, luyện dược sư Dương gia lại bắt đầu tiến hành bước nghiền nát.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, sắc trời tối dần. Bốn phía võ đài đều đã châm đèn, tất cả mọi người tận lực nhìn chằm chằm dược đỉnh bốn người.

Luyện dược sư Hạng gia rất nhanh cũng đến bước ngưng đan thu dược, hắn lấy ra một cái bình nhỏ không nhanh không chậm thả đan dược vào, đan dược luyện chế tuy rằng chỉ là phẩm chất trung cấp, nhưng quý ở là đan dược bát phẩm cao cấp, đã thắng luyện dược sư Thính gia.

Luyện dược sư Dương gia vừa mới bắt đầu có chút khẩn trương, nhưng rất nhanh liền ổn định. Lúc này động tác của hắn càng thêm thật cẩn thận, ở thời điểm ngưng đan cũng không thất bại. Đan dược là bát phẩm cao cấp đan dược, phẩm chất cấp thấp, hiện tại xếp hạng thứ hai.

Ba người đều thu dược đỉnh, vây đến bốn phía Tần Ly. Dược đỉnh của Tần Ly bắt đầu phát sinh chấn động, bên trong tỏa ra đan hương nồng đậm, làm người chung quanh đều cảm giác được một trận thoải mái. Tiếp đan dược từ trong dược đỉnh bay ra, mặt trên hiện lên một tầng linh quang nhang nhạt màu tím. Hai màu vàng bạc giao hòa ở cùng một chỗ, nhìn thế là biết không phải phẩm chất thường thường.

Ba lão nhân thần sắc khác nhau, nhưng đều kinh ngạc cách Tần Ly luyện dược. Bốn người đưa đan dược tới chỗ trọng tài, chờ mấy người cuối cùng bình luận.

Mấy lão nhân xem đan dược luyện được sư Thính gia luyện chế, hơi gật đầu. Sau đó là Hạng gia cùng Dương gia, nhìn đến đan dược luyện dược sư hai nhà luyện chế, bọn họ mỉm cười khẳng định. Nên đến phiên Tần Ly, bọn họ mở bình nhìn đan dược bên trong, ngửi đan hương nồng đậm, một đám đều có chút khó có thể tin.

Đan dược cửu phẩm cấp thấp, phẩm chất cao cấp, đã tiếp cận cực phẩm. Bọn họ ở nội vực lâu như vậy, còn chưa thấy luyện dược sư cửu phẩm mười mấy tuổi, ánh mắt nhìn Tần Ly đều có chút nóng rực. Mấy người thương lượng một hồi, trọng tài công bố kết quả. "Văn thử hạng bốn là luyện dược sư Thính gia, đan dược luyện chế là bát phẩm trung cấp, phẩm chất cao cấp."

Người Thính gia một đám đều thập phần uể oải, hôm nay thua một trận võ thử, hiện tại lại thua văn thử, xem ra hạng nhất đã không có hi vọng, cả hạng hai cũng rất nguy hiểm. Nếu lại thua một trận nữa, như vậy...... Nghĩ đến đây, sắc mặt Thính Lương và Thính Thiên Bảo đều có chút âm trầm.

"Hạng ba là luyện dược sư Dương gia, đan dược luyện chế là bát phẩm cao cấp, phẩm chất cấp thấp."

Sắc mặt người Dương gia hiển nhiên cũng không hơn, hiện tại thành tích cũng không lạc quan lắm.

"Hạng hai là luyện dược sư Hạng gia, đan dược luyện chế là bát phẩm cao cấp, phẩm chất trung cấp."

"Hạng nhất là luyện dược sư Đỗ gia, đan dược luyện chế là cửu phẩm cấp thấp, phẩm chất cao cấp."

Tuy rằng vừa rồi đều xem mấy người luyện dược, nhưng cụ thể là phẩm cấp gì người phía dưới đều nhìn không ra. Nghe trọng tài công bố kết quả, bọn họ mới có đại khái nhận thức. Mặc kệ là người phía dưới hay đứng đầu tứ đại gia tộc, đều không ngờ Đỗ gia lại nhận được hạng nhất. Dù sao Tần Ly nhìn qua thật là rất trẻ, thủ pháp luyện dược lại đặc biệt như vậy, thật sự là rất khó tưởng tượng.

Người Hạng gia nghe thấy luyện dược sư gia tộc mình không lấy được hạng nhất, một đám đều nhìn chằm chằm Tần Ly.

Nay ba nhà đều bắt đầu coi trọng thực lực Tần Ly, nếu ngày mai Đỗ gia còn thắng nữa, không thể nghi ngờ đối bọn họ cũng không phải chuyện gì tốt. Mỗi nhà đều có tâm tư, nhưng đều tự hỏi làm sao có thể giải quyết Tần Ly.

Hiện tại Tần Ly cũng không sợ ba nhà kia có tâm tư gì, nàng đã không phải là huyền linh tôn nho nhỏ mới tiến vào Tử vong chi vực. Những người này mặc kệ đánh chủ ý gì, đối nàng mà nói đều không có ảnh hưởng. Huyền linh hoàng tam giai, trung vực không có người có thể uy hiếp nàng.

Tần Ly chậm rãi tiến về chỗ Đỗ Chương, Đỗ Chương và Đỗ Quang hiện tại vừa mừng vừa sợ. Ánh mắt hai người đều sáng quắc nhìn Tần Ly, tựa hồ đã thấy được hãnh diện ngày sau.

Tần Ly cũng không lạc quan như hai người bọn họ, nay Đỗ gia đã trở thành cái đinh trong mắt ba nhà kia, sợ là rất nhanh sẽ không yên ổn như vậy. Nhưng may mắn hiện tại là thời kì tỷ thí, nội vực có người nhìn chằm chằm, tam gia muốn động thủ chỉ có thể sau khi lịch lãm Xích U tháp, hoặc động thủ trong Xích U tháp.

Ba nhà này đánh chủ ý gì nàng mặc kệ, nhưng nếu bọn họ muốn đi tìm cái chết, nàng cũng không để ý đưa bọn họ đoạn đường.

Ngày tỷ thí đầu tiên kết thúc, kế tiếp còn hai ngày. Buổi sáng ngày thứ hai, tứ gia tiến vào võ đài, bắt đầu ngày tỷ thí thứ hai. Ngày tỷ thí thứ hai chỉ có hai trận võ thử, trận đầu là Hạng gia và Thính gia, trận thứ hai là Dương gia và Đỗ gia.

Hạng gia lên sân khấu vẫn là Hạng Tắc, trải qua một ngày tu chỉnh, hắn dùng đan dược cao cấp chữa trị, miệng vết thương trên người đã hoàn toàn tốt. Thính gia không phái ra Thính Thiên Bảo, dù sao dẫu hắn có dùng đan dược, cũng không phải đối thủ của Hạng Tắc. Huống hồ hắn ngày đầu tiên dùng đan dược di chứng vẫn còn, hiện tại chiến khí trong cơ thể đang ở trạng thái hư không.

Song mỗi nhà chỉ có thể có một cơ hội thay đổi người, chỉ cần không phải bị thương tương đối nghiêm trọng, trên cơ bản không cho phép tùy tiện thay đổi người.

Hạng Tắc lên sân khấu, đối chiến với hắn là thiên tài chi thứ Thính gia, Thính Thiên Long. Thính Thiên Long là võ vương cửu giai, kém Hạng Tắc một ít. Khi hai người lên sân khấu Thính Thiên Long cũng không xuất toàn lực, mà chỉ một lúc thì chủ động nhận thua.

Thính gia không phải đối thủ Hạng gia, bởi vậy phải bảo trì tự thực lực, tranh thủ thắng trận tỷ thí với Dương gia.

Hạng Tắc đến bây giờ đã thắng hai trận, dù trận cuối thua, Hạng gia cũng có thể lấy được ba danh ngạch vào Xích U tháp. Tần Ly ở trận trước nhìn qua rất may mắn thắng được, nhưng ai cũng không biết thực lực chân chính của nàng, bởi vậy Hạng Tắc cũng không nắm chắc.

Đến lần tiếp theo, lại đến phiên Tần Ly lên đài. Dương gia bởi vì Dương Hùng Phi bị thương quá nặng, bởi vậy phái một người khác lên đài. Thanh niên này không phải người Dương gia, cũng là bên ngoài như Tần Ly.

Người này tên là Trình Phong, giống Tần Ly đều là huyền linh sư, là huyền linh vương cửu giai đỉnh phong. Hắn tuy rằng nghe Dương gia chủ giải thích đại khái tình huống của Tần Ly, nhưng Tần Ly là nữ nhân, tuổi lại nhỏ, trong tiềm thức hắn cũng không coi trọng. Nhưng khi hắn nhìn thấy Tần Ly, hai mắt sáng ngời. "Ngươi đẹp như vậy, một lát bị thương cũng không tốt."

"Ha ha, vậy ngươi cũng phải có năng lực này." Tần Ly nói xong, biến ra huyền hỏa.

Trình Phong cũng không giận, thấy Tần Ly chỉ triệu ra một đoàn hỏa diễm: "Ngươi không cần huyền linh thú sao? Huyền linh thú của ta là thánh thú, đến lúc đó đừng nói ta bắt nạt ngươi. Ta là người biết thương hương tiếc ngọc, một lát ngươi bị thương ta rất đau lòng."

Tần Ly nhíu mày, cũng lười cùng vô nghĩa với hắn. Phóng một linh kỹ, "Liệt diễm toàn!" Cuồng mãnh huyền hỏa mang theo linh quang ba màu, gào thét mà đi. Hiện tại huyền hỏa đã hấp thu lực lượng của ba huyền hỏa tinh, lợi hại hơn huyền hỏa trước mấy lần.

Trình Phong không ngờ một đoàn hỏa diễm nho nhỏ kia lại ẩn chứa năng lượng cường đại như vậy, cũng không dám chủ quan, mà triệu hồi huyền linh thánh thú Hắc Bối viên của mình. Hắc Bối viên đã có thể hóa thành hình người, chẳng qua bộ dạng có chút xấu xí, là một đại hán mặt đen. Hắn từ trong miệng phun ra một trận cuồng phong, giằng co với hỏa diễm của Tần Ly.

Lâm Sùng ngồi xem ở khán đài, thấy thực lực đối phương mạnh như vậy, có chút lo lắng. Hắn cũng không biết Tần Ly đã dung hợp lực lượng Cường hóa chi tinh, cho rằng nàng vẫn là huyền linh vương. Tuy rằng nhìn qua mạnh hơn hắn biết, nhưng trong lòng bàn tay vẫn đẫm mồ hôi.

Khương Vân Lưu thấy Lâm Sùng chưa từng thả lỏng, cũng nhìn ra một ít manh mối. Dù sao hắn cũng là người từng trải, tự nhiên biết tâm tư người tuổi trẻ này. Hắn vỗ bả vai Lâm Sùng: "Đừng lo lắng, nha đầu này cũng sẽ không làm chuyện không nắm chắc. Lão phu thấy nàng thông minh thế, có chịu thiệt cũng là đối phương chịu thiệt."

Lâm Sùng gật đầu, nhưng chỉ cần Tần Ly chưa xuống đài, trong lòng hắn vẫn căng thẳng. Nhưng hắn lo lắng cũng không tốt, hắn cũng chẳng giúp được cái gì.

Người Dương gia thấy Trình Phong đến bây giờ cũng chưa chiếm thượng phong, đối diện Tần Ly vẫn bộ dáng thành thạo như cũ, không nhịn được nhăn mày.

Người phía dưới cũng đều níu chặt tâm, nhìn xem nhiệt huyết sôi trào. Trải qua ngày đầu tiên tỷ thí, đại danh của Tần Ly đã truyền khắp phụ cận. Phía dưới đã có người ủng hộ, đều hô tên Tần Ly, thậm chí có người bắt đầu cá cược, cược Tần Ly có thể trở thành hắc mã, đoạt giải nhất.

Trình Phong vốn cho rằng rất nhanh là có thể thu phục Tần Ly, không ngờ lại lâu như vậy. Hắn đã không vân đạm phong khinh như lúc nãy, trong lòng ẩn ẩn có chút sốt ruột. Hắn luôn giúp sức cho Dương gia, Dương gia chủ đặc biệt thưởng cho hắn một kiện địa phẩm thánh khí. Tần Ly cũng không muốn tiêu hao với hắn, khởi động vòng Như Ý đâm về Hắc Bối viên.

Hắc Bối viên có hơi u mê, không rõ ý Tần Ly. Công kích thân thể của huyền linh thú rất cường hãn, con người không thể so sánh. Hắn sốt ruột biến thành bản thể, một hắc viên to lớn xuất hiện trên đài, một chưởng đánh về phía Tần Ly.

Tần Ly hành động linh hoạt hơn Hắc Bối viên, nhảy lên tránh được công kích của nó, sau đó thả người nhảy lên trên, đánh một quyền vào mặt Hắc Bối viên.

Hắc Bối viên cũng không trốn tránh, nghĩ chờ nàng xông lên rồi tóm nàng. Nhưng cự chưởng của nó còn chưa tới, Tần Ly đã vọt tới trên đầu của nó. "Oanh" một quyền đi xuống, Hắc Bối viên nhịn không được "Ngao" một tiếng ngã xuống trên đài. Mặt đất "Ầm" một tiếng, phát ra tiếng vang đinh tai nhức óc.

Người phía dưới yên lặng, một đám há to miệng. Thế giới này có phải huyền huyễn hay không vậy, con người lại có thể dựa vào lực lượng đánh ngã huyền linh thú? Nàng chỉ là một huyền linh sư, cũng không phải võ giả, điều này sao có thể?

Trọng tài và gia chủ tứ đại gia tộc phía trên cũng đều trợn tròn mắt, cô gái vẫn còn là người sao? Nàng sẽ không phải huyền linh thú hóa thành hình người chứ?

Khoa trương nhất phải tính Trình Phong, hắn vừa rồi rành mạch cảm nhận được lực đạo một quyền của Tần Ly. Nếu một quyền này đánh tới trên người hắn, sợ là hắn không chết cũng không kém nhiều lắm. Hắn đã quên phản ứng, ngây ngốc đứng đó.

Tần Ly cũng không có thời gian chú ý phản ứng của người khác, sau khi đánh một quyền, liền rơi xuống trên đất. Giải quyết Hắc Bối viên, nhanh chóng chạy vội tới trước mặt Trình Phong.

Trình Phong vội phản ứng lại, thi triển linh kỹ. Linh lực màu tím vừa ra, toàn bộ võ đài phủ kín sương mù dày đặc màu tím. Hắn muốn thừa dịp này một cái chớp mắt công kích tới, đã lấy ra thánh khí.

Nhưng hắn còn chưa hành động, Tần Ly ở đối diện đã vọt tới từ trong sương mù. Một chưởng đánh tới, xương cốt trên người Trình Phong vụn nát.

Người bên ngoài không thấy tình huống trên đài, chỉ nghe "Kha kha" vài tiếng xương cốt vỡ vụn, cũng không biết rốt cuộc ai bị thương.

Lâm Sùng đã từ trên đài cao đứng lên, chạy vội tới bên cạnh võ đài. Hắn hi vọng có thể nhìn thấy tình huống bên trong, tối thiểu xác định một chút Tần Ly có bị thương hay không.

Bởi vì sương mù màu tím được linh lực của Trình Phong chống đỡ, hiện tại một khi hắn bị trọng thương, sương mù lập tức liền bắt đầu tiêu tán. Rất nhanh, sương mù trên đài đã tản ra, Lâm Sùng thấy Tần Ly vẫn hoàn hảo đứng ở trên đài, mà đối diện Trình Phong đã xụi lơ thành một bãi bùn nhão, mới yên tâm.

Tần Ly thấy Lâm Sùng đứng dưới đài, gật đầu với hắn. Lâm Sùng xác định nàng không có việc gì, mới về chỗ ngồi ngồi xuống.

Mấy trọng tài vừa rồi cũng choáng váng, sau một lúc lâu mới nhớ tới công bố kết quả. Trọng tài hắng giọng, đứng lên nói: "Trận này, Đỗ gia thắng."

Dương gia chủ và người Dương gia lúc này đang ngây dại, bọn họ như thế nào cũng không nghĩ tới Dương gia liền thua như vậy, hơn nữa còn thua triệt để.

Sau khi Tần Ly xuống đài, Đỗ Chương vội hỏi: "Tần tiểu hữu, ngươi không sao chứ?"

"Không có việc gì." Tần Ly đơn giản đáp một câu, sau đó chuẩn bị trở về.

Hiện tại Thính gia và Dương gia đều thua hai trận, trên cơ bản hai nhà này không phải hạng ba thì hạng bốn, vốn tưởng kết quả tốt đều bị Tần Ly quấy rầy, hiện tại ánh mắt họ nhìn Tần Ly như hận không thể ăn nàng.

Ngày thứ ba cũng chính là ngày cuối cùng, hôm nay có thể quyết định thứ hạng bốn nhà. Hôm nay trận đầu là Tần Ly với Hạng Tắc, trận thứ hai là Dương Hùng Phi với Thính Thiên Long.

Ngay lúc trận đấu sắp bắt đầu, có mấy người từ trên trời bay xuống. Có thể phi hành ở Tử Vong chi vực, ít nhất cũng phải tới hoàng cấp. Đi đầu là một người trẻ tuổi mặc áo choàng màu vàng, mấy luyện dược sư và tứ đại gia chủ đều nhận ra hắn, hành lễ với y.

Tần Ly cảm thấy tò mò, hỏi Khương Vân Lưu bên cạnh: "Người kia là ai?"

"Hắn chính là tông chủ Vân Yến tông - Vân Diên, Xích U tháp mỗi lần đều do tam đại thế lực đến thay phiên phụ trách mở ra, lần này đến phiên Vân Yến tông. Bởi vì muốn xác nhận danh ngạch trong trung vực, cho nên mới tới! Nhưng mà với thân phận và địa vị của hắn, kỳ thực không cần thiết tự mình đến."

Vân Diên đang nói chuyện với mấy vị gia chủ, trên mặt hắn luôn nở nụ cười, nhìn qua thập phần thân thiết. Tương phản, bốn người nói chuyện với hắn đã có chút nơm nớp lo sợ.

Ánh mắt Vân Diên lướt qua bốn phía, sau đó liền nhìn đến Tần Ly. Hắn nói với người bên cạnh mấy câu, an vị đến trước đài.

Một lát sau, người bên cạnh Vân Diên đi tới chỗ Tần Ly và Khương Vân Lưu. "Không biết vị này có phải Tần tiểu thư?"

Tần Ly gật đầu hỏi: "Ta chính là Tần Ly, không biết có chuyện gì?"

"Tông chủ nói chờ tỷ thí kết thúc phiền Tần tiểu thư có thể đi qua gặp mặt, lời đã chuyển, ta sẽ không quấy rầy." Nói xong, người nọ liền xoay người về cạnh Vân Diên.

Vân Diên quay đầu mỉm cười gật đầu với Tần Ly, sau đó liền trở về.

Tần Ly có chút ngỡ ngàng, không ngờ đường đường tông chủ Vân Yến tông lại sẽ chú ý đến nàng. Chẳng qua một cái chớp mắt, Tần Ly liền cảm giác được địch ý từ bốn phương tám hướng phóng tới. Đại bộ phận là tiểu thư tứ đại gia tộc, còn lại chính là mấy người tham gia tỷ thí.

Tần Ly hiện tại là một đầu hắc tuyến, không ngờ mình lại nhận được ánh mắt thù hận nhanh như vậy. Nàng nhìn sườn mặt Vân Diên phía trước, khóe miệng có chút run rẩy.

Sắc mặt Lâm Sùng cũng không tốt, tuy rằng hắn biết mình so sánh với nam nhân phía trước thật sự quá mức nhỏ bé, nhưng làm nam nhân, ai cũng không thích nam nhân khác nhìn chằm chằm đối tượng mình thích.

Vân Diên cùng vài vị gia chủ hàn huyên xong, trọng tài lên đài tuyên bố: "Trận đầu là Hạng Tắc với Tần Ly, hai vị mời lên đài."

Tần Ly nghe tên mình, đứng dậy rồi đi lên võ đài.

Hạng Tắc hiện tại cũng không dám coi thường Tần Ly, nếu nói lần đầu tiên là may mắn, vậy trận sau tuyệt đối chứng thực thực lực của nàng. Hắn hiện tại căn bản không nắm chắc chiến thắng Tần Ly, nhưng Vân Diên ngồi ngay phía dưới, hắn không thể để Hạng gia mất mặt vì hắn. Hiện tại hắn phải xuất ra toàn bộ thực lực, tranh thủ có thể thắng trận tỷ thí này. Nghĩ đến đây, lấy ra thánh khí Chỉ Thiên trảo.

Tần Ly vẫn không lấy gì, trên tay chỉ có một đoàn huyền hỏa.

Hạng Tắc biết mình nhất định phải chủ động công kích, hơn nữa phải tốc chiến tốc thắng, vì thế vọt lên trước.

Vân Diên nhìn chăm chú vào Tần Ly trên đài, thấy nàng một bộ thoải mái, hứng thú trong mắt càng đậm.