Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1118: Đệ nhất Đan vương



Nhưng đáng tiếc là, luyện đan là một công việc cẩn thận không chấp nhận sự nhầm lẫn, đặc biệt là đối với Đan vương cao cấp mà nói, một chút nhầm lẫn cũng có thể ảnh hưởng đến tỉ lệ đan dược trong lò.

Một mùi khen khét truyền đến, tiếp đó là mấy tiếng “phốc phốc” nho nhỏ. Cửu Kiền trong lòng trầm ngâm, anh ta biết lò đan của mình chắc là thất bại rồi.

Tiếp theo hai viên đan dược có chút cháy xém được lấy ra chuẩn chị cho vào bình ngọc, Cửu Kiền cũng không cần nhìn, liền biết được đan dược thiên cấp thất phẩm Đỉnh Thừa đan của mình luyện chế đã thất bại rồi. Không phải anh ta làm không tốt, trên thực tế anh ta đã làm tốt lắm rồi. Hơn nữa anh ta chắc rằng nếu như Diệp Mặc cũng thất bại, thì quá trình phân tách của hắn cũng không cao hơn anh ta.

Anh ta có thể trong trình độ chuẩn Đan vương thất phẩm luyện chế Đỉnh Thừa đan đến cuối cùng mới xảy ra vấn đề, đã phát huy hết sức lực thật của mình rồi. Dù sao trình độ luyện đan của anh ta quả thật vẫn chưa đạt đến trình độ để luyện chế ra đan dược thiên cấp thất phẩm, thất bại cũng là chuyện hợp tình hợp lý.

Bây giờ anh ta chỉ có thể đợi Diệp Mặc kết thúc luyện đan, sự thắng thua của anh ta đã không nằm trong tầm kiểm soát của mình nữa rồi, hoàn toàn nằm trong tay đối thủ rồi.

Nhưng Cửu Kiền cũng biết, cho dù Lạc Tiểu Mặc cuối cùng luyện đan thất bại, quá trình đạt được điểm cũng thấp hơn anh ta, nhưng nhìn cách thức và quá trình luyện đan của Lạc Tiểu Mặc, cho dù thấp cũng thấp có giới hạn, hơn nữa điểm số trước đó, khả năng anh ta thua cũng chiểm tỉ lệ chủ yếu.

Cửu Kiền đổ hai viên đan dược trong bình ngọc ra, nhìn tỉ lệ của đan dược. Nếu như không nằm ngoài dự đoán của anh ta, hai viên đan dược này đến bậc hạ đẳng trong hạ đẳng cũng không được, hoàn toàn là hai phế đan.

Mặc dù anh ta rất muốn ở lại đan bậc thứ mười xem tình huống cuối cùng của Diệp Mặc, nhưng anh ta vừa mới thu lò đan lại, không trung trước mặt liền hiện lên một dòng chữ, “Khiêu chiến Bậc đan vương thứ mười thất bại”.

Ngay sau đó, anh ta đã bị đan bậc loại xuống dưới, rơi xuống bên cạnh những đan vương sớm đã bị thua cuộc.

Nhìn Diệp Mặc vẫn đứng trên đài luyện đan dược, Cửu Kiền sắc mặt âm trầm. Mấy tên Đan vương ngưỡng mộ anh ta đi đến trước mặt anh ta, muốn làm quen, nhưng Cửu Kiền đến nói nửa câu cũng không muốn nói, mấy tên Đan vương như đụng vào vách tường, cũng không dám trách cứ gì Cửu Kiền.

Cửu Kiền bị loại, nhưng không ảnh hưởng chút nào đến Diệp Mặc, lúc này hắn đã bắt đầu thành đan rồi. Dưới đao quyết “Huyễn vân phi toàn đao”, Diệp Mặc không chế lốc xoáy linh khí đã hoàn toàn tạo nên hình thức ban đầu của sáu viên Quý Dương đan, lúc này trong đầu hắn trống rỗng, thậm chí đến việc Cửu Kiền vị loại khỏi đan bậc thứ mười hắn cũng không biết.



- Toàn đan pháp…

Nguyệt Kỳ Siêu kích động chân tay run rẩy, so với người khác để ý đến Thiên hỏa của Diệp Mặc, thì gã để ý đến Toàn đan pháp của Diệp Mặc hơn. Trình độ luyện đan của gã sau khi đạt đến đẳng cấp này rồi, lực hấp dẫn của một loại truyền thừa luyện đan mới căn bản cũng không ngăn cản được.

Đồng thời Thẩm Nghiễn Thanh cũng kích động, Ngũ Thản chưa từng nghe nói đến Toàn đan pháp, nhưng đan quyết thần thức của Diệp Mặc, và ý nghĩ lốc xoáy linh khí này quả thực không thể tưởng tượng được, người khác cũng chưa từng nghe qua. Y đồng thời cũng bị Diệp Mặc thu hút.

- Đây chính là một thủ pháp luyện đan mà hắn sáng tạo ra khi luyện chế Chức Thần đan, không ngờ lại có thể thành thục đến mức độ thế này rồi, đan đạo quả nhiên không giới hạn.

Thẩm Nghiễn Thanh kinh ngạc nói, y đồng thời cũng bị toàn đan pháp do đao quyết Huyễn Vân của Diệp Mặc diễn sinh ra thu hút rồi.

Diệp Mặc lại nuốt một viên Phục Thần đan, đánh ra thu đan quyết. Giơ tay lên, lập tức mang theo sáu viên đan dược trong suốt.

Đan dược vẫn chưa được bỏ vào trong bình ngọc, thì hương vị nhàn nhạt đã khuếch tán khắp không gian, đừng nói đến ban giám khảo, cho dù đại đa số những tu sĩ trên khán đài cũng ngửi thấy mùi Quý Dương đan.

- Đây là loại đan dược gì vậy?

Cho dù là Ngũ Thản cũng hỏi một câu. Gã cũng không biết Diệp Mặc luyện chế là loại đan dược gì, là một đan vương lục phẩm, thí sinh trong cuộc đấu luyện chế ra loại đan dược gì gã cũng không biết, trong lòng cực kỳ xấu hổ.

Ngũ Thản không biết Diệp Mặc luyện chế ra loại đan dược gì, thì mấy tên đan vương tứ phẩm kia lại càng không biết Diệp Mặc luyện chế ra là loại đan dược gì.

Đến cả Thẩm Nghiễn Thanh cũng hướng ánh nhìn về phía Nguyệt Kỳ Siêu, mặc dù y cũng phân biệt được đâu là Quý Vô Đàn và Dương Vô Đàn, nhưng Quý Dương đan thì y lại thực sự chưa được nhìn qua.

Nguyệt Kỳ Siêu ngó bình ngọc trong tay Diệp Mặc, vẻ mặt xúc động nói:

- Không ngờ hắn ta lại là Đan vương thất phẩm thật, còn luyện chế ra được Quý Dương đan nữa.

- Anh nói hắn luyện chế ra chính là Quý Dương đan?

Khiến mấy người còn lại ngạc nhiên chính là, người chen miệng vào không phải mấy vị giám khảo đan vương, mà là đại sư luyện khí Lục Vô Hổ.

Thấy mấy tên giám khảo Đan vương đều nhìn mình, Nguyệt Kỳ Siêu vẻ mặt thận trọng gật đầu nói:

- Không sai, tôi chắc rằng Diệp Mặc luyện chế ra chính là Quý Dương đan. Quý Vô Đàn và Dương Vô Đàn kết hợp lại, đan dược thiên cấp thất phẩm duy nhất chỉ có thể luyện chế chính là Quý Dương đan. Nhưng đáng tiếc, tôi cũng không biết phương thuốc, không ngờ hắn lại biết. Có thể thấy Diệp Mặc không tầm thường, thành tích của hắn tuyệt đối còn cao hơn chúng ta. Đây không phải là thiên tài, hắn căn bản chính là một trong những bất thế chi tài. Tôi nghĩ không ra, là tiền bối đan đạo nào có thể bồi dưỡng ra một đan vương như Diệp Mặc này.

Nói xong không đợi mấy ban giám khảo hỏi đến, Nguyệt Kỳ Siêu lại tiếp tục nói:

- Quý Dương đan là một loại đan dược có thể khôi phục đan điền của tu sĩ, cho dù là đan điền bị vỡ tan, Quý Dương đan cũng có thể khôi phục được. Chỗ nghịch thiên của loại đan dược này chính là dùng linh thảo cấp bảy để luyện chế ra đan dược mà linh thảo cấp tám thậm chí linh thảo cấp chín mới có thể luyện chế ra được.

- Cái gì? Quý Dương đan không ngờ lại là loại đan dược này?

Ngũ Thản kinh ngạc thốt lên. Đan điền của tu sĩ, đan điền của tu sĩ càng cao cấp một khi bị tổn thương, thì lại càng khó khôi phục. Bởi vì những tu sĩ trên cấp tu vi Nguyên Anh, đan điền đã gắn kết tương đối chặt chẽ với Nguyên Thần, những linh thảo thông thường căn bản không có cách nào khôi phục được. Còn những linh thảo cao cấp, đặc biệt là những linh thảo khôi phục đan điền lại càng quý hiếm. Hơn nữa, cho dù là có tìm được, cũng không chắc có thể luyện chế ra được đan dược.

Vì vậy có thể thấy được Quý Dương đan quý giá tới mức nào, loại đan dược này mặc dù không thông dụng bằng Đỉnh Thừa đan, nhưng lại là đan dược quý hiếm không nghi ngờ gì.

- Xem ra lần đại hội Đan vương này Lạc Tiểu Mặc chắc là đứng đầu rồi.

Kỷ Bẩm cười nói, gã còn ghi nhớ việc cùng Diệp Mặc thảo luận về trận pháp.

Nguyệt Kỳ Siêu gật đầu nói:

- Bậc Đan Vương thứ mười, Diệp Mặc luyện chế ra Quý Dương đan thiên cấp thất phẩm, còn Cửu Kiền lại bị loại xuống, rõ ràng Diệp Mặc chắc sẽ đứng đầu ba vòng liên tiếp. Nhưng không biết hắn có thể một mình khiêu chiến được đan bậc thứ mười một hay không.

Diệp Mặc đương nhiên sẽ không ăn no rỗi việc, tiếp tục khiêu chiến đan bậc thứ mười một. Đối với hắn mà nói đan bậc thứ mười luyện chế ra Quý Dương đan, hắn đã thành công rồi, hơn nữa lúc này Cửu Kiền cũng đã bị loại, hắn cũng không còn gì buồn bực nữa, cần gì phải vẽ rắn thêm chân?

Một lò Quý Dương đan này hắn chọn dùng Toàn đan pháp và đan quyết thần thức, mặc dù lãng phí hai viên Phục Thần đan, nhưng lại luyện chế ra một lò Quý Dương đan không tệ. Mặc dù chỉ có bốn viên thượng đẳng, hai viên trung đẳng, không có viên hạng nhất nào, nhưng Diệp Mặc cũng đã vô cùng mãn nguyện rồi. Thành tích này thậm chí còn tốt hơn chút khi hắn luyện chế Lộ Ngưng đan ở đan bậc thứ chín.

Diệp Mặc thu hồi lò đan lại đứng trên đan bậc thứ mười, nhìn xuống dưới, hắn biết lúc này đã không cần phải bận tâm tranh cãi với Cửu Kiền nữa rồi.

- Lạc Tiểu Mặc…

- Đan vương Thất phẩm Lạc Tiểu Mặc…

- Tiếp tục tiến lên đan bậc thứ mười một.

Vô số những khán giả đang gào thét ở dưới khán đài, bây giờ cho dù không hiểu luyện đan cũng biết lúc này người chiến thắng chính là Diệp Mặc. Vị Linh đan sư thất phẩm cấp bậc thấp nhất lúc trước tham gia đại hội, trên thực tế lại chính là Đan vương thiên cấp thất phẩm đẳng cấp cao nhất.

Mặc dù trước đó cũng có khán giả ủng hộ Cửu Kiền, nhưng sau khi Cửu Kiền bị rớt, dường như tất cả mọi người đều bắt đầu hoan hô Diệp Mặc.

Không ngừng reo hò gọi tên Diệp Mặc lên đan bậc thứ mười một, có người thậm chí còn gọi đan bậc thứ mười hai. Cho dù có phó thành chủ đan thành ở đây, cũng có người gọi Diệp Mặc là Đệ nhất Đan vương.

Diệp Mặc đương nhiên sẽ không đi đến đan bậc thứ mười một, thứ nhất, hắn căn bản không luyện chế ra được đan dược thiên cấp bát phẩm, đừng nói đến đan dược thiên cấp bát phẩm, cho dù là đan dược thiên cấp thất phẩm bình thường hắn luyện chế cũng rất khó khăn. Đan vương thất phẩm như hắn nghiêm khắc mà nói, vẫn chưa thành thục. Nhưng Diệp Mặc cũng biết, đây chỉ là vấn đề thời gian, nếu như hắn có thể dùng Toàn đan pháp để luyện chế ra Quý Dương đan, đan dược thiên cấp thất phẩm đối với hắn mà nói đã không thành vấn đề nữa rồi. Tất cả những gì cần thiết chỉ là chút thời gian, và chăm chỉ luyện tập chút mà thôi.

Thứ hai, hắn căn bản không cần lên đan bậc thứ mười một nữa rồi, mục đích của hắn đã đạt được, càng không cần vẽ rắn thêm chân nữa.

Thấy Diệp Mặc muốn từ đan bậc thứ mười chủ động rút lui, Thẩm Nghiễn Thanh cười lắc đầu nói:

- Tôi e rằng hắn là thí sinh đầu tiên chủ động nhảy khỏi bậc Đan Vương

Nguyệt Kỳ Siêu cười ha hả nói:

- Thật ra nói hắn là Đệ nhất Đan vương cũng không quá đáng, với tu vi đan đạo của Diệp Mặc, muốn vượt qua chúng ta chỉ là vấn đề thời gian. Tôi đã không thể chờ được muốn cùng hắn bàn về đan đạo rồi đây.

Thẩm Nghiễn Thanh cùng mấy vị ban giám khảo còn lại cũng gật gật đầu, tỏ vẻ đồng tình với câu nói của Nguyệt Kỳ Siêu.

Lục Vô Hổ lại cười ha hả nói:

- Anh e rằng chỉ muốn nhanh chóng để hắn phân giải Hóa Tang đan thôi.

Nói xong liền liếc nhìn những đan vương còn lại:

- Còn về các anh, e rằng cũng muốn người ta chỉ bảo về Toàn đan pháp mà thôi.

Mấy giám khảo Đan Vương đều xấu hổ, nhưng cũng biết những gì Lục Vô Hổ nói là sự thật.

- Hay là tôi đi nói chuyện với hắn trước, lúc trước ở Bắc Vọng châu tôi cũng có hẹn với Diệp Mặc, chỉ là vẫn không có thời gian mà thôi.

Đến cả người hiền lành như Kỷ Bẩm cũng có chút gấp gáp, y mặc dù là một Tông sư trận pháp, nhưng đối với sự đam mê trận pháp cũng đã đạt đến mức độ si mê rồi. Diệp Mặc mặc dù chỉ là một Đại sư trận pháp, nhưng trận pháp mà hắn bố trí lại rất đặc biệt, rất nhiều thứ thậm chí đến y nhìn thật lâu mới hiểu ra, thậm chí có cái còn không hiểu.

Lần này Lục Vô Hổ không cười Kỷ Bẩm, vì tất cả mọi người đều biết Kỷ Bẩm đúng là muốn gặp Diệp Mặc, hơn nữa y nói cũng là sự thật.

Diệp Mặc liếc nhìn mấy chục nghìn tu sĩ đang đứng xem trên quảng trường, gật gật đầu, đang muốn nhảy xuống, bỗng nhiên ánh nhìn của hắn lại thấy một cô gái mặc trang phục màu trắng.

Cô gái ấy đang nhìn hắn với vẻ kích động, sự hi vọng và ngấn lệ trong mắt cho dù là Diệp Mặc đứng với khoảng cách xa như vậy cũng có thể nhìn rất rõ ràng.

- Khinh Tuyết…

Diệp Mặc lại không thể kìm nén được sự kích động và vui mừng trong lòng, sớm đã gác những quy tắc trong đại hội này sang một bên, bay thẳng về phía Ninh Khinh Tuyết.