Thịnh Thế Khói Lửa

Chương 157: Gia tộc Bán Thế



Chuyện Phù Đồ bị người ta luân bạch, kể ra, thật kinh hoàng. Sự kinh hoàng này không thể hiện ở việc Phù Đồ bị giết như thế nào, mà là chuyện đội ngũ kia đã ra tay ngay trong Vực Sâu thành, bởi vì Phù Đồ chưa từng bước chân ra khỏi thành nửa bước. Hơn nữa sau đó bọn họ còn an toàn thoát khỏi sự truy đuổi của Vực Sâu cùng NPC thủ vệ. Hỉ Ca rất rõ ràng, thủ vệ của Vực Sâu thành tuy không ghê gớm bằng thủ vệ của Xích Hỏa thành nhưng tuyệt đối không phải là hạng xoàng. Cho nên, dám ở trong thành giết người, đội ngũ kia không chỉ có thực lực mà còn có đảm lượng (can đảm).

Vụ việc của Phù Đồ không chỉ kinh động đến một bang hội là Liệp Sát Bang, mà nó khiến cả thế giới đều chấn động. Ai cũng muốn biết, là người nào, là tổ chức nào có thực lực mạnh đến như vậy. Đại bộ phận người chơi phỏng đoán là Thứ. Nhưng Hỉ Ca biết, chuyện này tuyệt đối không phải do Sở Tiếu Ca chỉ đạo. Còn về phần Thất Tử… rất có khả năng, cơ mà Thất Tử trước giờ luôn độc lai độc vãng, không bao giờ tổ đội giết người, cho nên không thể là hắn.

Phù Đồ là bị người ta dùng Đích Thủy, dược phẩm cưỡng chế người chơi sống lại, sau đó bị giết từ từ, rớt từng cấp từng cấp một. Không kể đến thực lực của đội ngũ kia mạnh thế nào, nội việc họ sử dụng hơn 70 bình Đích Thủy đã khiến người nghe muốn rụng tim rồi.

Lần trước Hỉ Ca mua Đích Thủy từ tay Cô Tửu, một bình giá một ngàn kim. Thị trường bên ngoài bán 3 ngàn kim một bình. Nghĩa là có người chịu bỏ ra hơn 21 vạn kim tệ để hoàn thành một nhiệm vụ chỉ vì muốn Hỉ Ca rèn cho hắn một thanh truyền kỳ vũ khí??? Chuyện này thật khó tin. Nói không chừng, là do tên Phù Đồ đã đắc tội với người kia đi? Hỉ Ca mê mang nghĩ.

Sau khi Phù Đồ bị luân bạch, Hỉ Ca vẫn có ý chờ nhưng chưa thấy ai đến giao nhiệm vụ. Tạm thời cô còn chưa biết người kia tròn méo ra làm sao. Lúc này, Vực Sâu tung ra lệnh truy nã trên toàn thế giới, đối tượng là Hỉ Ca và người đã hoàn thành nhiệm vụ của Hỉ Ca. Đây là lệnh truy nã vĩnh viễn.

Người phát bố cáo là Lam Sắc. Tựu chung, Phần Thiên đến giờ vẫn không lộ diện.

Lệnh truy nã vĩnh viễn sao… nếu là Thương Lan công hội, có lẽ Hỉ Ca sẽ lo lắng chút chút. Đằng này người phát bố cáo là Vực Sâu. Không phải cô xem thường Vực Sâu, thành viên của Vực Sâu lớp mới xuất hiện như sóng nước, đến nay Vực Sâu đã không còn là một bang hội nhỏ yếu nữa. Nhưng mà, Vực Sâu không có lực ngưng tụ. Thế cho nên, đến bây giờ, chẳng có ai dám tìm Hỉ Ca gây rối cả.

Hỉ Ca đi đến tiệm thợ rèn, chuẩn bị bế quan. Thất Tử không ở Thương Lan thành, chẳng biết hắn chạy đi dâu rồi. Tốn nửa ngày thời gian rèn một ít tử phẩm vũ khí, mỗi chức nghiệp đúc chừng 2-3 loại gì đó, xong đâu đấy, Hỉ Ca mới dành thời gian nghiên cứu bản vẽ sang quý vừa mua được từ cửa hàng bán đấu giá.

>> Tên: Pháp trượng Lăng Tiêu. Đối tượng sử dụng: tất cả thuật sĩ. Thiên tứ thuộc tính: quần công tăng phúc 20% (tùy thuộc vào cấp bậc của thợ rèn, tỷ lệ này có thể tăng lên cao nhất là 40%)

Hiện giờ còn chưa biết thuộc tính cơ bản của cây pháp trượng ra sao (chưa rèn), nhưng nhìn thiên tứ thuộc tính của nó đã đủ sức làm người ta kích động. Mặc dù chỉ có một thiên tứ thuộc tính, nhưng đây là quần công chúc phúc đó. Giả dụ Hỉ Ca cầm pháp trượng này đi xoát quái, phỏng chừng cô chỉ cần vẫy một chiêu liền có thể giây sát nguyên một đám 60 cấp quái vật.

Đương nhiên, để có được vũ khí tốt, phải chịu khó tốn tiền. Hỉ Ca phỏng đoán, tài liệu rèn đúc cây pháp trượng này xêm xêm 1 vạn kim. Điều mấu chốt là, Hỉ Ca phải thành công ngay lần đầu tiên. Nếu không, chẳng biết phải tốn bao nhiêu tiền nữa. Phần lớn tài liệu Hỉ Ca đã có trong tay, những thứ còn thiếu có thể đến cửa hàng bán đấu giá để mua. Dù sao đây chỉ là truyền kỳ vũ khí, tài liệu không phải loại quý hiếm đến đỏ mắt. Hỉ Ca gửi cho Thất Tử một tin nhắn, nhờ hắn lúc trở về thì tìm dùm một ít tài liệu. Chẳng biết Thất Tử có nhận được tin nhắn của cô không nữa, bởi vì đợi nửa ngày vẫn không thấy hắn hồi âm.

Hỉ Ca nhốt mình trong phòng tinh luyện, không biết qua bao lâu, đến khi dùng hết toàn bộ quặng mỏ mới chịu ngừng tay. Trong ba lô chất đầy vũ khí. Bởi vì thời gian chế tạo ám kim vũ khí tương đối dài nên cô chỉ đúc 5-6 loại ám kim vũ khí mà thôi. Truyền kỳ vũ khí thì có một cây cổ cầm của vũ giả, tiếc là chỉ đạt đến trung phẩm, bất quá thuộc tính không tồi. Một thanh truyền kỳ vũ khí, một đống lam phẩm và tử phẩm vũ khí cho mỗi chức nghiệp, đem đặt trên quầy trưng bày của cửa hàng, mặc dù không sáng chói đến mù mắt người ta thì cũng có thể khiến người ta thèm nhỏ dãi.

Thu thập này nọ xong, Hỉ Ca lôi trong ba lô ra một khối đường thẻ, vừa đi vừa gặm. Đường thẻ là thực phẩm bổ sung thể lực với tốc độ nhanh nhất. Bất quá, người chơi bình thường không thích dùng đến nó. Dù sao ăn cơm, ăn bánh, ăn gì đó vẫn ngon hơn ăn đường. Hỉ Ca là do tiêu hao thể lực quá nhiều, trước bổ sung chất đường, sau đó lại đi kiếm đồ ăn.

Đi đến cửa hàng vũ khí của mình, Hỉ Ca kinh ngạc phát hiện thế nhưng nơi này đông nghẹt người. Cô có chút kỳ quái, hiện tại cửa hàng chỉ bán bạch bản vũ khí, vậy mà có người đứng xếp hàng đợi mua?

Vừa thấy Hỉ Ca bước vào, chưởng quầy vội vàng chạy qua, cung kính cúi người: – “Lão bản!”

“Ừ.” – Hỉ Ca biết người trước mặt chỉ là NPC, nhưng cô vẫn theo bản năng gật đầu chào lại.

Hỉ Ca nhìn quanh cửa hàng. Kỳ thật không phải có quá nhiều người tụ tập ở đây, mà do cửa hàng quá nhỏ, mới có 4-5 người đứng liền thấy chen chúc như cá mòi xếp lớp. Những người trước mắt hoàn toàn xa lạ với Hỉ Ca. Nhưng rõ ràng là họ đến tìm cô. Một kiếm khách mặc chiến giáp màu vàng, có lẽ là đội trưởng, hướng cô đi tới, lịch sự hỏi.

“Xin lỗi, ngươi là Hỉ Ca?”

Hỉ Ca gật đầu: – “Các ngươi tìm ta sao?”

“Đúng vậy. Lão đại của chúng ta đã hoàn thành nhiệm vụ của ngươi. Hiện giờ chúng ta đến lãnh thưởng.” – Kiếm khách nở một nụ cười hữu hảo.

Hỉ Ca nghe xong thì cả kinh trong lòng. Cô tỉ mỉ quan sát bọn hắn thêm lần nữa. Cả 4 người đều có cấp bậc trên 75, mỗi người có từ 1 đến 2 kiện truyền kỳ trang bị, tuy không nhìn ra được thực lực chính xác, nhưng liếc mắt liền biết bọn họ là người có tài lực hùng hậu. Bởi vì Hỉ Ca là cá nhân tự phát cáo nhiệm vụ, cho nên muốn giao nhiệm vụ thì người chơi phải trực tiếp tìm cô, sau đó cô giao ra phần thưởng, lúc này mới tính là hợp đồng chấm dứt.

“Ừm… nhận nhiệm vụ là một đội ngũ. Xin hỏi, trong số các ngươi, ai cần truyền kỳ vũ khí?”

Hỉ Ca mở bản phân bố nhiệm vụ, nhìn tên tuổi của đội ngũ, mắt hơi nheo lại, có một cái tên cô thấy quen. Khờ Dại. Cô nhớ người này, thuật sĩ mặc sử thi pháp bào. Còn 4 tên khác thì đều xuất hiện ở đây. Xem ra, Khờ Dại chính là lão đại trong miệng họ nói.

“Ngươi có thể tạo ra pháp trượng thuật sĩ không? Nếu được, thỉnh cho chúng ta một cây pháp trượng.” – Kiếm khách biết, tuy Hỉ Ca đáp ứng thưởng cho một thanh truyền kỳ vũ khí, nhưng trong tay cô không nhất thiết có bản vẽ truyền kỳ vũ khí của tất cả các chức nghiệp. Cho nên hắn mới dùng giọng điệu thương lượng để hỏi.

“Có thể…” – Hỉ Ca cảm thán, lão đại của bọn hắn đúng là may mắn. Cô vừa mua được bản vẽ pháp trượng thì bọn hắn xuất hiện – “Nhưng mà hiện tại còn chưa được. Ta không có đủ tài liệu trong tay. Có thể chờ thêm 2 ngày được không?”

Kiếm khách vừa nghe Hỉ Ca nói “có thể” liền tươi cười như hoa nở: – “Không có vấn đề. Đừng nói 2 ngày, cho dù là mười ngày, nửa tháng, chúng ta vẫn chờ a~”

“Không đến nỗi lâu như vậy. Đầu tiên thêm bạn tốt trước đi. Sau khi rèn xong vũ khí, ta sẽ tìm ngươi.” – Hỉ Ca cười cười.

Vị kiếm khách này nói chuyện rất hợp khẩu vị của cô. Thái độ còn rất được. Trước giờ, Hỉ Ca toàn gặp mấy tên có ánh mắt mọc trên đỉnh đầu không, lâu lâu đụng tới một người bình thường, tâm tình thật vui sướng. Nam kiếm khách tên gọi Thiên Hạ Vô Đạo, 76 cấp, là người của Bán Thế gia tộc. Hỉ Ca tìm tòi trong trí nhớ nửa ngày cũng không nhớ ra từng có gia tộc nào tên là Bán Thế ở thời beta. Theo lý thuyết mà nói, bọn họ không thể là hàng vô danh tiểu tốt được. Hỉ Ca quyết định lát nữa sẽ đi hỏi Cuồng Vũ, để xem xem Bán Thế gia tộc rốt cuộc là thế nào. Sau khi thêm bằng hữu, đội ngũ kia liền ly khai.

Lúc này Hỉ Ca mới có thời gian lo lắng cho chuyện ở cửa hàng. Hiện tại cấp bậc của chưởng quầy quá thấp, ông ta không thể tự định giá. Hỉ Ca phải là người quyết định. Tử phẩm cùng ám kim vũ khí đều không cao giá. Ngay cả truyền kỳ vũ khí hiện tại cũng đang rớt giá. Hỉ Ca đặt giá 7 vạn kim tệ cho cây truyền kỳ cổ cầm. Cô không trông cậy có người chịu bỏ tiền ra mua. Đây là dùng để tuyên truyền quảng cáo.

Sau khi xử lý xong chuyện ở cửa hàng, Hỉ Ca đi qua cửa hàng kế bên tìm Cô Tửu, vừa đi vừa nhắn tin cho Cuồng Vũ. Cuồng Vũ bảo lát nữa sẽ đến Thương Lan thành. Hiện tại Thương Lan thành đã mở cửa cho ngoại nhân. Cơ mà đến hôm nay Hỉ Ca vẫn chưa có thời gian rảnh để đi gặp NPC thương nhân đặc thù, chẳng rõ ông ta còn ở trong thành hay không.

Hỉ Ca bước ra ngoài, nhìn sang bên trái, liền ngốc lăng. Cô mới đi vào cửa hàng chưa tới một giờ đồng hồ, như thế nào căn nhà cách vách liền trực tiếp nâng thành 2 tầng lầu rồi?

Hỉ Ca còn đang sững sờ đứng nhìn, Cô Tửu từ bên trong đi ra, cười hắc hắc có chút đắc ý: – “Thấy nhà của ta thế nào?”

“Ngươi tốn bao nhiêu tiền thăng cấp?”

“Không nhiều lắm, mấy chục vạn kim thôi.” – Cô Tửu một bộ dáng “ta đây có tiền”.

Hỉ Ca âm thầm nghiến răng, tên bại gia tử này, vung tay liền mất mấy chục vạn kim tệ mà mắt cũng chưa chớp lấy một cái.

“Nếu ngươi cảm thấy một người xài không hết tiền, ta có thể giúp ngươi tiêu bớt a~” – Hỉ Ca nhếch mép.

“Ngươi còn chưa trả lương cho ta!”

“…” – Được rồi, xem như cô chưa nói cái gì, tốt nhất bảo trì trầm mặc.

Nghe Hỉ Ca nói muốn đi tìm thương nhân đặc thù, Cô Tửu hưng phấn bừng bừng đòi đi theo. Tuy hắn không có đủ điểm cống hiến, nhưng Hỉ Ca có nha. Nhất là lần trước Hỉ Ca ở trong chủ đội, tiêu diệt thống lĩnh boss công thành, nhất định được chia không ít điểm cống hiến. Hiện tại, Hỉ Ca có hơn 5 ngàn điểm cống hiến. Hỉ Ca cùng Cô Tửu đang chuẩn bị đi, phía trước đột nhiên xuất hiện một người. Hỉ Ca nhìn thấy người kia liền gắt gao nhíu mày. Không ngờ người đó lại đến Thương Lan thành. Là chuẩn bị chất vấn cô? Hay là muốn tuyên chiến đây?