Thiên Thần Trong Ác Quỷ

Chương 111: Đi đưa đồ ăn



Vì sắp tới ngày lễ Giáng sinh nên mọi người nơi đâu cũng náo nhiệt để đi mua đồ cho ngày lễ lớn của cả đất nước này.

Kaylin ngồi nhìn mọi người trang trí các vòng hoa, cây thông noel rồi còn cả bánh kẹo cho ngày lễ lớn mà cũng thấy vui hẳn ra. Lúc còn ở cô nhi viện, khi đó mọi người đón Giáng sinh cùng nhau mà bỏ mặc cô ở dưới bếp bẩn thỉu, chỉ có chú mèo đen đó làm bạn. Nhưng có những năm thì cô được đón ngày lễ này cùng với một ông cụ, hay bà cụ đi lang thang nào đó. Còn nhớ có một câu khiến cô càng có niềm tin hơn vào mỗi dịp Giáng sinh qua đi đó là "Một năm mới là một quyển vở mới, ta có thể tự ý viết một năm của ta vào trong quyển vở đó. Đẹp hay xấu đó là do cách ta sống, cách ta chọn."

Đến giờ Kaylin vẫn tin sẽ có một ngày cô có một gia đình tốt, chỉ cần có người thân là đủ rồi, cô không biết họ có đối xử tốt với cô hay không, nhưng việc có gia đình nhỏ đối với cô cũng là một điều xa xỉ mà cô muốn hướng tới nhất.

Thơ thẩn ngồi trong phòng cả một buổi sáng, đến khi có người gõ cửa thì cô mới đi ra để xem là ai.

Đứng ngoài cửa là Dashiell, anh có vẻ không mấy vui khi gặp cô, chắc hẳn phải bị ép buộc lắm thì anh mới đến đây để gặp cô như này.

- Cô... lão đại sắp tới giờ nghỉ trưa. Cô chuẩn bị đồ ăn trưa cho Ngài ấy nhanh lên.

Kaylin nghe thấy Dashiell nói như vậy thì đôi mắt nhìn lên rồi lại nhìn xuống. Từ trước tới giờ Zane có hay ăn trưa đâu nhỉ? Sao hôm nay lại khác đến vậy?

- Có nghe thấy gì không đấy? - Dashiell búng tay trước mặt làm Kaylin giật lùi về phía sau.

Thấy anh căng thẳng nhìn mình như vậy thì cô mới gật đầu rồi đi nép vào một bên cửa tránh đụng vào anh rồi đi xuống nhà bếp để làm đồ ăn ngay.

Cô không biết làm món gì cho hợp với Zane nữa, cũng bởi vì món nào anh cũng chỉ ăn như việc tất yếu chứ chưa từng nói rằng bản thân thích ăn gì nên cô đã phải tự vắt óc để nghĩ xem món nào thì sẽ tốt nhất.

Làm xong bữa ăn thì cũng đã 12 giờ trưa. Kaylin vừa gói đồ vào trong hộp đựng thì Dashiell cũng đã đánh xe tới đợi chô ở ngoài sân.

Ngồi trên xe, Kaylin ôm hộp cơm nhưng tay vẫn khẽ động nhẹ vì không khí trong xe cũng yên tĩnh đến lạ. Biết rằng Dashiell lúc nào cũng ít nói rồi, thế nhưng từ lúc anh biết tin cô sẽ làm phu nhân tương lai thì mọi sự hỗ trợ từ trước dành cho cô, anh đã gạt bỏ hết. Việc gì đi với việc đó, anh có thể thương cảm cho cô, nhưng việc kết hôn và chủ nhân tương lai của anh không thể là một cô gái chân yếu tay mềm như Kaylin được. Ít nhất cũng phải đủ tiêu chí để mà đứng cạnh với Zane.

Dừng xe trước một tòa nhà nằm ở giữa trung tâm thành phố, nơi đây là một nơi có địa lợi vô cùng lớn, hầu như có thể phát triển về mọi mặt và đương nhiên số tiền bỏ ra để cho vào nơi này cũng không phải là ít.

Tòa nhà vô cùng cao, là cao nhất trong thành phố này. Thiết kế theo mô hình cột tròn, bao quanh bởi các lớp kính dày và chống nhìn trộm.

Từ hệ thống cửa ở khu ra vào và hệ thống các điện tử bên trong tòa nhà cũng vô cùng hiện đại. Kaylin không khỏi bị choáng ngợp bởi nơi đây. Cô lần đầu tiên nhìn thấy một tập đoàn lớn mạnh như thế này, đương nhiên còn nhiều thứ khiến cô thấy mới lạ và thú vị rồi.

Vừa nhìn vừa đi theo Dashiell vào trong thang máy. Mấy người ở quầy tiếp tân khi nhìn thấy Kaylin thì cũng bất ngờ, có cô gái còn lên tiếng khiến mấy cô đồng nghiệp ở chỗ đó cũng bắt chuyện theo:

- Cô gái này nhìn quen quá, có điều không biết gặp ở đâu thôi.

- Xì, đừng có mà điêu. Người đẹp như vậy cô gặp được ở đâu cơ chứ? Ngày ngày tối mặt vào sổ sách thì gặp được ngôi sao nào như thế?

- Nhưng mà cô gái đó cũng đẹp thật. Là diễn viên hay ca sĩ nổi tiếng mới đây sao?

- Ai mà biết, chắc vậy rồi. Giờ thì bao nhiêu là các ngôi sao mới nổi, bọn mình không biết hết được đâu.

Mấy cô nhân viên bàn tán về Kaylin rồi lại chuyển hướng sang các drama khác trong giới nổi tiếng dạo gần đây.

Kaylin thì được Dashiell dẫn lên trên tầng rất cao, lúc bấm thang máy cô cũng không có để ý mấy nên không rõ đây là tầng bao nhiêu, thế nhưng khi lên tới nơi, nhìn từ trên này nhìn xuống thì mới biết ở trên này rất cao.

- Cô tự vào đi. Tôi còn việc khác. Có lẽ cô sẽ về cùng lão đại nên tôi cũng không phải đợi đâu. - Dashiell lạnh nhạt nói vài câu rồi đi.

Để lại Kaylin đứng trơ vơ ở trước cánh cửa bằng vàng này. Cô phải đứng một lúc mới dám gõ cửa để vào trong.

Chỉ khi nghe thấy tiếng của Zane cho phép vào thì khi đó cô mới dám đẩy cửa để vào trong.

Bên trong phòng cũng xa hoa chả kém gì bên ngoài, nó giống một cái biệt thự thu nhỏ thì đúng hơn. Bàn làm việc của anh lại ở chính diện khi mở cửa bước vào. Kaylin mím môi ôm lấy hộp đồ ăn mang đến chỗ anh rồi đặt xuống.

"Ngài ăn đi ạ."

Zane bám bút cất vào trong lọ đựng bút rồi mới nhìn Kaylin. Vẻ mặt anh đều lãnh đạm, có lẽ là dễ nhìn nhất trong những bộ mặt khác của anh. Chắc rằng phải bắt anh làm việc nhiều hơn để có thể khiến gương mặt anh chuyển sang như này thì tốt hơn.

Thấy Zane dừng lại việc làm thì Kaylin mới nhận thức ra mà mở hộp đồ ra cho anh. Thức ăn vẫn còn nóng, khi mở ra mùi đồ ăn thơm phức mà làm Kaylin cũng nhớ ra cô cũng chưa có ăn. Nhưng mà cũng không sao, cô chỉ là thèm nhất thời, chứ còn để nói ăn cho no thì đối với cô lúc nào cũng no rồi.

Đẩy từng ngăn thức ăn cho anh rồi còn đưa cho anh dĩa với dao để tiện ăn.

Đứng đối diện với Zane nhìn anh ăn, Kaylin cũng đứng đến mỏi cả chân. Cô không biết bản thân có được phép ngồi hay không nên chỉ đứng đó đợi anh ăn xong.

Còn đang trong giờ nghỉ để ăn, thì người bên ngoài gõ cửa đi vào. Mà người đó lại không ai khác chính là Keisha.

Kaylin nhìn thấy Keisha thì lùi sang một bên rồi gật đầu chào cô. Thế nhưng Keisha lại không quan tâm mà đi thẳng tới chỗ Zane để nói:

- Lão đại, có chuyện này Ngài nên trực tiếp xem thì tốt hơn.

Zane không có nhìn Keisha, anh vẫn cầm dĩa chọc miếng thịt lên ăn:

- Mấy giờ rồi?

Giọng nói lạnh nhạt của Zane còn đem hàm ý sâu sa thế nhưng Keisha lại không quan tâm đến điều đó.

- Cái này người ngoài có lẽ không nên nghe. - Liếc sang Kaylin đang đứng ở mép bàn mà nói.

Khi này Zane mới dừng lại việc ăn uống mà nhìn Keisha.

- Nói.

- Nh... nhưng việc này người khác không nên biết.

- Cô không hiểu?

Keisha hết cách, đành nói:

- Về Vinson, ông ta cần con chip để...

Zane vừa nghe đến đây liền đứng dậy đi ra chỗ Kaylin làm cô sợ mà lùi lại phía sau. Vậy mà chưa gì anh đã nắm cổ tay kéo cô vào trong phòng ngủ mà đóng cửa khóa cô ở bên trong. Kaylin khi đó còn bàng hoàng không hiểu chuyện gì để mà bị đưa vào trong này. Thế nhưng Zane bắt cô ở trong này thì chắc chắn phải có sự cho phép của anh thì cô mới ra được. Vì thế đành lủi hủi trong phòng một mình.

Keisha khi này mới nói tường tận mọi việc hơn. Điều Zane không thích nhất chính là việc nhà William đó. Có điều để cho mọi chuyện được ổn thỏa, anh cũng đã đưa con chip cho Keisha để cô làm minh chứng cho Vinson.

Kaylin lúc đó đang nhìn ra ngoài, bên ngoài kia trang trí cho dịp lễ Giáng sinh thật sự rất vui. Tính ra cô chỉ sinh trước lễ Giang sinh có một tuần. Nếu sinh cùng ngày thì sẽ vui hơn, cô có thể coi như cả một đất nước đang chúc mừng sinh nhật cô.