Thơ Tình Ngâm Đường

Chương 6



__ Muốn thả diều không?

__ Cô xứng sao?

Đây là suy nghĩ đầu tiên của Nhiễm Dao vào lúc này.

Vì vậy, cô vô thức trả lời: "Không cần không cần đâu, anh cứ chơi theo nhịp điệu của anh là được rồi."

Ai ngờ vừa nhấn gửi đi, ngón tay lại trượt nhầm nhấn nút chiêu 3, lập tức tướng Dao lơ lửng trên đầu Lý Bạch.

"....."

Da đầu cô tê dại, tai ù đi, rõ ràng anh không mở mic, nhưng dường như cô lại có thể nghe thấy tiếng cười khẽ ngắn ngủi của anh từ bên kia máy.

Tui thật sự không có ý đó mà QAQ...

Cô còn đang tiến thoái lưỡng nan về chuyện này thì Lý Bạch đã mang theo cô ra khỏi tế đàn, đúng lúc gặp một người đồng đội đang chạy về nhà chính.

Hiển nhiên, đồng đội cũng thấy tin nhắn của hai người trên kênh chat, mà lúc này Lý Bạch bắt đầu di chuyển, Dao Dao công chúa lơ lửng trên đầu anh cũng bám sát theo.

Giống như thả diều vậy.

Đồng đội đứng ngây người tại chỗ.

[Đội ngũ] C05772 (Lỗ Ban):?

Sau vài giây, người đồng đội này mới chat thêm câu, dường như có người khác khai sáng cho, trong câu chat tràn đầy sự khen ngợi.

[Đội ngũ] C05772 (Lỗ Ban): Đã hiểu, hóa ra phụ nữ nói không là có.

[Đội ngũ] C05772 (Lỗ Ban): Người anh em, ông có người yêu không phải không có lý do.

Nhiễm Dao: "...."

Cô rất muốn giải thích hai người thật ra chẳng có quan hệ gì cả, nhưng không có thời gian nên đành từ bỏ.

Bị hiểu lầm thì bị hiểu lầm đi, đằng nào lần sau cũng không bị ghép trận với người qua đường này đâu.

Vào cuối ván, ưu thế của team cô rất rõ ràng, cơ bản là team đối địch bị đè xuống đất đánh, giống mấy con cá mặn, không thể xoay người được nữa.

Có lẽ team kia thảo luận chiến lược mới, thấy không thể uất nghẹn thế này, ít nhất phải giết được thêm vài mạng rồi mới thua, vì thế họ tìm được mục tiêu mới __

Cũng chính là Nhiễm Dao.

Tướng Dao này da giòn máu mỏng, sức chống chịu không tốt, nói thẳng ra là: dễ giết.

Lúc combat (giao tranh), rõ ràng có đồng đội thanh máu sắp cạn, nhưng team đối địch đều chẳng thèm để ý tới, chỉ toàn tâm dí theo cô hơn nửa cái bản đồ Hẻm núi, cuối cùng cũng kết liễu cô ở đường sông.

Tinh thần bền bỉ đuổi giết đến cùng thế, thiếu chút nữa Nhiễm Dao cũng cảm động lây.

Cô hé môi không nói gì, chỉ đành chat dấu ba chấm "..." biểu lộ tâm tình của mình.

Đang muốn chat thêm hai câu, mic lại truyền đến giọng nói của thiếu niên.

"Vừa về ký túc xá, bị lag mạng." Trong giọng nói của anh lộ vẻ không vui: "Ai giết em?"

Cô mím môi.

"Tào Tháo.... team kia."

Anh lười biếng "Ừ" một tiếng, tiếng qua giọng mũi vừa trầm vừa nặng nề.

"Tên đó đâu."

/

Kết thúc ván đó, Tào Tháo team kia chết 21 lần.

Ngày 1 tháng 2*, vừa đúng là sinh nhật của cô.

Giải thích: Người Trung Quốc đọc ngày tháng theo thứ tự: Năm + Tháng + Ngày nên sinh nhật của Nhiễm Dao bên Trung Quốc sẽ đọc là Tháng 2 ngày 1. Vì thế Lý Bạch giết Tào Tháo 21 lần, vừa đúng sinh nhật của Nhiễm Dao.

Vào giây phút cuối cùng khi nhà chính team kia vỡ, Tào Tháo rưng rưng nước mắt chat.

[Tất cả] Cậu toi rồi (Tào Tháo): Người anh em!! Đừng đuổi theo nữa! Đừng giết tôi nữa mà TvT!!!

Sau một đêm, chỉ cần nghĩ đến chuyện này thì Nhiễm Dao lại không nhịn được cười.

Cười đến mức Nghiêm Thanh hoài nghi nhìn cô: "Cậu cười gì đấy? Đang yêu hả?"

"Không có" cô nói: "Chỉ là...vui vẻ thôi."

Chơi game với anh, rất vui.

Sau đó mấy ngày, hình như ngành học của anh có chuyện, liên tiếp mấy ngày không thấy bóng dáng anh, đến tận tối Chủ Nhật mới gặp lại.

Chơi cùng với anh, tất nhiên có cả Chương Siêu và lão Tam.

Nhiều ngày không gặp, Chương Siêu vẫn nói nhiều như trước, lúc bọn cô vào phòng, ba người họ đã sớm ở trong, hình như đang nói về chuyện "Không đi đấu đỉnh cao* mà lại chạy đi chơi acc nhỏ" gì đó...

*Đấu đỉnh cao: Đấu đỉnh cao khác với đấu hạng (rank), đấu đỉnh cao là bệ thách đấu của các đại thần, tham gia trận đấu đỉnh cao sẽ được tích điểm từ trận đấu đỉnh cao đó. Tuy nhiên, đấu đỉnh cao chỉ mở ra trong khoảng thời gian giới hạn, ngoài ra còn yêu cầu game thủ đạt đến rank Vương giả mới được tham gia. Mỗi mùa, phần thưởng sẽ được phát theo thứ hạng điểm cao nhất.

Cô nghe không hiểu, nghĩ thầm chắc đấy là vấn đề chuyên nghiệp nào đó, nên không đặt trong lòng.

Ván hôm nay vẫn diễn ra ổn định như trước, đợi đến lúc lên cấp 4, cô tiếp tục lơ lửng làm khiên trên đầu Lý Bạch.

Nhìn anh đánh quái rừng, cô cũng tung kỹ năng giúp anh đánh.

Đánh xong quái này rồi đến quái kia, anh vẫn không nói gì.

Vẫn là Chương Siêu phát hiện điều không ổn: "Đệt, Dao muội, sao dưới chân em lại có bùa xanh thế kia?"

"Ha ha ha, em gan thật, dám cướp bùa xanh của Lý Bạch cưa cưa hả?"

Nhiễm Dao khẽ nhíu mày: "A? Bùa xanh gì?"

Cô nhảy từ trên đầu anh xuống, nghe anh trầm giọng giải thích: "Dưới chân em có một vòng màu xanh lam, nếu xóa sạch tia máu cuối cùng của quái đá xanh sẽ được thêm bùa này."

Nhiễm Dao lập tức nhớ tới, vừa rồi hình như tia máu cuối cùng của quá rừng là cô đánh: "Vậy...."

Anh lại thấp giọng nói: "Em không cướp."

Giọng nói thiếu niên thong thả, tựa như tiếng ngọc chạm nhau vang bên tai cô: "Là tôi cho em."

Tác giả có lời muốn nói:

Tào Tháo: Cô gái bị rượt qua nửa cái bản đồ Hẻm núi đấy sẽ vĩnh viễn không biết, bởi vì một câu "Ông xã báo thù" của cô, mà tui bị ông xã của cô kiên trì lại tàn nhẫn giết bao nhiêu lần đâu QvQ