Thiếu Nữ Song Nhân Cách

Chương 43: Hai thiên thần nhỏ ra đời



Hôm nay An Nhiên thật xinh đẹp và lộng lẫy.Chiếc khăn von màu trắng rủ xuống làn da mềm mại của cô,dưới làn tóc đen bóng hòa cùng nụ cười tựa như gió xuân. Cô mặc chiếc váy cưới cổ khoét hình chữ V của nhà thiết kế nổi tiếng người Ý,xung quanh váy được điểm xuyến những viên kim cương nhỏ li ti.

Hai người đứng trên lễ đường tay trong tay,ánh mắt tha thiết và trìu mến.Họ nhìn nhau như tất cả thế giới xung quanh đều không tồn tại,lần lượt các tiết mục được diễn ra vô cùng hoành tráng.

Đến tiết mục tung hoa cưới mọi người ai cũng nhao nhao hưởng ứng,một tình yêu đẹp như thế ai cũng muốn chớp lấy cơ hội và vận may cho mình.

Buổi lễ kết thúc trong niềm hân hoan vui sướng của tất cả mọi người.

Cô dâu và chú rể lên đường đi tuần trăng mật luôn,nơi cô chọn là một vùng biển thật đẹp và thơ mộng.

Hai người nắm tay nhau hưởng thụ sự ngọt ngào và hạnh phúc của riêng mình,trải qua bao thăng trầm sóng gió hai người mới đến được với nhau nên họ trân trọng những giây phút này.

Đêm tân hôn cô bẽn lẽn dịu dàng bên cạnh anh,từng đợt sóng vỗ rì rào giống như tiếng lòng của Nhật Nam,anh và cô đã có những giây phút tuyệt vời,sự giao thoa tình yêu giữa trời và đất.Từ giây phút này hai người mới chính thức thuộc về nhau.

Bọn họ có một tuần nghỉ lễ bên cạnh nhau,trước ngày về cô cùng anh đi mua rất điều đồ về làm quà cho mọi người.

An Nhiên lưu tâm đến sở thích của mọi người đặc biệt là ông bà nội và ông bà ngoại Nhật Nam.Họ là người thân,người quan trọng nhất của cả hai.

Ngày hai người về ông bà mừng lắm,hai người phải ở bên ông bà nội một ngày,ông bà ngoại một ngày không lại sợ hai bên tủi thân.Đi thăm hai nơi rồi An Nhi và Nhật Nam mới được về nhà mình.

Nhật Nam biết cô thích yên tĩnh nên trước khi cưới anh đã mua một khu biệt thự ở ngoài trung tâm cho cô.

Căn nhà tuyệt đẹp có nguyên vườn hoa hồng Pháp đủ mọi mầu sắc mà cô thích,anh thiết kế thêm cho cô một không gian thơ mộng để cô yên tĩnh sáng tác.

Ngay cả khu vui chơi trẻ con anh cũng thiết kế xong,có lẽ hai người đều thiếu thốn tình cảm từ nhỏ nên từ trong tâm trí hai người đều muốn có một gia đình hoàn chỉnh và hạnh phúc.

Thời gian trôi dần họ cứ sống trong vui vẻ và hạnh phúc để bù đắp lại những tháng ngày xa nhau. sáng sáng anh chở cô đi làm đến chiều anh lại đón cô về.

Ông bà nội ở một thời gian rồi lại quay về Mỹ,ngày ông bà đi cô ôm bà khóc nức nở,bà dịu dàng ôm cô không muốn xa.Đứng nhìn máy bay cất cánh cô buồn bã không thôi cũng may giờ cô đã tìm được bến đỗ của đời mình.

Từ sau ngày cưới tính cách Nhật Nam thay đổi khá nhiều không lạnh lùng như trước và hay cười hơn.Và rồi An Nhi biết cô sắp được làm mẹ,niềm vui sướng vỡ òa càng nhân đôi.

Khi bác sỹ chuẩn đoán cô mang thai đôi một trai một gái,ông bà ngoại chuyển hẳn sang ở để tiện bề chăm sóc cho cô.

Thời gian thấm thoát trôi đi cái thai của cô cũng gần đến ngày sinh,được bà chăm sóc cẩn thận cái thai của cô sinh đôi nhìn không to lắm và đầy đủ dưỡng chất.

Cô nghỉ hẳn ở nhà để viết bản thảo không có gì quan trọng bằng hai sinh linh bé nhỏ trong bụng cô,nó là kết tinh tình yêu của anh và cô.

Gần đến ngày dự sinh Nhật Nam nghỉ ở nhà trước đó một tuần để bên cạnh cô.

Ngày hôm đó lúc An Nhi đang ngồi viết bản thảo thì bụng dưới của cô chợt đau nhói và thúc mạnh.Cô hớt hải gọi Nhật Nam,bà thấy vậy liền nói cô sắp sinh rồi.

Nhật Nam nhanh chóng lấy xe chở cô vào viện,cô

lựa chọn gói sinh mổ nên khi vào viện thủ tục rất nhanh gọn,cô được đưa luôn vào phòng mổ.

Một tiếng sau có tiếng khóc vang lên,hai nữ hộ sinh bế hai em bé ra,nhìn hai thiên thần nhỏ chúm chím đáng yêu.

Ông bà mỗi người bế một bạn còn Nhật Nam chỉ ngó hai bé một chút rồi quay vào phòng với An Nhi.

Nhìn cô thiếp đi trên bàn mổ Nhật Nam đau lòng lắm,anh cầm nhẹ lấy tay cô và nói thầm:"cảm ơn em,người con gái tuyệt vời của anh ".