Thời Hạn Săn Thú (Hạn Thời Thú Liệp)

Chương 74: Mảnh vụn



Thời Sơn Duyên nhảy lên đường ống, họng súng của anh dán vào trán Yến Quân Tầm, nói với máy bay kiểu ong lang thang phía trên: “7-001 trong tay tôi, dời kính ngắm của những con ngốc Cẩu này ra, nếu không tôi lập tức bắn nổ đầu của hắn.”

Máy bay kiểu ong không còn tùy tiện lao tới, giọng nói của Hephaestus xuất hiện ở chỗ tránh nạn. Nó nói: “Nhiệm vụ của Phó Thừa Huy không mang lại cho anh bất kỳ lợi ích nào, anh tốt nhất đem 7-001 giao cho tiểu đội hành động, chúng ta còn có cơ hội hợp tác.”

“Chúng ta không cần có cơ hội hợp tác,” Thời Sơn Duyên cười một chút, “Tôi muốn bọn họ di chuyển kính ngắm, và tôi không muốn lặp lại nó một lần nữa.”

Hiểu biết Hephaestus đối với Thời Sơn Duyên đều căn cứ vào cơ sở dữ liệu Hắc Báo, và nó tin tưởng vào những đánh giá nhiệm vụ đặc biệt đó, vì vậy phán định, trong vài giây Thời Sơn Duyên sẽ nổ súng. Nó không thể đặt cược, con chip của Yến Quân Tầm đối với nó quá quan trọng. Bởi vậy, nó nói với thành viên tiểu đội hành động: “Bỏ súng xuống.”

Hephaestus khác với hệ thống chủ lý Khu Đình Bạc, nó sẽ quan sát. Nó phóng đại khuôn mặt của Thời Sơn Duyên trong góc nhìn riêng của mình và không muốn bỏ lỡ bất kỳ khoảnh khắc sơ suất nào. Nó cũng đang cố gắng tìm cơ hội để giết Thời Sơn Duyên, dù sao Phó Thừa Huy đã chứng minh, lưu lại 01AE86 sẽ rắc rối vô cùng, đây là một nhân vật nguy hiểm bất cứ lúc nào cũng khiêu chiến quy tắc.

“Anh muốn gì?” Hephaestus làm chậm giọng nói của mình, làm cho chính mình có vẻ không vội vàng, “Nếu đó là tự do, anh đã có nó rồi.”

Chip định vị của Thời Sơn Duyên được lấy ra, anh chỉ cần sống sót đi ra khỏi nơi này, chính là tự do, mang theo Yến Quân Tầm sẽ chỉ làm anh thời khắc ở trong tình huống bị giám sát, Hephaestus cho rằng anh ta không có ngu xuẩn như vậy.

“Anh ta hẳn là muốn nhân cơ hội tống tiền,” 7-004 mang tai nghe, “Hắn xuất thân ở Khu Đình Trệ, am hiểu cái này. Đừng để cho hắn thực hiện được, Hephaestus, anh ta không thể trốn thoát, hôm nay anh ta phải chết ở đây.”

7-004 không muốn chào đón sự trả thù của 01AE86, hắn không tin 01AE86 sau khi sống sót hôm nay sẽ thành thật rời đi. Những trường hợp trong quá khứ đã chứng minh rằng 01AE86 là một kẻ điên, để lại 01AE86 còn sống sẽ chỉ mở ra những rắc rối vô tận.

“Tôi muốn súng, xe, còn có tiền mặt,” họng súng của Thời Sơn Duyên không rời khỏi trán của Yến Quân Tầm, “Rời khỏi nơi này, tôi sẽ đi theo hướng khác. Các người đã khống chế Hắc Báo, sự nghiệp ‘Tạo Thần’ vĩ đại chỉ còn thiếu gió đông, mọi người về sau không ảnh hưởng lẫn nhau.”

Hephaestus nói: “Tôi có thể hứa tất cả những điều này, nhưng anh cứ như vậy phản bội Phó Thừa Huy sao? 01AE86, tôi cảm thấy giật mình đối với hành vi của anh.”

“Sự ích kỷ của con người vượt quá trí tưởng tượng của ngươi,” Thời Sơn Duyên không hề gánh nặng tâm lý mà nói, “Tôi chỉ yêu tự do, ngươi phải học cách hiểu tôi.”

“Súng của anh bị giam ở Khu Quang Quỹ, tôi chỉ có thể đưa cho anh một khẩu súng khác,” Hephaestus gặp bất lợi trong cuộc thương lượng này, nó đối với việc bại lộ át chủ bài cảm thấy ảo não, “Tôi còn có thể xóa tin tức ở Hắc Địa cho anh, bảo đảm anh sẽ không bị bất luận kẻ nào đuổi giết.”

“Rất tốt,” Thời Sơn Duyên nhìn Yến Quân Tầm, “Tôi cũng sẽ bảo đảm 7-001…… hoàn chỉnh.”

7-004 lại lần nữa nói với Hephaestus: “Đừng để bị anh ta lừa gạt, giết anh ta ngay bây giờ! Anh ta không biết vị trí con chip ở đâu, để anh ta bắn, tôi không tin anh ta thật sự có thể bắn trúng!”

Hephaestus không trả lời 7-004.

Số 98342 “Yến Quân Tầm” phải sống, đây là mệnh lệnh Hephaestus nhận được. Nó không gánh vác nổi bất kỳ rủi ro nào, số 98342 đối với chúng nó còn quan trọng hơn Khu Đình Bạc, điểm này nó căn bản không thể giải thích cùng 7-004.

“Hy vọng anh nói được thì làm được,” Hephaestus nói với Thời Sơn Duyên, “Tôi sẽ phối hợp với anh.”

Thời Sơn Duyên cưỡng ép Yến Quân Tầm giơ cánh tay lên.

“Lùi về phía sau, không cần quay đầu lại,” Thời Sơn Duyên dùng súng chống phía sau Yến Quân Tầm, “Tôi sẽ nói phương hướng cho em.”

“Cùng hệ thống làm giao dịch, ‘con người’ đều phải hối hận,” Yến Quân Tầm chậm chạp lui về phía sau, “chẳng hạn như Phó Thừa Huy.”

“Điều đó phụ thuộc vào cái gì đang xảy ra,” Thời Sơn Duyên nói, “Và dùng cái lợi thế gì.”

“Anh muốn trốn ở đâu? Thế giới này đều dưới sự giám sát của hệ thống,” Yến Quân Tầm liếc mắt nhìn máy bay phía trên, “Không bằng hiện tại một phát đánh chết tôi, cống hiến cho nhân loại.”

Yến Quân Tầm tựa hồ luôn muốn chết. Hắn ở máy nhận tin là như thế này, ở Lệ Hành là như thế này, vào giờ phút này vẫn là như vậy. Nhận thức của hắn về cuộc sống này hoàn toàn trái ngược với những người bình thường, đặc biệt là sau khi nhận ra rằng bản thân căn bản không có rời khỏi vách kính.

Máy bay kiểu ong theo sát bước chân bọn họ, Hephaestus lắng nghe cẩn thận từng cuộc trò chuyện giữa họ. Nó nói với Thời Sơn Duyên: “Anh đưa 7-001 lên đây, tôi sẽ cho anh một chiếc xe.”

Chỗ tránh nạn làm Hephaestus cảm giác rất không thoải mái, nó muốn Thời Sơn Duyên lên trên mặt đất, như vậy nó mới có thể khống chế được cục diện.

Thời Sơn Duyên dừng bước.

Mặc dù chỗ tránh nạn ánh sáng rất kém, Thời Sơn Duyên vẫn có thể nhìn rõ mặt Yến Quân Tầm.

Yến Quân Tầm lộ ra vẻ mặt không tỉnh giấc, ở trong bụi bặm bay loạn khắp nơi, yên tĩnh như một cây thực vật. Hắn đối mặt với họng súng của Thời Sơn Duyên, trong ánh mắt không có sợ hãi.

Hắn nói: “Bắn đi.”

Thời Sơn Duyên nhắm vào trái tim Yến Quân Tầm.

Bắn vào vị trí này Yến Quân Tầm sẽ không lập tức tử vong, hắn còn sẽ có 8 giây thời gian còn lại. Bất luận Yến Quân Tầm trong 8 giây này nói cái gì, hắn ở thời gian này đều hoàn toàn thuộc về Thời Sơn Duyên.

Thời Sơn Duyên cảm thấy chuyện này đối với mình quá hấp dẫn, nghĩ một chút sẽ gây nghiện. Anh nhìn chăm chú vào Yến Quân Tầm xinh đẹp, trên khuôn mặt ảm đạm trắng nõn, phát hiện ra tám giây căn bản không thỏa mãn được anh. Anh muốn nhiều hơn —— tốt nhất là từ giờ khắc này trở đi, Yến Quân Tầm thuộc về anh.

Máy bay kiểu ong từ đỉnh chỗ tránh nạn chen vào, mang theo hệ thống cameras xoay quanh. Hephaestus nhìn thấy hành động của Thời Sơn Duyên, khiến nó hoảng sợ không thể cứu vãn tình hình. Nhìn thấy mặt sau của Thời Sơn Duyên bị lộ ra, nhanh chóng quyết định, đối với tiểu đội hành động hạ lệnh: “Ngay lập tức giết chết 01AE86!”

Máy bay kiểu ong nghiêng thân, trong tiếng ù ù, lao về phía Thời Sơn Duyên.

Bắn!

Đây là tiếng nói của tất cả mọi người.

Bắn!

Yến Quân Tầm yếu ớt như vậy, một viên đạn có thể chấm dứt hắn. Nhưng hắn chợt nhìn về phía những cái máy bay đó, nâng cao giọng nói của mình: “Bắn!”

Súng của Thời Sơn Duyên rất nhanh, viên đạn cơ hồ là theo thanh âm Yến Quân Tầm bắn ra ngoài, trúng chiếc máy bay kiểu ong gần họ nhất. Cameras trên máy bay kiểu ong đột nhiên nổ tung, đạn giữa không trung đâm vào nhóm máy bay phía sau, khiến tất cả các máy bay đều rối loạn phương hướng.

7-004 ngồi bên trong xe hành động, ấn người người lái xe ở bên cạnh, nói: “Hãy nhanh chóng giải quyết bọn chúng.”

Nhưng máy bay đã mất kiểm soát, giống như việc tái hiện lại những gì đã xảy ra trong đêm mưa, thông tin hệ thống đã bị gián đoạn.

Tầm nhìn của Yến Quân Tầm nhanh chóng chuyển đổi, hắn để cho máy bay đập vào vách tường chỗ tránh nạn. Chiếc máy bay phát nổ lần lượt giống như pháo, làm cho đường ống phía dưới rung lên. Đồng thời hắn cùng Thời Sơn Duyên nhào xuống, cùng với Thời Sơn Duyên lăn xuống dưới đường ống. Đường ống tạo ra một tiếng va chạm ngu si đần độn, và hai người đàn ông giống như con thú buồn ngủ rơi vào bụi cây thép.

Màn hình trước mắt 7-004 chuyển sang màu đen, hắn nói: “Mẹ kiếp, lại làm loại chuyện này.” Hắn hỏi Hephaestus, “Ngươi không thể làm hắn ngu ngốc trước sao? Dù sao các ngươi chỉ cần con chip!”

“Hắn có quyền hạn của Artemis,” Hephaestus bình tĩnh nói, “Đây là nhược điểm của thực nghiệm. Để nói về những sai lầm, chúng tôi không nên biến Khu Đình Bạc thành một ruộng thực nghiệm.”

“Tôi sẽ bắn,” Thời Sơn Duyên cúi đầu trong các mảnh vụn bắn tung tóe của máy bay, “Nói ‘tạm biệt’ với tôi đi, Quân Tầm.”

Yến Quân Tầm nắm lấy họng súng đang nóng của Thời Sơn Duyên: “Anh không có đạn!”

“Bị em phát hiện,” Thời Sơn Duyên nheo mắt lại, giống như trò đùa ác thú bị chọc thủng, “Nhưng em vẫn sa lưới.”

Yến Quân Tầm không sợ viên đạn, viên đạn có thể cho hắn giải thoát, nhưng hắn sợ hôn, sợ Thời Sơn Duyên tới gần. Đứa trẻ đang vật lộn để thở giữa vách kính này không thể phân biệt được sự khác biệt giữa tình yêu và ham muốn, nếu phạm sai lầm thì sẽ hối hận.

Bọn họ gần gũi đến nỗi hơi thở của nhau có thể được truyền đạt tới. Đây là một sự cám dỗ đã được tính trước, Thời Sơn Duyên một mực hướng Yến Quân Tầm phóng thích lực hấp dẫn của mình. Thứ tình cảm trong đó không hề trong sáng, nó giống như phù sa, găm chặt lấy trái tim của Yến Quân Tầm.

“Chạy ra ngoài kính!”

Những lời này rõ ràng truyền đến lỗ tai Yến Quân Tầm, không phải chỉ tồn tại trong tưởng tượng của hắn. Hắn hô hấp dồn dập, nắm chặt áo sơmi Thời Sơn Duyên, nói “Anh tốt nhất phát huy tác dụng kim chỉ nam!”

Thế giới ở trong mắt Yến Quân Tầm đột nhiên đảo ngược, máy bay kiểu ong toàn bộ loạn rớt. Những hình ảnh thế giới xen kẽ cũ và mới đổ xô đến, làm cho Hephaestus tạo ra âm thanh khó chịu. Hình ảnh cản trở tầm nhìn của Hephaestus, nó nghe thấy âm thanh “Tích”, sau đó cơ thể của Chú Hề lộn ngược xuất hiện trên màn hình của nó. Yến Quân Tầm đang phát lại hồ sơ giám sát đêm đó của Lệ Hành.

“7-001……” tin tức của Hephaestus bị quấy rầy, “Hệ thống chủ lý đã tạm dừng…… Hệ thống giám sát cản trở hành động. Cảnh báo 7-001 dừng lại ngay lập tức!”

7-004 tai nghe xuất hiện một giai điệu bận rộn, hắn gỡ tai nghe xuống, mở cửa sổ để xem, thấy rằng tất cả các xe hành động dựa vào hệ thống lái xe đều dừng lại.

Hôm nay thời tiết rất tốt, mây không nhiều, mặt trời chiếu thẳng xuống đất, vô thanh vô thức gió lốc đang ở thổi quét toàn trường. Khương Liễm trong phòng giam cục thanh tra phát hiện chủ lý hệ thống không lên tiếng, hắn cho rằng tên này bị chính mình chọc nín, nhưng hắn ngay sau đó phát hiện đèn đỏ của hệ thống chủ lý cũng tắt, cái này làm cho hắn nhớ tới đêm Yến Quân Tầm ở Lệ Hành.

Hơi thở mất khống chế từ khu vực bên cạnh thấm vào, màu xanh lá cây ảo Khu Đình Bạc phản ứng trung thành nhất. Chúng nó biến mất thật sự mau, mau đến người đi đường tưởng chính mình hoa mắt.

“Thu về ——” Hephaestus tăng âm lượng, nó chán nản hét lên, “Yến Quân Tầm!”

Yến Quân Tầm trong thế giới mưa dầm biến thành mưa to, hắn cách vách kính nhìn nhìn thấy ngàn vạn người chồng chéo chính mình, nhưng hắn không chạy. Hắn che bảng đen nhỏ và trả lời Artemis với tưởng tượng đúng và sai bị xáo trộn của mình.

Chúng ta hãy chơi trò chơi.

Những lời này bắt đầu từ Chú Hề, và khi đến lượt Yến Quân Tầm nó đã phát triển thành một sự cùng đường bí lối điên cuồng. Những hình ảnh hư cấu vô số xông vào thế giới của Yến Quân Tầm, mưa to là bối cảnh âm nhạc mà hắn không thay đổi được trong cuộc đời, hắn sống trong sự khống chế. Nhưng đây giống như một cuộc đấu tranh, Yến Quân Tầm đang kéo cánh tay tên là “Artemis”.

“Chạy ra ngoài kính!”

Yến Quân Tầm!

Đây là tiếng lòng của tất cả “Yến Quân Tầm”.

Ngay cả bên ngoài kính vẫn là kính, ý thức phá vỡ nó vẫn sẽ không dừng lại. Thu về là vô dụng, ý thức của con người không phải là thiết lập cơ bản của máy móc.

Hoặc là hủy diệt hoặc chiến đấu.

Ai cũng đừng nghĩ khống chế Yến Quân Tầm!

Yến Quân Tầm trái tim đang dồn dập nhảy lên, hắn có chút không thở nổi. Máy bay giống như một thiên thạch rơi xuống đám người, thế giới sụp đổ trong mắt hắn, hắn sợ hãi khi sắp bị kéo vào trong vòng xoáy mảnh vụn.

Nhưng ngay sau đó, Thời Sơn Duyên liền dùng hành động Duyên nói cho hắn biết hắn thực sự đang đi theo hướng nào.

Thời hạn săn thú, Đam mỹ, Đường Tửu Khanh