Thống Lĩnh Vạn Giới

Chương 127



Long nhìn thấy lão già viện trưởng như thế cũng là bỉu môi khing thường, chỉ có vai câu nói đã tăng song mà chịu không được rồi thì còn cái gì chơi!! không biết ông ta như thế yếu cơ thì vợ ổng có rầu trong đêm không nữa, không được thì đem cho Long cũng được!!

"Mọi người cũng giải tán đi, ta đây còn muốn nghỉ ngơi a!!"

Rất nhanh sau đó cả đám người cũng tản đi, nhưng ai nấy đều không kiềm được sự chấn kinh. Mẹ trứng ngươi có thấy một thằng nhóc nào như thế không? một quyền nổ banh tường, cái này không thể nào đem con người ra so sánh được, cũng căn bản không so sánh được cái này là một cái tiểu quái vật a!!

Đang định bước tới giường thì Long sửng sốt, từ phía sau cậu phát hiện sự hiện diện của một bóng hình quen thuộc, hắn giờ lúc này cảm nhận được đối phương là một cái thợ săn. Ngươi hỏi vì sao a!! vì trên người đối phương hắn cảm nhận được ma lực nồng đậm, hắn khẳng định đây là một cái ma pháp sư!!

Vì sao Long hắn biết được như thế?? ha ha, cái này là do sự cảm ứng của các giác quan trên cơ thể khi nó vượt hạn mức nhân loại!!

Đúng vậy, giờ khắc này Long đang hoàn toàn sử dụng giác quan siêu việt trong cơ thể mình để cảm nhận mọi thứ xung quanh, còn ai hỏi đôi mắt mù thì cậu đã ném một phương trời nào đó rồi.

Có thể nói Long giờ đã có cơ thể đã có thể cùng sánh ngang với đám kia thợ săn cùi mí, cậu khẳng định chỉ cần có người hay thứ gì tiếp cận cậu trong vòng 10 mét thì hoàn toàn bị Long cho bắt được, cái náy có khi còn xanh hơn cả Bạch Nhãn ở naruto a!!

"Ta đã nói là mau đi để ta nghĩ ngơi a!!!"

"Em không nhớ chị sao?? Chỉ vừa mới qua một ngày thôi a!!"

Đứng ngoài cửa phòng, mỹ nữ tỷ tỷ hôm trước chữa trị cho Long lại tới, nàng vừa này còn lo lắng khi căn phòng của Long nổ tung nhưng khi tận mặt nhìn thấy nàng trợn mắt hốc mồm, không ngờ nàng cứu một đứa bé lại đụng trúng một cái tiểu quái vật như thế.

"...Chị là chị gái hôm qua cứu em?? "

"Em cũng đã khỏe rồi a, chị bất ngờ trước sức khôi phục của em đấy!"

Mỹ nữ tỷ tỷ với nụ cười hiền hòa nhìn xuống toàn thân thể Long, dường như nàng đang muốn nhìn thấu lấy cậu vậy. không quen với phản ứng của mỹ nữ trong những tình huống như thế này, Long chỉ đành đứng yên đấy mà cho nàng nhìn.

Nếu không phải nàng hôm qua vừa cứu lấy mình thì bây giờ nàng đã bay mất dạng rồi a!! Ở thế giới pháp sư lúc trước thì thằng nào mà nhìn chằm chằm vào thân thể Long như thế đã bị cậu pem hắn cho ba má nhận không ra rồi.

"Chị em có thể xuất viện không?"

Sửng sờ trước câu nói của Long nhưng rất nhanh nàng lại khôi phục lại như của, cười vui vẻ đáp:

"Có thể, nếu em khỏe hẳn thì em có thể xuất viện trong hôm nay và về nhà."

Nghe vậy Long vui vẻ như một cậu bé thật sự mà giơ lấy nắm đấm mình lên bắt đầu gáy!!

"Em có thể đấm chết một con quái vật a!!!"

Nghe Long nói thế mỹ nữ cũng nhớ lại mà cười khổ, nhân gia vừa nãy đánh nát cả bức tường đấy!!!

"..Vậy chị sẻ xin giúp cho em xuất viện để về nhà nha."

"Nhưng em không có nhà để về a!!"

Hoàn toàn đứng hình trước khuôn mặt buồn cùng giọng nói nghẹn ngào của long, nàng giờ khắc này mới nhớ đến cậu bé này là một cái mô côi trẻ a!!

Ánh mắt mang theo ửng hồng nàng nhìn Long trong sự ôn nhu, nàng biết nếu không ai có thể giúp thằng bé này thì nó cũng sẻ trở về nơi kia, nơi mà những trí nhớ ám ảnh tái hiện cho thằng bé này hằng đêm.

"Em có muốn...trở thành em trai chị không???"

Night!!

Long từ nãy giờ chờ chỉ có mỗi câu nói này mà thôi, em có muốn trở thanh em trai chị không..chúng ta có thể ở chúng a!!!...kịch bản quá lý tưởng, mẹ trứng từ đây cậu chuyện của một chị gái damdang và cậu bé ngây thờ vô số tội bắt đầu!!!

"Ân...Chị gái....Ô Ô Ô."

Long khuôn mặt bé bóng tuôn ra từng dòng lệ nóng, nước mắt tràng khắp khuôn mặt, cậu cất tiếng khóc òa lên mà lao vào người vị tỷ tỷ đầu tiên trong mấy đời này!!!

"Đứng khóc, nào chúng ta cùng về nhà."

"Ân."

"...."

Và thế là Long đã thành công hòa nhập với thế giới này trong thân phận em trai của một thợ săn cấp B, Lee Junhee là tên chị ấy. Chị ấy thức tỉnh trở thành thợ săn vào một năm trước lúc ấy chị 19 tuổi, khi thức tỉnh được trình độ cấp B thợ săn mà còn là hiếm hoi thợ săn lớp trị liệu, Juhee được vô số công hội ngỏ lời mới chào với hàng chục triệu won.

Nhưng có một vấn đề nghiêm trong là bà chị này của Long tuy thức tỉnh thợ săn nhưng bả rất sợ hãi khi đối đầu với quái vật, còn thành thợ săn chỉ là trong lúc vô tình mà thôi, nàng lúc đó không có công việc nên chỉ thử vận may nào ngờ nổ hũ.

Nếu để cho đám kia cấp thấp thợ săn nghe được lời này nhất là đám khao khát sức mạnh chắc phải ọc máu vào than trời mất!!!!

Lại đến hai chị em kia.

Sau khi làm giấy xuất viện trong nụ cười vui vẻ của ông viện trưởng thì cả hai đã cùng nhau đạo chơi trong thành phố phồn hoa của hàn quốc, suốt cả một ngày trời hai người đã thành hai chị em vui vẻ mà đi khắp các khu trong tâm trong thành phố.

Đến khi kết thúc cũng đã là chạn vạng tối, lúc này cả hai đang bước trên đường về nhà.

"Tên em lạ thế, chẳng lẻ em là người nước ngoài!!"

"Em cũng không biết nữa, từ khi nhận thức được em đã biết được vậy thôi!!"

Long lúc này đã bất lực chửi bậy, bà chị này làm sao như thế nào nhây, mẹ trứng nguyên cả ngày hỏi tên em lạ thế có hay không muốn người ta yên a!!! Không lẻ muốn ta la lên bố mày là người xuyên qua mới chịu.

"....."

Đi trên đường junhee thỉnh thoảng nhìn xuống Long với ánh mắt ôn nhu, nàng cảm nhận hôm nay chính là ngày ấm áp nhất trong những năm cô đơn vừa qua, cuối cùng nàng cũng có một người thân.

"Em có cảm thấy lạnh không??"

" Ai, ta đang rất mát mẻ a!! cho dù là lão thiên không thể làm gì ta a!!!"

Không biết là trang quá lão thiên đố kỵ hay làm sao ấy, Long vừa nói dứt câu thì một tiếng gào rống vang vọng cả một đường làm Long hết hồn.

" Gào Rống Rống"

Từng sợ lông gà trên người Long dựng lên, phía sau lưng một màng lạnh ót!!!

Mọe nó, lão thiên chết tiệt!!

"Chị junhee chúng ta qua đó xem!!"

Đang ngẩn người trước tiếng rống của quái vật thì junhee bị Long cho gọi, giật mình tỉnh lại nàng đã thấy Long lúc lại đã chạy lại phía xa, tuy rất sợ nhưng nàng nào có thể để thằng em mới kết đi như thế nguy hiểm, thế là nàng cũng chạy theo!!

"Vương Long chờ chị với, bên đó nguy hiểm lắm"

"...."

"Hộc Hộc....Thân thể gì mà yếu cơ thế, chạy chậm như rùa, mệt chết ta rồi!!"

Chạy dọc đường tuy là thở dốc trầm trọng nhưng Long vẫn chú ý kỹ cảnh vật xung quanh con đường, rõ ràng là đã có rất nhiều sinh vật quẩy nát ngay con đường này trước đó.

Cả con đường không cả một khu vực đã bị tàn phá nghiêm trọng, đường xá thì vắng lặng, chỉ có đám cảnh sát và lính quân đội chạy đi sơ tán khắp nơi. Bên đường những chiếc xe hơi bị xé nát thành hai nữa, mấy tòa nhà xung quanh thì đỗ vỡ cùng với những vết cào nát bét, xác quái vật thì chỗ này vài thi, chỗ kia vài đống.

Nhìn bao quát cảnh tượng cùng nhìn nguyên tác thì Long cũng đoán được chuyện gì đã sãy ra:

"Là quái vật trong hầm ngục thoát ra…."

Hầm ngục hai những cánh cổng là những vết nứt không gian, chúng liên kết không gian này sang không gian khác, chúng xuất hiện ở trái đất vào 100 năm về trước.

Vào thời gian đầu chúng gây khủng hoảng cho nhân loại khi xuất hiện đột ngột ở bất cứ đâu trên thế giới, chúng phá hủy bất cứ thứ gì khi chúng thoát khỏi hầm ngục qua một thời gian khai thông.

Vâng chính là qua một thời gian chờ khai thông hai bên, sau khi hầm ngục xuất hiện nó sẻ cho nhân loại tiến vào mà chinh phục, phải giải quyết boss của chúng trong thời gian nhất định thì hầm ngục mới có thể đóng lại, còn nếu ngươi không thể giải quyết chúng được thì quái vật sẻ được tuôn ra từ trong đó.

Đến này đã có nhiều khu cấm kỵ của nhân loại trên thế giới vì hiện trạng hầm ngục tuôn ra quái vật chiếm lĩnh khu vực.

Trong lúc thế giới đang hoang mang lo sợ bị tuyệt diệt thì người thức tỉnh xuất hiện, họ thức tỉnh ma lực trong người để có sức mạnh chiến dấu với quái vật, họ được cả thế giới cho danh hiệu là thợ săn.

Qua thời gian nghiên cứu và phát triển thế giới lọt vào quỹ đạo giằn co giữa quái vật và thợ săn, thế là thời đại thợ săn bắt đầu phồn vinh và phát triển cả thế giới.

Cũng sau khi thống nhất thì: Hầm ngục và thợ săn cũng được cả thế giới chia ra làm nhiều cấp bật dựa vào nguồn ma lực trong người họ, từ cấp E đến cấp S tương ứng nhau.

"Đang chờ mong thì xuất hiện, chúng bây rất tốt!!"

Lúc nãy khi đang đi thì Long suy nghĩ làm thế nào để có thể thử sức của mình hiện tại, nhưng đang buồn ngủ gặp ngay chiếu manh, vừa suy tư thì ai biết được gặp ngay quái vật xổng lồng.

Quá thuận tiện a!!!

quái vật a!! để ta xem xem thế giới này quái vật sẽ như thế nào!!