Thiên Y Xuống Núi, Thiên Hạ Đại Loạn

Chương 53: Là anh ta quen với tôi!



"Từ Bắc nói chuyện này đều do nhà họ Trương xúi giục, anh nói xem, nếu tôi đồng ý, chẳng phải lại giúp nhà họ Trương được lợi à. Cho nên tôi từ chối luôn,

thậm chí còn dạy dỗ Thẩm Như Ngọc một trận, nhà họ Thẩm này không phải thứ tốt lành gì. Nếu anh cần, tôi lập tức xử lý luôn cả hai nhà ấy."

"Quên đi, không cần phiền phức vậy đâu!"

Vân Hiên thờ ơ nói: "Nhà họ Trương hay nhà họ Thẩm cũng vậy, chỉ là mấy thế lực không thể đặt lên bàn cân thôi. Tên Trương Soái này thật thú vị, nhưng trong mắt tôi cũng chỉ là đứa nhóc nhà nào cũng có thôi, hôm nay anh đánh tôi một cái, ngày mai tôi đánh anh một cái."

"Nhưng cũng tốt thôi, hiện giờ nhà họ Thẩm rất bất mãn với tôi, anh đi ký hợp đồng đi, coi như là có một lời giải thích, tôi sẽ công khai cầm ngọc thạch rời khỏi nhà họ Thẩm, trở về đảo Thiên Y của tôi."

"Được thôi. Nếu Vân lão đại đã nói vậy, vậy tôi lập tức soạn lại một bản hợp đồng mới gửi cho nhà họ Thẩm."

"Không cần đâu, tối nay Vu Viên Triều tổ chức một bữa tiệc cảm ơn tại khách sạn Đế Hào, anh có biết không?"

Long Cửu hơi ngạc nhiên, lập tức gật đầu nói: "Biết, biết chứ, sao anh lại quen với Vu thị trưởng vậy?"

"Là anh ta quen với tôi!"

.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Vân Hiên suy nghĩ một chút rồi nói: "Vậy đi, anh cũng không cần phiền phức. nữa, trực tiếp mang theo hợp đồng đến dự tiệc cảm ơn đi, lúc đó đưa thẳng cho. tôi là được."

"Một lát nữa tôi cũng qua đó trực tiếp ký hợp đồng luôn, sau đó tôi sẽ thông báo cho người nhà họ Thẩm đến lấy hợp đồng. Từ nay về sau tôi và nhà họ Thẩm coi như là đường ai nấy đi, cuối cùng cũng giải quyết xong một việc."

"Vâng, Vân lão đại, tôi lập tức sắp xếp ngay."

Long Cửu cung kính nói.

Dặn dò xong Long Cửu, Vân Hiên vừa cúp điện thoại, ngẩng đầu lên liền thấy chiếc Ferrari màu đỏ của Thẩm Như Đồng và Thi Thiến Thiến đỗ bên cạnh anh.

"Này, anh chàng đẹp trai định đi đâu vậy?”

Cửa sổ xe Ferrari hạ xuống, khuôn mặt xinh xắn đáng yêu của Thi Thiến Thiến ló ra ngoài.

"Sao lại một mình đứng đây đợi xe vậy? Bây giowfl à cao điểm buổi tối, chỗ này khó bắt xe lắm, hay là để tôi chở anh một đoạn nhé?"

Vân Hiên thò đầu nhìn vào trong, Thẩm Như Đồng ngồi ở ghế phụ quay mặt đi chỗ khác, ra vẻ không muốn để ý tới anh.

"Không cần đâu, một lát nữa sẽ có người đến đón tôi." Vân Hiên trực tiếp từ chối.

"Ôi dào, đừng ngại ngùng mà, xe tôi vẫn còn chỗ cho thêm một người nữa mài"

Thấy thái độ lạnh nhạt của Vân Hiên, Thi Thiến Thiến lại càng chủ động nói: "Có phải Đồng Đồng đã làm gì để anh phật ý không, anh đừng so đo với cô ấy, dù sao cô ấy cũng còn là một cô bé mà."

Vân Hiên lắc đầu nói: "Không, cô ấy không có làm gì phật ý tôi cả, tôi căn bản không quen biết cô ấy."

Sự lạnh nhạt của Vân Hiên lại càng khiến Thẩm Như Đồng đang ngồi ở ghế phụ tức giận.

Cô ta trực tiếp mở cửa xe nhảy ra ngoài, giận dữ quát: "Này, Vân Hiên anh có ý gì vậy? Chỉ là tôi nói dối lừa chị tôi thôi mà, anh cứ bám riết lấy tôi làm gì chứ, chẳng lẽ cả đời anh chưa từng nói dối bao giờ à?"

"Hơn nữa, tôi nói dối cũng là vì muốn tốt cho anh thôi, anh là người thế nào, trong lòng anh chẳng lế không tự biết sao? Anh muốn có quan hệ gì với chị tôi chứ, có mà đòi muốn ăn thịt thiên nga à."

"Chị tôi là người thế nào, anh cũng không tè ra rồi nhìn lại bản thân mình trông ra sao, đừng tưởng cứu được bọn tôi là chị ấy sẽ có cảm tình gì với anh. Đối với những người như anh, trong mắt tôi mãi mãi chỉ có sự khinh thường th

"Tôi biết anh muốn tốt cho chị ấy, nhưng thì sao chứ, bây giờ anh chẳng có nhà, chẳng có xe, thậm chí ngay cả một công việc chính thức cũng không, ăn ở. đều dựa vào nhà họ Thẩm chúng tôi, anh để chị tôi theo một tên vô dụng như anh thì có tương lai gì chứ?”

"Đúng, tôi nói dối đấy, nhưng tôi nói dối là để anh tỉnh ngộ nhìn nhận thực tế, giữa anh và chị tôi là một vực sâu ngăn cách, đừng tưởng mình biết đánh nhau là ghê gớm lắm, đây là xã hội nào chứ, anh tưởng ai có nắm đấm lớn hơn là người đó có lý à? Thân phận và tầng lớp không phải thứ mà hai người có tình cảm với nhau là có thể vượt qua được đâu."

"Để tránh cho chị tôi phải hối hận mấy chục năm sau, tôi cắt đứt ý nghĩ đó của anh, cũng là vì tốt cho anh đấy, anh có hiểu không."

"Haha!"

Nghe những lời đó, Vân Hiên bật cười, mở miệng nói: 'Không ngờ cô tuổi còn nhỏ mà đã hiểu biết nhiều chuyện đời đến vậy."

"Đương nhiên rồi."

Thẩm Như Đồng đắc ý n‹ ậu chủ Trương mới xứng với chị tôi, anh đừng có không phục. Đến lúc nào anh dựa vào nỗ lực của bản thân, quyền lực đằng sau lưng to lớn như nhà họ Trương, có tiền có thế rồi hãy nói, cho dù tôi có mù đến mấy đi chăng nữa."

"Nhưng bây giờ tôi khuyên anh vẫn nên rời khỏi nhà họ Thẩm đi, tìm một người bình thường hợp với anh mà sống qua ngày, mặc dù tôi không biết tại sao ôngn ¡ muốn se duyên cho hai người? Nhưng bây giờ là thời đại nào rồi, cái trò hứa hôn từ trong bụng mẹ đã lỗi thời lâu rồi, anh hiểu chưa?"