Thiếu Gia Vạn Năng

Chương 1: Bị cướp



Vào ban đêm, mặt trăng rất tròn, ánh trăng màu bạc chiếu xuống mặt đất, giống như phủ một lớp ánh bạc xuống thế gian.

Hứa Vân Thiên vừa mới tắm rửa xong, thời điểm quấn khăn tắm đẩy cửa đi vào phòng ngủ, một người bịt mặt đột nhiên xuất hiện từ sau cửa, vung dao hình trăng khuyết lên kề trên cổ anh, sau đó kẻ bịt mặt lạnh lùng nói: “Không được nhúc nhích, giơ tay lên!”

Hứa Vân Thiên có chút sửng sốt, chậm rãi giơ tay lên, từ dáng vẻ và giọng nói phán đoán được người đang bịt mặt ở trước mặt là một cô gái, anh cười nói: “Em gái, cô muốn cướp tiền hay cướp sắc? Cướp tiền thì tôi không có, nhưng nếu như cướp sắc thì tôi đây rất hoan nghênh!”

“Anh bớt lắm lời đi, đứng dựa vào tường, thành thật một chút, băng không tôi sẽ dùng dao cắt cổ anh!” Giọng nói của cô gái che mặt lạnh như băng, thanh dao đặt trên cổ Hứa Vân "Thiên hơi dùng lực, Hứa Vân Thiên cảm nhận được chút đau đớn.

Hứa Vân Thiên nghiêng người dựa lưng vào tường, nhìn cô gái che mặt trước mặt, mặc dù che mặt nhưng nhìn đôi mắt to ngấn nước và thân hình cao ngất của cô ấy, Hứa Vân Thiên có thể kết luận rằng cô gái che mặt này chắc chản là một người đẹp.

Cô gái che mặt có vẻ vô cùng căng thẳng, hơi thở gấp gáp, bàn tay cầm dao hơi run lên.

“Em gái, xem ra cô muốn cướp sắc, tôi có thể phối hợp với cô, trước đây tôi còn từng học thuật phòng the, biết rất nhiều tư thế, cam đoan cô sẽ hài lòng.” Hứa Vân Thiên cười hì hì nói.

“Vô liêm sỉ! Tôi không có hứng thú với anh. Nói ra thân phận của anh đi, anh là ai?” Cô gái che mặt lạnh lùng nói.

“Ồ, hóa ra cô cảm thấy hứng thú với thân phận của tôi, vậy tôi sẽ giới thiệu bản thân một chút, nhưng mà trước khi giới thiệu, tôi có thể mặc quần vào trước được không!” Hứa Vân Thiên cau mày.

“Anh đừng giở trò với tôi, thành thật trả lời vấn đề của tôi, nếu không tôi cắt đứt cổ của anh!” Cô gái che mặt hung dữ nói.

“Khăn tắm thật sự sắp rơi xuống rồi!” “Anh...

Chiếc khăn tắm quấn quanh eo Hứa Vân Thiên đột nhiên trở nên lỏng lẻo, rơi xuống dưới, cô gái che mặt lập tức hét lên, bịt mắt lại theo bản năng.

Ngay giây phút cô ấy che mắt lại, cổ tay đang cầm dao của cô ấy đã bị tóm lấy, bàn tay của Hứa Vân Thiên giống như một chiếc kìm sắt, khiến cô ấy đau đớn đến mức thả lỏng tay ra, thanh dao nhỏ rơi xuống đất.

Sau đó Hứa Vân Thiên lập tức xoay người, cô gái che mặt bị đẩy vào tường, khuỷu tay của Hứa Vân Thiên ấn ngang trên cơ thể cô ấy, khiến cô ấy cảm thấy có thứ gì đó sắp nổ tung.

Miếng vải đen che mặt bị kéo xuống, để lộ ra khuôn mặt xinh đẹp: “Ha ha, lần này đến lượt tôi cướp sắc!” Hứa Vân Thiên cười xấu xa nói.

“Thả tôi ra, tôi là...” Cô gái che mặt hoảng sợ nói.

Nhưng còn chưa dứt lời, miệng cô ấy đã bị Hứa Vân Thiên bịt lại, cô ấy lập tức cảm thấy cả người như bị điện giật...

Một lát sau, Hứa Vân Thiên buông tay ra, nhanh chóng nhặt khăn tắm lên quấn quanh eo, nhìn khuôn mặt xinh đẹp kia nói: “Nói đi, Lão Hồ Ly có nhiệm vụ gì?”

Trên mặt cô gái lộ ra vẻ kinh ngạc: “Anh, anh biết tôi là do Lão Hồ Ly phái đến, thế mà anh còn như vậy..” Cô gái vừa xấu hổ vừa tức giận nói.

“Cô còn có thể đứng đây nói chuyện thì đã rất may mắn rồi, tôi ghét nhất là bị người khác kề dao vào cổ, cô là người đầu tiên kề dao vào cổ tôi mà còn sống đấy”

Lúc Hứa Vân Thiên nhìn thấy con dao lưỡi liềm trong tay cô gái, anh liền biết cô gái này là do Lão Hồ Ly phái đến, bởi vì con dao hình trăng lưỡi liềm này là do nội bộ đặc chế, người phát minh chính là Hứa Vân Thiên.

“Bọn họ đều nói anh là Binh Vương Vạn Năng, vừa rồi tôi chỉ muốn thử một chút, không ngờ anh lại như vậy...” Cô gái bất mãn nhìn Hứa Vân Thiên, hai má vẫn nóng bừng.

“Tôi còn nghĩ cô muốn thăm dò đầu lưỡi của tôi chứ, thật ra cô cũng không thiệt thòi gì, vừa rồi không phải cô rất hưởng thụ sao?”

“Anh... Cô gái xấu hổ mặt đỏ bừng, cảm giác như bị điện giật vừa rồi thật sự rất thích.

“Ha ha, Lão Hồ Ly phái cô đến ủ ấm giường cho tôi phải không?” Hứa Vân Thiên nhìn cô gái cười nói.

“Không phải như vậy! Anh nằm mơ đi!” Cô gái trừng mắt nhìn Hứa Vân Thiên nói.

“Nhiệm vụ lần này là để anh đến tập đoàn Văn hóa Đại Đạo ở thành phố Bạch Xuyên, bảo vệ cho nữ tổng giám đốc của tập đoàn - Tân Lị Nhã.” Cô gái nhìn Hứa Vân Thiên nói.

“Ặc, bảo vệ một cô gái, vậy thì mỗi ngày đều phải cùng ăn cùng ở một chỗ, rất bất tiện đó!” Hứa Vân Thiên cau mày lắc đầu.

“Chuyện này Lão Hồ Ly đã suy nghĩ thay anh rồi, lần này anh lấy danh nghĩa là chồng chưa cưới của Tân Lị Nhã, như vậy hai người có thể cùng ăn cùng ở” Cô gái nói.

“Ồ, lấy danh nghĩa là chồng chưa cưới sao, dáng vẻ của Tân Lị Nhã đó có xinh đẹp không?” Hứa Vân Thiên bỗng nhiên có hứng thú, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng nhìn cô gái.

Cô gái cảm thấy rất không vui khi nhìn thấy vẻ mặt háo sắc của Hứa Vân Thiên, lấy ra một bức ảnh rồi đưa cho Hứa Vân Thiên, nở nụ cười xấu xa nói: “Dáng vẻ của Tân Lị Nhã rất được, đây là ảnh chụp của cô ấy, chắc chắn anh sẽ thích.”

Hứa Vân Thiên nhận lấy ảnh chụp, lúc nhìn thấy cô gái trong ảnh thì suýt nữa đã ói ra, cô gái này thật sự giống hệt Đông Thi lúc còn sống, không đúng, Đông Thi là đã coi trọng cô ấy rồi, hẳn là Như Hoa tái sinh.

“Mẹ kiếp! Dáng vẻ này cũng quá mức chấn động rồi đó, nhiệm vụ này tôi không làm được, bảo Lão Hồ Ly phái người khác đi Hứa Vân Thiên ném bức ảnh lại cho cô gái.

Nhìn thấy vẻ mặt thất vọng và sợ hãi của Hứa Vân Thiên, cô gái không khỏi bật cười: “Ha ha, tuy rằng ngoại hình cô ấy hơi kém một chút, nhưng vóc dáng rất được, có cúp D, không phải đàn ông các anh đều thích lớn đó sao?”

“Mẹ kiếp, ai nói đàn ông bọn tôi đều thích lớn? Nếu nói như vậy, đàn ông bọn tôi còn đi tìm con gái làm gì? Đi tìm bò cái cho xong!” Hứa Vân Thiên trừng mắt nhìn cô gái.

“Đúng vậy, bò cái là thích hợp với loại đàn ông như anh nhất, ha ha..” Cô gái không khỏi che miệng cười lớn.

Nhìn thấy cô gái cười vui vẻ như vậy, Hứa Vân Thiên cảm thấy rất không vui: “Cô đừng cười ngốc nữa, trở về nói với Lão Hồ Ly, nhiệm vụ này tôi không làm được, phái người khác đi đi!” Hứa Vân Thiên nói với vẻ mặt không vui

“Lần này là nhiệm vụ cấp 5S! Đương nhiên phải do Binh Vương Vạn Năng như anh ra tay!” Cô gái kia nhịn cười, trừng mắt nhìn Hứa Vân Thiên.

“Hả, đây là nhiệm vụ cấp 5S ư? Có lầm không vậy?” Hứa Vân Thiên trợn mắt nói.

Nhiệm vụ nội bộ chia làm năm cấp: cấp S, cấp SS, cấp SSS, cấp SSSS, cấp SSSSS, cấp 5S là nhiệm vụ cao cấp nhất, Hứa Vân Thiên chuyên làm nhiệm vụ cấp 5S.

Những việc như bảo vệ ai đó, theo dõi điều tra, hộ tống các loại đều là nhiệm vụ cấp S cấp thấp, nhưng hiện tại lại biến thành nhiệm vụ cấp 5S, Hứa Vân Thiên vô cùng buồn bực.

Cô gái mỉm cười nói: “Đây là nhiệm vụ cấp 5S, không tin thì anh tự đi hỏi Lão Hồ Ly đi”

Hứa Vân Thiên nhìn cô gái này, từ biểu cảm của cô ấy có thể đoán ra được cô ấy không nói dối, nhưng mà ngoại hình của cô gái trong bức ảnh kia quá mức chấn động rồi.

“Cô về nói với Lão Hồ Ly, tôi không nhận nhiệm vụ này.” Nhìn thấy Hứa Vân Thiên kiên quyết như vậy, cô gái kia lấy ra một bức ảnh, đưa cho Hứa Vân Thiên nói: “Vừa rồi tôi lấy nhầm ảnh, đây mới là ảnh chụp của Tần Lị Nhã”

Hứa Vân Thiên nhận lấy tấm ảnh chụp, đó là một bức ảnh chụp nửa người, cô gái trong bức ảnh rất xinh đẹp, còn có dáng người kia, quả đúng là người gặp người yêu, hoa gặp hoa nở.

“Ồ, tôi nhận nhiệm vụ này!” Hứa Vân Thiên hưng phấn nói.

“Hừ, đàn ông các anh nhìn thấy con gái đẹp là giống như sói đói, biến thái!” Biểu cảm của cô gái kia rất không vui.

“Ha ha, cô sai rồi, đây là hiện tượng bình thường, nếu nhìn thấy một cô gái xấu xí mà còn tỏ ra kích động vậy thì mới là biến thái!" Hứa Vân Thiên cất bức ảnh đi, quay lại nhìn cô gái kia rồi mỉm cười.

“Hứa Vân Thiên, lần này anh lấy danh nghĩa là chồng chưa cưới của Tân Lị Nhã, vậy chính là chồng chưa cưới giả! Hơn nữa mắt nhìn người của Tân Lị Nhã rất cao, cũng rất kén chọn, đàn ông ưu tú theo đuổi cô ấy rất nhiều, chắc chắn cô ấy sẽ cảm thấy anh chướng mắt, anh hưng phấn cái gì chứ!” Cô gái kia trừng mắt nhìn Hứa Vân Thiên.