Thiên Y Tiêu Dao

Chương 59: Anh yên tâm



“Lăng tổng... Tôi biết sai rồi, tôi không biết Trần Ngao là ân nhân của Lăng tổng, tôi...

Vương Cương còn muốn tiếp tục cầu xin, quản lý Hồ lại đã thêm cho ông ta một đá, “Mày cái đồ chó chết, chẳng những cắt xén tiền lương của công nhân, còn dám lấy danh nghĩa của tao làm xăng làm bậy, kể từ hôm nay trở đi, mày có thể cút khỏi chỗ này rồi.”

“Anh Hồ, anh không thể đối xử với tôi như vậy, bình thường tôi đã tặng cho anh không ít đồ tốt, anh không thể...”

Vương Cường gấp gáp, vội vàng cầu xin tha thứ, “Trần Ngao, tôi sai rồi, tôi sẽ trả đầy đủ tiền công cho Trương Hạo, à không, còn có của cậu nữa”

“Bây giờ mới biết sai, đã chậm rồi, mấy người còn đứng ngây ra đó làm gì, không mau đem tên chó chết này ném ra ngoài cho tôi.”

Giải quyết xong Vương Cường, quản lý Hồ lập tức Cười rạng rỡ đi về phía Trần Ngao, lau lau mồ hôi trên trán, “ tiên sinh, anh thấy có hài lòng với kết quả này không?”

Nhìn thấy dáng vẻ khom lưng cúi đầu của quản lý Hồ, Trần Ngao khoát khoát tay, thản nhiên nói, “Chuyện của ông và Vương Cường tôi không quản, nhưng tiền công của anh em tôi không thể thiếu, không chỉ có tiền công của anh ấy, còn có tiền công của các công nhân khác nữa”

“, anh yên tâm, tôi sẽ cho người tính toán và trả đúng số tiền công mà các công nhân đáng được nhận, tuyệt đối không thiếu một xu nào.” Quản lý Hồ nào dám phớt lờ, trực tiếp lệnh cho người tính toán tiền công liền.

Sau đó liền có tiếng tin nhăn thông báo, Trương Hạo kinh ngạc trợn tròn mắt, chẳng những tiền đã vào tài khoản của anh ta, mà thậm chí còn nhiều hơn hai trăm tệ.

“Trương Hạo tiên sinh đúng không, hiện tại Vương Cường đã cuốn gói xéo đi rồi, ở chỗ này đang tỉ một đốc công, từ hôm nay trở đi, anh chính là đốc công ở chỗ này, anh thấy vậy có được không?” Quản lý Hồ không hổ là kẻ già đời, lập tức. nhìn về phía Trương Hạo mở miệng.

“Hả? Tôi không biết... Chuyện này...” Trương Hạo mơ hồ, lắp ba lắp bắp mở miệng hỏi, anh chỉ nghĩ muốn đến đây lấy tiền công, làm sao một hồi lại trở thành đốc công rồi.

“Anh yên tâm, không biết thì có thể học, ai cũng không phải ngay từ đầu đã biết, cứ quyết định như vậy đi.” Quản lý Hồ vội vàng mở miệng, nói xong thì lại chào hỏi với Trần Ngao, rồi vội vàng chạy chậm rời khỏi.

“Chuyện này...” Trương Hạo trong đầu ong ong, hoàn toàn không rõ đang có chuyện gì xảy ra, “Trần Ngao, rốt cuộc chuyện này là như thế nào vậy?”

Trước đó đến tiền công anh còn có nguy cơ không thể lấy được, hiện tại chẳng những tiền công được nhận nhiều hơn, thậm chí còn không biết như thế nào lại trở thành đốc công, đây quả thật là không thể tưởng tượng được.

Tên nhóc Trần Ngao này đến cuối cùng là đã làm cái gì, đến cả quản lý Hồ, người có địa vị như vậy nhưng ở trước mặt Trần Ngao cũng phải cúi đầu khom lưng, chuyện này...

“Cũng không có gì, chỉ là trong một trường hợp tình cờ ra tay giúp đỡ Lăng tổng một chút mà thôi.” Trần Ngao đưa tay sờ sờ lên mũi, thản nhiên nói, Trương Hạo mơ hồ gật gật đầu, mặc dù Trần Ngao nói rất nhẹ nhàng, nhưng anh ta biết, chuyện tuyệt đối sẽ không đơn giản như vậy.

“Được rồi, nếu quản lý Hồ cũng đã mở miệng nói như vậy, chuyện làm đốc công cứ quyết định như vậy đi, huống hồ anh làm việc em cũng yên tâm hơn” Trần Ngao vỗ vỗ vai Trương Hạo nói, tính tình Trương Hạo lương thiệ m người lại có nguyên tắc, huống chỉ anh cũng xuất thân từ công nhân lên, khi làm đốc công đối với công nhân cũng là một chuyện tốt.

Trương Hạo ngơ ngẩn, nửa ngày mới tỉnh táo lại, hướng về phía Trần Ngao quỳ xuống, nhưng bị Trần Ngao nhanh tay đỡ lấy, “Anh Hạo, tội gì anh phải làm vậy.”

“Trần Ngao, chuyện hôm nay quả thật rất cảm ơn cậu, anh là người thô kệch, không biết nên nói cái gì, về sau Trương Hạo anh cũng là người của cậu, cậu cần chuyện gì cứ mở miệng với anh” Trương Hạo thật lòng thật dạ nói với Trần Ngao, trong lòng anh đã ra quyết định, về sau chỉ cần Trần Ngao mở miệng, lên núi đao xuống biển lửa cũng đều quyết không từ chối.”

“Được, được rồi, hai chúng ta là huynh đệ của nhau, không cần khách khí với nhau như vậy, đúng rồi, con gái anh còn đang ở bệnh viện chờ anh.” Trần Ngao vỗ võ bả vai Trương Hạo nói, lúc này Trương Hạo mới nhớ đến chuyện cần phải làm, kích động mở miệng, “Đúng đúng rồi, anh còn phải đến bệnh viện...”

“Ngồi xe của em đi.” Trần Ngao lại lên tiếng, trực tiếp lái xe lên đến bệnh viện.

Khi nhìn thấy xe mới của Trần Ngao, Trương Hạo không nhịn được thở dài, mặc dù không biết Trần Ngao đã trải qua những chuyện gì, nhưng anh biết rất rõ, Trần Ngao đã không còn cùng một tầng lớp với bọn họ nữa.

“Nguyệt Nguyệt, nhìn xem cha mang cái gì đến cho con nè”