Thiên Y Tiêu Dao

Chương 23: Mua bùa à?



"Mua bùa à?"

Câu nói của Tô Khuynh Thành khiến cho Trần Ngao hơi sững sờ, vẻ mặt cũng trở nên kỳ lạ.

"Đúng vậy, anh yên tâm đi, chắc chắn mức giá sẽ khiến anh thoả mãn, một trăm ngàn một cái... à không, hai trăm ngàn!" Tô Khuynh Thành dứt khoát, vừa chốt giá đã đủ khiến cho Trần Ngao líu lưỡi.

Hai trăm ngàn...

Ôi trời, số tiền này là một khoản không nhỏ ở thành phố Tùng Sơn, mà anh lại chỉ cần tiện tay vẽ vài nét bút là có được, kiếm tiền dễ quá nhỉ, nếu là lúc trước, ngay cả nghĩ anh cũng không dám nghĩ tới rồi.

"Chuyện này...

Trần Ngao gãi đầu tỏ ra vẻ khó khăn, mặc dù anh biết Tô Khuynh Thành vô cùng giàu có, nhưng mà lừa cô ấy như vậy thì anh không nói được.

Nhìn dáng vẻ ấp úng của Trần Ngao, Tô Khuynh Thành còn tưởng giá mình đưa quá thấp, cô ấy khẽ cắn răng rồi nói thêm lần nữa, "Một triệu một cái, anh thấy thế nào."

"Hả?"

Trần Ngao bị Tô Khuynh Thành làm cho bối rối rồi, anh biết Tô Khuynh Thành giàu thật, nhưng mà cũng không thể đốt tiền như thế chứ, một tờ giấy vẽ phù mà có giá một triệu, cô ấy tiêu tiền kiểu này sớm muộn gì cũng khiến Tô gia phá sản thôi!

"Tô tiểu thư, không được, tôi không thể.. " Trần Ngao định thần lại thì vội vã lắc đầu, có câu làm giàu minh bạch, mình không thể lừa Tô Khuynh Thành như thế được, mặc dù cô gái này hơi cao ngạo một chút, nhưng cũng không hề xấu, cô ấy còn chạy tới bệnh viện trả tiền thuốc mẹ cho mẹ mình, sau đó còn cho mình một triệu, nếu như lừa cô ấy thế này, chắc tối anh gặp ác mộng mất.

"Trần Ngao, anh không thể lòng tham không đáy như vậy được, một triệu một cái là cao lắm rồi đấy." Trần Ngao còn chưa nói hết lời, Tô Khuynh Thành không nhịn được ngắt lời, trong mắt cô lóe lên vẻ chán ghét, cô còn tưởng Trần Ngao muốn tăng giá nên mới cho rằng anh sống quá tham lam.

"Tô tiểu thư à, cô hiểu lầm rồi, tôi không hề muốn lấy tiền của cô." Trần Ngao cười khổ, giải thích hiểu lầm....

"Không cần tiền?"

Tô Khuynh Thành ngẩn ra, cô ấy nhìn thấy vẻ chân thành của Trần Ngao thì nhất thời ngẩn ra, lẽ nào anh ta muốn...

Sau khi phản ứng lại, vẻ mặt của Tô Khuynh Thành càng lạnh hơn, cô mắng, "Trần Ngao, chúng ta không có khả năng đâu, anh đừng có suy nghĩ không an phận, còn tiền ấy à, cùng lắm tôi chỉ có thể đưa ra giá một triệu rưỡi một cái thôi!"

Chuyện này...

Nhìn thấy Tô Khuynh Thành như thẹn quá thành giận, khóe miệng Trần Ngao giật giật, cười mếu máo, hình như là hiểu lầm càng lớn hơn rồi....

"Tô tiểu thư à, cô hiểu lầm thật rồi, tôi không có ý đó, cái bùa kia cũng không phải là bảo bối gì cả, cô muốn thì tôi sẽ cho cô chứ không cần lấy tiền, có điều nguyên nhân thực sự còn chưa giải quyết, bùa hộ mệnh có thể cứu cô được một lần, nhưng không thể cứu được lần thứ hai, đến lúc đó chỉ sợ.. " Trần Ngao nghiêm mặt nói, chuyện này cũng không quá bất ngờ, nếu như vấn đề cốt lõi còn chưa giải quyết được, vận rủi của Tô Khuynh Thành sẽ càng lúc càng nhiều, chỉ sợ sơ sẩy là hương tiêu ngọc vẫn.

Muốn giải quyết vấn đề thì phải tìm ra được nguyên nhân! "Thật sự?" Nhìn Trần Ngao chân thành như vậy, lúc này Tô Khuynh

Thành mới nửa tin nửa ngờ, cô ấy suy tư một lúc, "Vậy phải làm sao mới có thể giải quyết được gốc rễ vấn đề?"

"Rất đơn giản, tôi vừa mới xem tướng cho cô, tôi nghĩ có thể vấn đề này xảy ra ở ngôi nhà của cô, trùng hợp là tôi cũng có học qua về phong thủy, có thể tới xem qua." Trần Ngao giải thích, Tô Khuynh Thành cũng thấy khá bất ngờ.

"Anh còn biết về phong thủy à?"

Tô Khuynh Thành không còn gì để nói, trong lòng cô lại nghĩ, có khi nào gã Trần Ngao này đang lừa gạt mình không? Dù sao trông Trần Ngao còn trẻ như vậy mà, sao có thể hiểu về thứ đó chứ.

Ánh mắt cô sáng lên, Tô Khuynh Thành vẫn cắn răng, gật đầu đồng ý, "Được, theo ý anh đi, nếu như anh có thể giải quyết vấn đề cho tôi thật, chắc chắn tôi sẽ báo đáp anhl"

Còn một câu cô vẫn chưa nói hết, đó là, nếu như Trần Ngao dám lừa cô, chắc chắn anh ta sẽ không chịu nổi đâu!

"Được!" Trần Ngao gật đầu, thoải mái đồng ý.

Đúng lúc này, điện thoại của Tô Khuynh Thành bỗng vang lên, Tô Khuynh Thành vội vàng nhấc máy, chỉ một lát sau, gương mặt tươi cười bỗng biến đổi, ngơ ngác thốt lên, "Anh nói gì cơ, ông nội không ổn rồi?"