Thiên Thần Trong Ác Quỷ

Chương 122: Chữ ký (1)



Hôn lễ đã qua, mọi chuyện vẫn giống như bình thường. Ít nhất là đến thời điểm hiện tại là Kaylin thấy như vậy. Dạo gần đây Zane cũng không bắt ép cô làm việc đó, cũng vì đến chu kỳ kinh nguyệt của cô nên anh cũng không đả động gì đến cô. Cho phép cô tự do trong khuôn khổ.

Thế nhưng đâu có chuyện yên bình đến thế được.

Còn có Keisha vẫn đang nhăm nhe đến việc phá vỡ hôn nhân gia đình của hai người này. Zane thì sẽ không thể động vào được rồi, vì thế nên cô ả đã nghĩ đến Kaylin.

Mà Kaylin trước những kế hoạch xấu xa này thì không nhìn ra được điều gì. Cô cứ ngây thơ để người ta dễ dàng khiến cuộc sống của cô bị bấp bênh.

...

Vào buổi sáng của mùa thu, Kaylin ngồi đọc sách trên phòng vẫn còn đang nghĩ xem trưa nay nên mang đồ ăn gì cho Zane. Đã qua mấy tháng rồi, dường như cô thấy Zane cũng không còn ác như trước. Anh cho phép cô được đọc sách, cho phép cô học hỏi nhiều hơn, và điều quan trọng nhất là thơi gian tự do của cô bây giờ đã được đổi lên thành hai tiếng. Kaylin thấy rất vui, đôi lúc còn được nói chuyện với ông Anselm nhiều hơn. Cuộc sống sau kết hôn của cô cũng ổn định, không có áp lực như cô đã nghĩ.

Đến buổi trưa, khi vừa mới nấu ăn xong, cho thức ăn vào hộp thì Keisha đi tới. Vẻ mặt còn hớt hải khiến Kaylin cũng phải lo lắng theo.

- Kaylin, em biết chuyện gì chưa? - Keisha đi tới nắm lấy tay Kaylin để hỏi.

Kaylin thì ngây thơ lắc đầu để trả lời.

- Mau đến viện nghiên cứu đi, ở đó có chuyện rồi. Lão đại không có ở đấy, chỉ có người có chức bậc mới dám đứng ra thôi.

Kaylin vẫn ngơ ngơ không hiểu chuyển gì.

Keisha thấy thế thì thúc đẩy lưng Kaylin còn nói làm cho Kaylin cũng phải nghe theo:

- Đi thôi, không còn nhiều thời gian nữa đâu. Em là vợ của lão đại, chủ nhân của Anthony thì phải đứng ra lo mấy việc như này chứ.

Cứ vậy mà Kaylin bị đưa đi lên xe. Ngồi trong xe cô còn thấp thỏm lo cho viện nghiên cứu xem có chuyện gì.

Khi đến nơi, thấy nhiều người bị thương đang nằm trong phòng để điều trị, Kaylin cũng thấy thương thay. Cô vừa đi còn vừa xem tình hình của bọn họ.

Vừa quay lại thì Keisha đã đưa cho cô tài liệu và dặn dò:

- Bọn họ vừa vướng vào một trận chiến, bây giờ đang thiếu thuốc còn thiếu cả các vũ khí để tiếp tế. Em đọc rồi kí vào thì mới được những người cấp trên phê duyệt để được chấp nhận cung ứng cho bọn họ.

"Cái này phải gọi cho Ngài ấy... Em sợ..."

Còn không kịp để Kaylin viết hết thì Keisha lại chặn họng cô:

- Em điên à? Lão đại đang trong cuộc họp quan trọng. Hơn nữa những việc làm như này em phải nên quen mới phải. Tự mình giải quyết thì những người ở đây mới tin tưởng em  nắm giữ vai trò này chứ.

Kaylin vì điều này mà ngập ngừng, cô mất thời gian đọc hết tài liệu, đến cuối thì nghe theo Keisha mà kí vào. Sau đó Keisha đã cầm tờ giấy cô kí rồi đi ngay. Để Kaylin ở lại đây cũng với những thuộc hạ bị thương.

Zane khi này vẫn ngồi trong phòng làm việc mà nhìn về phía đồng hồ. Việc gì cũng có thể dễ dàng, thế nhưng sai lệch giờ giấc là không thể. Anh đã nghĩ đến những chuyện khác nên phải gọi điện cho Finnegan để đính chính xem Kaylin đã rời khỏi nhà hay chưa. Đến khi biết cô đã rời đi thật lâu, thế nhưng không đến đây thì anh đã hiện rõ cơn tức giận lên trên gương mặt. Nhìn anh cũng đủ thấy đáng sợ ra sao.

Anh đã cho cô tự do quá nên cô không còn nhớ gì đến quy củ cũ à?

Không cần nhờ đến ai, anh tự điều tra được qua định vị. Khi thấy cô đang ở viện nghiên cứu thì anh có chút sững lại. Không có đi đến đó, chỉ gọi điện bảo Anselm nhắc nhở cô nếu rời đi khỏi bán kính 1 mét thì chân cô hôm nay sẽ phế.

Có mấy ai biết được, chữ ký của Kaylin đã khiến cho lô hàng qua Brunei bị biến mất cùng với số tiền lên tới chục triệu USD.

Khi Zane vừa biết đến chuyện này, anh đã không ngồi nghỉ ngơi nữa mà lao xe tới viện nghiên cứu ngay lập tức.

Khi đến nơi, những người nghiên cứu ở đó còn chưa kịp chào anh thì đã bị anh đẩy ra một bên. Lao đến phòng Kaylin đang ngồi trong đó, vừa mở cửa đã thấy cô đang ngồi ở ghế để nhìn chiếc vòng đang xoay theo quỹ đạo của nó.

Nhanh chóng đi tới, chưa kịp để Kaylin biết là mình thì anh đã đi đến ngay sau lưng cô. Đến khi Kaylin vừa quay lại thì đã bị anh ép sát vào tường, hơi thở cũng bắt đầu bị mất kiểm soát. Cả người cô bị nâng lên theo lực tay của anh, hai chân khua khoắng trong không chung, tay nắm chặt lấy bàn tay mà Zane đang siết chặt cổ mình lại. Kaylin lúc này mặt đỏ bừng rồi chuyển sang tím tái, cô không biết bản thân mình đã tạo nên chuyện động trời nào rồi. Bị anh bóp cổ bất ngờ, bản thân lại chừng thể chống lại. Hơi thở của Kaylin dần dần yếu đi rồi còn ngất lịm trên tay Zane.