Thời Hạn Săn Thú (Hạn Thời Thú Liệp)

Chương 18: Hệ thống



Yến Quân Tầm mở cửa xe, Tiểu Quất Long còn đang ở chế độ chữa trị, không có lộ mặt. Nó sáng lên ánh sáng đỏ trên đỉnh xe, chuyển sang âm thanh đáng yêu: “Buổi tối tốt đẹp, Yến tiên sinh, hệ thống lái xe dành cho anh có thể từ từ tận hưởng thời gian trên đường đêm…”

Yến Quân Tầm tắt chế độ lái tự động của Tiểu Quất Long, hỏi: “Thời Sơn Duyên ở trong ký túc xá của cục thanh tra sao?”

“Thời tiên sinh thân phận đặc thù,” Tiểu Quất Long phản ứng không nhanh như bình thường, phải mất vài giây để trả lời các câu hỏi, “Anh ta ở tại khu phân cách của cục thanh tra.”

Yến Quân Tầm biết cái chỗ này, trước chiến tranh là bệnh viện tâm thần của Khu Đình Bạc.

“Mở dẫn đường,” Yến Quân Tầm đánh vô lăng, “Tôi muốn con đường nhanh nhất.”

* * *

Khu Đình Bạc bây giờ là điểm trung chuyển cho các tàu vận tải lớn. Thời chiến vận chuyển vật tư ra tiền tuyến cho Liên Minh đều phải đi qua nơi này, quang thiết phát huy tác dụng rất lớn. Khu phân cách của cục thanh tra được thành lập vào thời điểm đó và là nơi dành riêng cho nhân viên quân sự. Sau chiến tranh, các quan chức quân sự đã được sơ tán khỏi Khu Đình Bạc, khu phân cách của cục thanh tra liền để không, nhưng cục Thanh tra vẫn chưa xây dựng lại khu vực này.

Khương Liễm đem Thời Sơn Duyên đặt ở nơi này là theo lệnh của Phó Thừa Huy. Nơi này thoạt nhìn như là không ai cư trú, kỳ thật có một đám hệ thống chủ lý của Khu Đình Bạc. Chúng kiểm soát chặt chẽ toàn bộ khu phân cách, bất kỳ sự xáo trộn nào trong khu vực đều không thể thoát khỏi camera của chúng.

Đây là khu vực bản sao của Khu 1- nhà giam Khu Quang Đồng, chẳng qua đối tượng hệ thống giám sát đều là Thời Sơn Duyên mà thôi.

Thời Sơn Duyên ở trong phút giây giám sát quá lâu, đã rất quen thuộc với những “mắt” này. Khi anh đi tắm, lớp kính mờ chỉ che được eo, bụng và đùi anh, nơi còn lại đều lộ dưới hệ thống cameras giám sát. Hệ thống cách mỗi mười giây sẽ tiến hành xác nhận thông tin một lần để đảm bảo rằng người đứng trước cameras là Thời Sơn Duyên thật.

Thời Sơn Duyên ở dưới vòi sen vén tóc lên, để lộ trán. Anh xoay người về phía nước lạnh, ánh mắt nhìn thẳng vào cameras bên ngoài kính, nở một nụ cười không mấy thân thiện: “Tôi muốn tự an ủi a.”

Chính giữa cameras sáng lên một chấm đỏ, nó vô cảm đáp: “Thời gian đếm ngược là sáu mươi giây, xin số 01AE86 giải quyết vấn đề sinh lý càng nhanh càng tốt.”

Thời Sơn Duyên không quan tâm đến câu trả lời, xoay người dựa vào cột nước và úp mặt vào tường. Cơ bắp của anh rắn chắc, tràn ngập sức mạnh, đường cong dọc theo phần lưng đến cẳng chân, cơ bụng đều bảo trì rất khá. Anh giơ tay sờ qua phía dưới cơ ngực của mình, nơi từng bị đánh số khi còn ở trong Hắc Báo, anh ta lại cố tình thêm một vài đường ngang dọc trên con số mà không được phép, khiến những hình xăm trở nên lộn xộn.

Nơi này có một con chip dùng để định vị thông tin.

Thời Sơn Duyên cảm thấy trong thân thể mình còn có con chip khác của Hắc Báo, chỉ là trước mắt không xác định ở đâu. Anh nghĩ đến đây, liền nhịn không được nhắm mắt lại.

Yến Quân Tầm có không?

Để lại dấu vết trên cơ thể của Yến Quân Tầm chắc hẳn rất ngầu.

Làn da mỏng manh mịn màng dường như chưa bị sương gió tàn phá, trắng đến mức khiến lòng người mênh mông. Lúc hắn đánh số nhất định sẽ nhíu mày, trong ánh mắt mang theo chút không kiên nhẫn. Nếu có ai đó dám nắm lấy mặt hắn khi hắn đau, có thể thấy được nốt ruồi lệ điểm ở đuôi mắt. Nếu vì vậy mà không vui thì càng tốt, Thời Sơn Duyên thích biểu tình không vui của hắn.

Nước trong vòi phun nước đột ngột ngừng lại.

Hệ thống nói “Đã đến giờ, số 01AE86 vui lòng trở về phòng của mình.”

Thời Sơn Duyên lắc những giọt nước giữa tóc, kéo khăn tắm lên. Anh đi ra khỏi phòng tắm, nước trên người còn chưa được lau khô, nhưng anh không quan tâm, ngay cả tóc mái che mắt cũng lười đẩy ra. Anh đẩy cửa ra và đi bộ trong hành lang trống rỗng tối tăm.

Toàn bộ khu phân cách chỉ có Thời Sơn Duyên là người sống, phòng anh ở cuối hành lang. Nếu không phải hệ thống quá nghiêm khắc, Thời Sơn Duyên thậm chí muốn đổi mỗi ngày một phòng. Anh đam mê tìm kiếm thú vui, ngay cả những căn phòng này không khác gì căn phòng anh ở trong nhà giam Khu Quang Đồng.

Hệ thống kiểm tra Thời Sơn Duyên trước khi vào cửa, anh đi vào phòng. Căn phòng này chỉ có một chiếc giường đơn, thậm chí không có một cái bàn hay cái ghế. Thời Sơn Duyên ngồi ở mép giường lau tóc, nghe thấy tiếng máy phát ID của Khương Liễm đưa vang lên.

Sau năm giây, máy phát ID tự động tiếp nhận.

“Hỏi thăm hàng ngày,” Tô Hạc Đình đang chơi game suốt đêm, “Đại ca còn sống không?”

“Trả lời cho rác rưởi đệ đệ,” Thời Sơn Duyên giữ khăn tắm, “Đại ca cậu sống rất tốt.”

“Thật là đáng tiếc a,” Ngón tay Tô Hạc Đình không buông tha chiến đấu kịch liệt, hắn nhìn chằm chằm quang bình không chớp mắt, “Tôi còn tưởng rằng đã có người tới giết anh.”

“Ai sẽ tới,” Thời Sơn Duyên hơi ngẩng đầu lên, ánh mắt dưới mái tóc đen có vẻ nguy hiểm dị thường, “Tới nơi này cũng bị tôi ăn thịt.”

“Anh thay Yến Quân Tầm chặn camera, đối phương rất tức giận, muốn trả thù, hắn công bố ảnh chụp của anh,” Tô Hạc Đình nói tới đây, như là qua cửa rồi, ngữ khí nhảy nhót, “Nhưng tốc độ thu thập thông tin của hắn quá rác rưởi, còn chưa tìm được tư liệu chi tiết của anh, đã bị chúng tôi đề phòng ở bên ngoài.”

Thời Sơn Duyên “Ừ hừ” một tiếng, coi như là trả lời.

Tô Hạc Đình chậm lại, nói: “Nhưng anh biết đấy, đầu óc Phó Thừa Huy bị bệnh, có lẽ một ngày nào đó các người hoàn toàn trở mặt, ông ta sẽ ném tư liệu nhiệm vụ trong quá khứ của anh vào Hắc Địa, đến lúc đó không ai cứu được anh.”

Hắc Địa là diễn đàn “kết bạn” giữa các thành viên đặc biệt của Liên Minh Nam Tuyến và Liên Minh Bắc Tuyến sau chiến tranh, những ‘trừng phạt’ hình thành trong chiến tranh mà chưa được giải quyết, thậm chí ngay cả khi không phải là mục tiêu săn thú, họ sẽ đối mặt với nhau tại đây. Số Hắc Báo của Thời Sơn Duyên cho đến nay vẫn được giữ bí mật, tư liệu nhiệm vụ của anh đều bị khóa trong tay Phó Thừa Huy. Nhưng căn cứ theo đánh giá nhiệm vụ của Hắc Báo năm 2160 đến năm 2162, nhiệm vụ của anh trong hai năm có liên quan chặt chẽ đến cuộc nội chiến.

“Ông ta sẽ không như vậy làm,” Thời Sơn Duyên kéo khăn lông xuống, “Cậu biết vì sao mình chỉ có thể kiểm tra đứng thứ sáu không?”

“Bởi vì tôi đáng yêu như một người bình thường.” Tô Hạc Đình chỉ đơn giản trả lời.

“Bởi vì cậu thoạt nhìn đầu óc không tốt.” Thời Sơn Duyên nhặt lên máy phát ID trên giường, để sát vào miệng, “Cậu không cảm thấy Phó Thừa Huy so với hệ thống càng giống hệ thống hơn sao? Ông ta sẽ không làm chuyện này, chuyện này quá thiệt thòi, ông ta nắm những lá bài này của chúng ta, còn muốn đánh một trận thắng đẹp hơn. Tôi không quan tâm ai muốn lấy tài liệu nhiệm vụ của tôi, cũng không quan tâm ai đã nhìn thấy nó, không quan trọng. Tôi hiện tại chỉ muốn biết, tất cả tư liệu của Yến Quân Tầm ở Hắc Báo. Tôi muốn cái này, cậu biết không?”

“Đừng nói tôi không nhắc nhở anh,” Tô Hạc Đình dừng lại ngón tay đang chơi game, “Yến Quân Tầm và anh không giống nhau, hắn thậm chí cùng tất cả thành viên Hắc Báo đều không giống nhau. Hắn đánh số là 001, nhưng hồ sơ nhiệm vụ của hắn chưa bao giờ được cập nhật trên trang web chính thức của Hắc Báo. Tôi hack vào hệ thống trong phòng Phó Thừa Huy đi dạo một vòng, phát hiện ông ta cấp cho tư liệu của Yến Quân Tầm thêm ba vòng rào cản.”

“Vậy cậu biết cái gì,” Thời Sơn Duyên trầm giọng trong bóng tối, “Ngoại trừ là năm tháng sinh nhật của hắn.”

“Số 7-001, tên Yến Quân Tầm, chiều cao 175cm, cân nặng 62kg. Năm 2163, thông qua thử nghiệm Hắc Báo được đưa vào lực lượng quân đội đặc trang, năm 2164 bị trục xuất. Đánh giá nhiệm vụ đặc biệt nói rằng khả năng tổng thể rất kém, và không thể thích ứng với những nhiệm vụ nguy hiểm và không có khả năng hủy diệt. ” Tô Hạc Đình đọc một đoạn tư liệu, “Đây là tư liệu dễ tra nhất hiện nay, nếu anh muốn biết thêm, xin hãy gởi tiền vào tài khoản của tôi.”

Thời Sơn Duyên nói: “Cậu đi chết đi.”

“Tra tư liệu cũng rất nguy hiểm,” Tô Hạc Đình nhìn về phía máy phát ID, “Anh đối với hắn cảm thấy hứng thú, phải trả tiền. Thuận tiện nhắc nhở anh một câu, Yến Quân Tầm đang đi về phía anh đó.”

“Lấy tiền từ tài khoản của tôi,” Thời Sơn Duyên liếm liếm răng nanh, “Mau nói.”

“Tư liệu Yến Quân Tầm cùng hệ thống Artemis khóa lại với nhau, Phó Thừa Huy cũng không cởi bỏ phòng ngự của Artemis,” Tô Hạc Đình trượt quang bình, “Là con gái của hệ thống Zeus, tính cách của Artemis trong Thập Nhị Chủ Hệ cũng rất nổi bật. Ban đầu, nó được dùng để giám sát thông tin như những hệ thống chủ lý khác, nhưng một thời gian sau, số liệu cập nhật mới cho Thập Nhị Chủ Hệ không còn cập nhật thông tin về Artemis. Tôi không biết đã xảy ra cái gì, tóm lại Artemis biến thành hệ thống dạy học, nó đã dạy cho Yến Quân Tầm, hơn nữa đem nội dung dạy học bảo mật, không nói cho bất luận kẻ nào.”

“Yến Quân Tầm làm kiểm tra thử nghiệm của Hắc Báo được điểm trọn vẹn, tôi hoài nghi hắn có thể là thiếu hụt tình cảm. Các thực nghiệm giảng dạy bằng hệ thống ban đầu trong Liên Minh cho thấy rằng trẻ em hoàn toàn bị cô lập với đám đông bên ngoài, rất khó để thích nghi với cuộc sống của con người và đã quen với không gian cách ly yên tĩnh, khép kín. Đánh giá nhiệm vụ sẽ không nói dối, nó nói Yến Quân Tầm năng lực tổng thể kém, không thể thích ứng với nhiệm vụ nguy hiểm hẳn là thật. Nhưng sức mạnh hủy diệt phụ thuộc vào người cảm nhận, tôi càng có khuynh hướng hắn tự kiềm chế lực phát huy của hắn. Hắn cùng Thập Nhị Chủ Hệ rất giống, đối với mình có ý thức đề phòng rất mạnh.”

Tô Hạc Đình nói xong liền cắn ống hút, đem Coca lạnh hút đến vang “Ùng ục”.

“Đó là những gì anh đang thiếu. Anh căn bản không hiểu tự kiềm chế, Phó Thừa Huy có thể muốn hắn dạy anh.”

“Artemis thật sự bị hủy bỏ sao?” Thời Sơn Duyên khảy khảy tóc trước mắt, “Những hệ thống này tốn rất nhiều tiền của Liên Minh, Phó Thừa Huy cũng luyến tiếc.”

“Phải xem anh muốn lý giải như thế nào,” Tô Hạc Đình nhìn điểm sáng đại biểu Yến Quân Tầm dừng lại ở khu phân cách, “Trên lý thuyết nói Artemis xác thật bị hủy bỏ, nhưng tôi phát hiện lỗ hổng hệ thống nhà Yến Quân Tầm sau khi bị công kích đều sửa chữa thành công. Cái hệ thống Giác kia không làm được chuyện này, đây là số liệu bảo hộ của Artemis. Nó bảo vệ Yến Quân Tầm đã vượt ra ngoài phạm vi thiết lập bình thường, càng giống như……” Tô Hạc Đình tìm kiếm chuẩn xác để hình dung, “Phát ra từ nội tâm.”

Những lời này làm không khí trở nên thực quỷ dị.

Thập Nhị Chủ Hệ được mở rộng từ Zeus, hệ thống đầu tiên được tạo ra bởi con người, có khả năng tính toán mạnh mẽ, nhưng chúng vẫn không phải là con người và không có cảm xúc của riêng mình. “Nội tâm” của nó chính là kho số liệu thu thập khổng lồ, chỉ biết căn cứ số liệu sàng lọc và chọn đáp án con người chờ mong.

“Thời gian tư vấn kết thúc, khách của anh đã đến cửa rồi.” Tô Hạc Đình vừa nói vừa mở ra tài khoản của Thời Sơn Duyên, “…… Mẹ nó, tài khoản anh không có tiền!”

“Cảm ơn.” Thời Sơn Duyên vừa lòng mà cắt đứt máy phát ID.

Yến Quân Tầm thông qua hệ thống kiểm tra, hắn còn chưa gõ cửa, cửa phòng đã mở ra. Thời Sơn Duyên ngăn trở tầm mắt Yến Quân Tầm.

“Tôi tìm máy phát ID,” Yến Quân Tầm ngẩng đầu lên một chút, mới có thể lướt qua Thời Sơn Duyên ngực đang lỏa lồ, “Gọi cho Khương Liễm, nhanh lên.” “Quên ném chỗ nào rồi,” Thời Sơn Duyên thích góc độ này, ai sẽ không thích Yến Quân Tầm ngước nhìn? Anh định nói: “Cậu vào tìm đi.”

Thời hạn săn thú, Đam mỹ, Đường Tửu Khanh