Thống Lĩnh Vạn Giới

Chương 93: Vong Linh Công Thành Thống Lĩnh Vạn Giới



Tất cả mọi người cảm giác màng tai đau nhói, tựa như có một cái vọng âm sóng xung kích bao trùm đường chân trời long long đụng vào tòa thành thị này.

Chúc Mông nghị viên, Phi Giác tổng huấn luyện viên quân đội, Tường Bắc Tổng Quân Tư Lục Hư sắc mặt đều là biến đổi, nhao nhao xoay người phía hoang nguyên ngoài thành, ánh mắt hoảng sợ nhìn chăm chú lên phương xa cái kia đen tối thân ảnh...

Mọi người cũng thuận thế nhìn lại, phát hiện một mảng khổng lồ bóng tối hư ảnh không nhìn rõ, nhưng lại quan sát rộng ra thì làm mọi người ngẹn một lời trong cổ họng, cái bóng tối hư ảnh nó có tay chân vào đầu tự như một sinh vật bình thường, toàn thân nó tản ra tử khí mãnh liệt làm dám trung cấp phát sư hít thở không thông.

Nhưng nào có ai quan tâm tới sinh vật nó như thế nào mà toàn bộ đều quan tâm làm sao nó có thể xuất hiện, Cố đô vong linh chúng hoàn toàn chịu thua dưới ánh mắt mặt trời chỉ có thể thức tỉnh vào ban đêm, cũng vì đắc tính này nên Cố Đô mới có an bình ngày hôm này. Nhưng hiện tại thì khác hoàn toàn vượt qua nhận thức của mọi người, trời hiện tại đã sáng làm sao vong quan có thể trổi đậy được, chuyện này đối với họ là bất khả tư nghị.

Ăn dưa quần chúng cũng là xôn xao rung rẩy thân thể một mãnh.

“Làm sao có thể.....Nó đang trổi dậy"

"Không thể nào?? nó...nó đang thức tỉnh dưới ánh nắng mặt trời!!"

"Chuyện gì sảy vong linh đang trổi dậy dưới ánh nắng mặt trời!!"

“Ai có thể nói cho ta biết, cái này đến tột cùng sinh cái gì???”

" Là nó, Làm sao nó có thể thức tỉnh vào buổi sáng không lẻ là do Sát Uyên mang đến, không thể nào!! không thể nào rốt cuộc chuyện gì sảy ra” Chúc Mông giọng nói rung rẩy nhìn lấy Quỷ Mị Bạo Quân nói.

“ Đại sự không ổn, cái này chỉ vong quân vốn là thống trị lấy ngàn vạn Vong Linh quân, dưới mắt có Sát Uyên trợ trận, nó đem càng thêm thế không thể đỡ, mau thỉnh cầu tiếp viện.” Quân tham mưu tuy là chân kinh khi vong linh thức tỉnh dưới trời sáng nhưng cũng không buôn chức trách nói ra.

“Nhân viên đã rất khó điều động rồi rồi.” Quân Tư Lục Hư sợ hải thanh âm nói ra.

“Ta có thể giúp gì được không???” Đám đông bên trong một thanh âm nam tử bước ra, mang trên mặt một cái bình tĩnh lại tự tin mỉm cười.

Những người khác nhao nhao đem ánh mắt rơi vào cái này trên thân người này tựu nhận ra người này, nhao nhao lộ ra vẻ kinh ngạc.

“Liệp Vương!”

“Liệp Vương ngài lúc nào đi vào cố đô??”

“Ha ha ha ha, ngươi tới được vừa vặn a!” Chúc Mông trông thấy Độc Tiêu Liệp vương, lập tức cười ha hả đi lên nghênh đón.

"......"

Tất cả môi người nhau nhau mà nhìn đến phía trước không ai để ý hai thân ảnh lúc này đang ngồi phía sau quấn quít.

"Nàng thấy thế này, thoải mái chứ!!" Thanh niên đẹp mã với nụ cười rực rỡ đem nữ tử ngồi lên đùi mình.

"Ân, rất thoải mái " Nữ tử nét đẹp như tiên nhu mị nói.

Thanh niên nam tư không phần này ý tứ bỏ qua thân thể nàng, tay hắn đưa lấy ra bờ mông to lớn mà nhẹ nhàng xoa nắng.

" Đừng làm...ứ....Ở đây nhiều người nha!!" Nữ tử ánh mắt trừng lấy nam tử.

"Chát, kêu ta là lão công!!!" Nam tử nở nụ cười tà dị hướng bờ mông vả xuống.

"Đau.....L...Lão công dừng lại đi!!!" Nữ tử có chút sấu hổ nhìn chừng lấy mọi người xung quanh, tựa như rất sợ lấy họ nhìn thấy cảnh tượng này vậy.

Nam tử cùng nữ tử đó không ai khác chính là Long cùng A Toa Nhị Nhã, hai người trải qua hai ngày cũng là quen thuộc lấy nhau. A Toa Nhị Nhã hai ngày nay cũng là khôi phục lại tâm tình chủ động lại theo tính cách thường ngày của mình làm Long không khỏi cao hứng.

Cũng phải thôi, nàng rất rất đặt biệt trong hết thảy nữ nhân của hắn, biết mình xác định theo Long nàng không ngần ngại lợi dụng điểm mạnh của mình mà chủ động quyến rũ lấy hắn làm hắn không khỏi mê ly.

"Sấu hổ nha, mặt nàng sấu hổ rất đáng yêu a!!! " Long cười ánh mắt nhìn chăm chú lấy Mĩ nữ trong người mình.

" Xấu xa! đem người ta làm như vậy rồi nói! " A Toa Nhị Nhã phòng má lên giả vờ giận dỗi.

" Giận à, có tỉnh hiện tại ta liền thịt nàng!!" Long miệng cười dâm đảng nói.

"Ta nha sợ chàng không dám a!!!" A Toa Nhị Nhã miệng cười quyến rũ, lông mi khóe lên.

"Khà Khà, Nàng đang thách ta à " Long tay Không ý tứ nào bóp mạnh lấy bờ mông to, tay khác lòn vào trong áo nàng tiện tay xoa nàng gò bông nóng hổi.

"Ứ...Hỗn đảng" A Toa Nhị Nhã mặt hồng vân ánh mắt trừng lớn lấy Long nàng không ngờ Long lại dám làm như vậy ở nơi như thế này.

Nhưng Long nào có dừng lại ý tứ tay xoa nắn nhẹ nhàng đôi gò bông mềm mại.

"Ứ....đừng lại.....có người nhìn lấy a!!" A Toa Nhị Nhã triệt để vô lực mở miệng thở gấp vì thân thể dâm đảng đang dần dục hỏa lên, tuy bình thường nàng rất hay là chủ động cùng với nam nhân nhưng nàng khi tiếp súc gần thì nàng vẫn như một con nay tơ a!!!

Long nào có quan tâm A Toa Nhị Nhã ý tứ hắn trực tiếp bế nàng ngồi đối mặt lên đùi hắn, tư thế vừa hợp tay hắn nhanh như chớp vạch áo nàng lên lộ ta bên trong một mãnh đất trù phú trắng xóa cùng hai ngọn núi được nội khố đen huyền bao bộc kĩ càng. Hương thơm từ thân thể nàng tỏa ra đi vào mũi làm Long không khỏi dục hỏa trùng sinh trong người.

Tay vòng ra sau lưng ôm lấy thân thể nàng, tay hắn nhưng máy bắn thẳng vào bầu ngực căng tròn.

"Thoải mái chứ!!"

"Hộc Hộc, Đừng lại đi người ta nhìn đó!!....Ứ" A Toa Nhị Nhã tuy là rất sấu hổ luôn miệng quở trách nhưng thân thể nàng liền rất thành thực không ngừng ưởng ngực lên như là khiêu khích lấy cử thủ của Long vậy.

Long cứ như vậy mà không ngừng kích tình lấy A Toa Nhị Nhã, hắn cũng không quên bố trí một chút mánh khóe ảo ánh không gian làm ngươi nhìn hướng hai ngươi bọn họ thì ánh nhìn hoàn toàn bị khúc xạ một hướng khác, cái này là Long học theo nguyên lý tia sáng chiếu hai môi trường của ông nào đó kiếp trước, tuy là hắn không ngại khi làm giữa đám đông như này còn là kích thích nữa nhưng hắn nào có để tên nào thấy được thân thể lão bà hắn chứ.

Không thỏa mãn Long tay nhanh như chớp cưởi lấy nội khố đen huyền thoát ra thì đôi gò bông ngạo nghể cùng hạt lựu tinh xảo mê ngươi lộ ra rõ ràng, hai mắt nhìn mê mang lấy cặp bưởi năm roi này không khỏi cảm thái 'Quá Đẹp a!!'.

Ngướt lên nhìn lên khuôn mặt đang phát hồng vân của A Toa Nhị Nhã, nhìn thấy ánh mắt Long nhìn mình A Toa Nhị Nhã có chút sấu hổ bông hỏi:

"Chúng thế nào? đẹp không?"

Long mĩm cười thích thú nhìn lấy khuôn mặt A Toa Nhị Nhã sấu hổ, bình thường nàng vẫn là bộ dáng lạnh lùng trang nghiêm còn là chủ động với khách hàng, hơn nữa trong nguyên tác còn là rất cưởi mở với Mạc Phạm vậy mà gì đang sấu hổ, Long không nhịn được mà mĩm cười nói nhỏ vào tai nàng:

"Nàng rất đẹp, đẹp nhất trên đời!!"

"Hỗn đản chỉ biết nói ngọt!!" Tuy là nói như vậy nhưng A Toa Nhị Nhã trong lòng đang rất vui, nàng từ khi nhận Long làm chồng chỉ có một mục tiêu là làm hắn yêu mình, nên khi Long nói vậy trong lòng không khỏi dân lên cảm súc vui vẻ.

"Ứ.....Ứ......Đứng nắm chổ đó....Nhột....Sướng" Cũng may là Long đã sử lý xúng quanh không thì tiếng là nhẹ của nàng cũng làm người ta phát giác a!!!

"....."

"Ong Ong Ong"

Đang mê ly với hạt lựu hồng hào thì Long cảm nhận được phía ngoài khí tức hắc ám mãnh liệt, dường như không ngoài dự đoán Long vẫn tiếp tục chơi gái nhưng nào ngờ lại thêm một nguồn khí tức hắc ám điên cuồng nữa bên ngoài.

'Moa nó, đang làm chuyện lớn thì bị phá hoại!!'

Thấy Long dừng lại A Toa Nhị Nhã đang u mê thì tỉnh lại quay lại nhìn thì thấy Long ánh mắt nhìn ra phía bên ngoài nàng vội vàng hỏi: "Có chuyện gì sao Lão Công"

"Không có gì, mấy con cho đang chờ ta ra thịt chúng!!!"

"Vậy thì ta đứng đây chờ chàng!!" Nhanh tay chỉnh lại quần áo sọc sệt A Toa Nhị Nhã lần nữa giọng nọi mê người nhẹ nhành nói.

Long đứng dậy phất tay giải trì không gian phong tỏa nhìn dám người quân pháp sư đang thần sắt trắng bệch nhìn ra ngoài thành Long không khỏi lắc đầu. ' Nhân loại của thế giới này quá yếu!!!'

Quay lại nhìn A Toa Nhị Nhã với đường cong mê người cùng hương thơm êm diệu từ thân thể nàng làm Long trong Long nhẹ nhành, giọng nói đầy yêu thương nói với nàng.

"Muốn đi xem đế Vương Cấp Không? ta có thể cho nàng xem!!!"

Ánh mắt sáng lên A Toa Nhị Nhã một cái cũng không lắc đầu " Muốn cho ta đi với ".

"Được rồi, lên lưng ta cổng đi mà xem "

"Ân"

"..." Tự liên tưởng nhé

"Lão Công chúng ta đi"

'Ô mai gót thoát mái'

Long cổng sau Lưng A Toa Nhị Nhã bước ra chỉ thấy xung quanh cả đám người cùng mấy tên cao tầng đang mặt mài ủ rũ.

"....."

“Không, cứ như thế kết thúc sao?”

"Chúng ta tiêu rồi, mẹ ơi con không báo hiếu cho mẹ được"

"Lần này chết chắc a!!"

Có thể nghe được từ câu nói của đám người có thể sát định mọi ngươi lúc này đã tuyệt vọng, Long ánh mắt nheo lại nhìn ra phía ngoài thành chỉ thấy một mãnh đen kịt vong linh đang đi động.

Phía Sau Đại Quân là sát uyên đột nhiên bộc phát!

Bảy đạo cường hoành tử vong khí tức tỏa ra,

Có thể thấy bên ngoài vài tên máu mặt quân chủ cấp trong đại quân vong Linh như là Hài Sát Minh Chủ: một con rồng nắm giữ ba đầu và hai cánh đang bay trên không to lớn cực điểm tu vi đại Quân Chủ là một trong Bác Phương Vong Quân của Cổ Lão Vương. Ma năng đại bác từ miệng nó bắn ra nổ vang bên tai không dứt, đỏ thẫm họng pháo bắn nổ xuyên lấy tường thành được cho là kiên cố của Cố Đô.

Còn có một con cự nhân to lớn gấp ba lần Hài Sát Minh Chủ trên lưng cắp những thanh đao kiếm to lớn của người không lổ, tay chân to cự đại như một ngọn núi.

Là trong bát phương quân chủ tối cường vị kia! chỉ dưới Cổ Lão Vương: Sơn Phong Chi Thi tu vi Chí Tôn Quân chủ.

Mà tùy theo mà đến, còn lại năm đạo khí tức chủ nhân cũng là tùy theo xuất hiện.

Sơn Phong Chi thi, sương mù quỷ thống soái, xương cốt sát cốt long, quỷ khư quân vương, Hồng Khô Ma Chủ, mã não thi quân, trắng Thi Vương!

Bảy Phương Quân Chủ đồng thời xuất hiện!

Chợt từ bên ngoài ánh sáng nội thành chiếu lên trên không tử sắc màu chuyển hóa thành màu huyết sắc chiếu rội rõ ràng khắp Cố Đô, là Cảnh giới huyết sắc.

"Cái gì? huyết sắc làm sao có thể"

"Cảnh giới huyết sắc không Thể nào "

"Cố Đô vậy mà chiếu huyết sắc cảnh giới!!!"

Đang Hoang Mang thì phía xa xa xát bên quân đoàn Vong Linh một ảo ảnh kim tự thấp chợt chiếu rọi lên, nó nguy nga to lớn hùng vĩ phát ra quan mang kim sắc chiếu rọi xung quanh.