Thông Thiên Đại Thánh

Chương 518: Hắc Ma Tra Mã (1)




Một tiếng rống thảm thiết vang lên, tiểu Độc đã tru lên, chắc chắn có chuyện xảy ra.

Rống!

Tiểu Báo Tử biết rõ nhất định là tiểu Độc đã gặp phải cường địch. Cho nên, không chút nghĩ ngợi, phóng đi nhanh như thiểm điện, bay thẳng vào sâu trong thảo nguyên.

- Tra Mã!

Tên dẫn đường kêu lên thật lớn, nhưng thần sắc của hắn không lộ ra vẻ hoảng sợ, nhưng chỉ thống khổ do hắn rơi xuống mặt đất, trong miệng đang nói lẩm bẩm một mình, lộ ra tâm tình thập phần kích động và hưng phấn.

Tên dẫn đường nói thổ ngữ của Bắc Nguyên, nhưng cũng không thể nghe rõ toàn bộ, dù trong số người ở đây có người hiểu ngôn ngữ Bắc Nguyên, cho nên khi nghe vào trong tai lại trở nên hồ đồ, khi Tang Công nghe thấy, sắc mặt liền trắng bệch.

- Tra Mã, Hắc Ma Tra Mã, đây chính là Hắc Ma Tra Mã!

Tang Công cả kinh kêu lên, sau đó chạy nhanh trở lại.

Còn không đợi Tang Công chạy hai bước, cổ áo đã bị Chu sẹo nắm lên.

- Tra Mã, Hắc Ma Tra Mã, thứ đồ vật đáng chết này, hắn dẫn chúng ta tới sào huyệt của Hắc Ma Tra Mã.

Tang Côn kêu lên đầy sợ hãi, thần sắc kinh hoàng tới cực điểm.

- Hắc Ma Tra Mã là thứ gì?

Thần sắc Giang Hiểu biến đổi, lông mày nhíu lại một cái, đi đến trước mặt Tang Công hỏi.

- Hắc Ma Tra Mã là một trong số ác ma cường đại nhất trên thảo nguyên!

Tang Côn rung giọng nói ra.

Giang Hiểu cười cười.

- Ác ma cường đại nhất, trên thảo nguyên có ác ma sao? Tại sao cho tới bây giờ chúng ta chưa từng nghe nói qua?

- Bởi vì sào huyệt của Hắc Ma Tra Mã nằm ở Hắc Vĩ Nguyên, chưa bao giờ ra khỏi Hắc Vĩ Nguyên, mà diện tích Hắc Vĩ Nguyên rất rộng lớn, cho dù là người Bắc Nguyên, cũng rất ít biết rõ sự tồn tại của Tra Mã, ta cũng chỉ ngẫu nhiên nghe một bằng hữu ở Hoành Sơn nói mà thôi.

- Nhìn không ra, ngươi lại có nhiều bằng hữu như vậy nha?

Giang Hiểu nghe hắn nói có bằng hữu, không khỏi trêu ghẹo nói ra.

- Đại nhân minh giám, bằng hữu của ta là một đại quý tộc của bộ tộc Hoành Sơn, cho nên biết rõ rất nhiều bí mật, có một lần, sau khi uống say, liền nói ra những chuyện này, cho nên ta mới biết rõ.

Đột nhiên vào lúc này, giống như hắn nhớ tới cái gì đó, chỉ vào tên dẫn đường kia.

- Hắn, hắn nhất định là đại quý tộc của bộ tộc Hắc Lang, bằng không thì hắn không thể biết rõ bí mật cua Hắc Ma Tra Mã.

- Phi!

Tên dẫn đường hung hăng nhổ một cục đàm hướng về phía Tang Côn, sau đó lại huyên thuyên nói ra một tràng thổ ngữ, người khác nghe thì không hiểu, nhưng khi Tang Côn nghe thấy thì sắc mặt càng khó xem.

- Ngươi không cần lo hắn nói cái gì, ngươi chỉ cần nói cho chúng ta biết, rốt cục Tra Mã là tồn tại thế nào?

- Ta không biết, ta chỉ biết giữa bộ tộc Hắc Lang và bộ tộc Hoành Sơn có truyền lưu về một con ác ma mấy ngàn năm trước!

Tang Côn bất đắc dĩ nói ra.

- Nó ẩn nấp ở chỗ sâu trong Hắc Vĩ Nguyên, tuy có được lực lượng vô cùng mạnh mẽ, nhưng nó chưa từng rời khỏi Hắc Vĩ Nguyên một bước!

- Vậy vừa rồi hắn nói cái gì?

- Hắn vừa mới nói, mấy ngày gần đây chính là thời gian mà Hắc Ma Tra Mã đi ra ngoài kiếm ăn, chúng ta sẽ biến thành đồ ăn của Tra Mã.

Sắc mặt Tang Côn trắng bệch nói ra.

- Đều là tin tức vô dụng a!

Giang Hiểu bất mãn nói ra, quay đầu lại liếc nhìn tên dẫn đường, chỉ thấy hắn đã ngậm mồm lại, trên mặt mang theo nụ cười thắng lợi, giống như hiện giờ hắn không phải là tù binh, mà là một người thắng lợi.

- Ngươi là cái đồ đáng chết!

Thần sắc Thiết Không Dực tái nhợt, hung hăng đá một cước vào tên dẫn đường, dẫm hắn xuống mặt đất.

- Ngươi dám đùa nghịch lão tử!

Tâm tình của hắn không xong, vốn muốn mượn cơ hội này quan hệ tốt với Tiểu Báo Tử, tăng thêm tình hữu nghị với mọi người, sau này có thể được cường giả chiếu cố, nhưng không ngờ tới, còn chưa tới địa bàn, đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn, hơn nữa ngoài ý muốn này là do tên dẫn đường làm ra, làm sao mà hắn không tức giận cho được chứ?

- Thiết đại nhân, không nên làm chuyện không có ý nghĩa này, có vấn đề gì, đợi đến lúc đại nhân quay về sẽ xử lý!

Giang Hiểu thản nhiên nói ra, liếc nhìn chung quanh!

- Bảo các huynh đệ đứng nguyên tại chỗ không được lộn xộn, ở nơi này có đầm lầy, cho nên, mọi người không nên chạy loạn, yên tâm đi, có đại nhân ở đây, chúng ta không có việc gì đâu!

Giang Hiểu nhắc tới Tiểu Báo Tử đã làm cho mọi người yên lòng, dù sao bọn họ cũng đã nhìn thấy Tiểu Báo Tử đưa bọn họ qua Áp Long Giang, cho nên rất tin tưởng.

Người của Thiết Không Dực không được trấn tỉnh như vậy, đã trở nên hỗn loạn, bỗng nhiên, trong đám người truyền ra một tiếng kinh hô.

- Hỏng bét, không tốt, có người rớt xuống bùn.

- Đáng chết, không kéo lên được.

- Đầu của hắn đã chìm xuống, mọi ngươi coi chừng, không nên rớt xuống bùn.

Từng tiếng kinh hô vang lên liên tiếp, đợi đến thời điểm bọn người Thiết Không Dực đuổi tới, đã có ba bốn ngươi rơi xuống bùn, có hai người hoàn toàn chìm xuống bùn. hai người còn lại cũng bị bùn vùi đến ngực.

Trong đám người này có rất nhiều người biết võ công, kịp thời kéo hai tên gia hỏa chưa tính là xui xẻo lên, nếu không, lần này đã chết mất bốn người.

- Từ giờ trở đi, tất cả mọi người trung thực đứng nguyên tại chỗ cho ta, nếu không, rớt xuống dưới bùn, không ai cứu các ngươi lên đâu!

Thiết Không Dực tức giận quát lớn, quay người lại, tính trừng trị tên dẫn đường.

- Đúng là nấm mốc, uống nước lạnh bị tê răng.

Thân thể đang bay nhanh giữa không trung, nương theo tiếng gào thét mà đi tới.

Âm thanh truyền đi rất xa, mà hắn có tiểu Độc có liên hệ tâm linh nên nghe được rất rõ ràng, Tiểu Báo Tử biết rõ tiểu Độc đã gặp cường địch.

Tiểu Độc hấp thu quyền ý Bảo Âm Cách Nhật Nhạc đã thuế biến một lần, thực lực tăng nhiều, chiến lực không dưới cường giả Thất phẩm, nhưng bây giờ, nó lại báo cho Tiểu Báo Tử biết là đã gặp cường địch.

Đây là chỗ sâu trong Hắc Vĩ Nguyên, chẳng lẽ còn cất giấu một cường giả trên Thất phẩm hoặc là yêu thú hay sao?

Đúng, là yêu thú, tiếng gầm giận dữ lúc vừa bắt đầu, trong đó ẩn chứa lực lượng cường đại chấn nhiếp tâm thần, cho dù là hắn cũng cảm thấy kinh ngạc. Truyện Tiên Hiệp Truyện FULL

Tốc độ của hắn không chậm, tốc độ của Thừa Long Ngự Phong Quyết đã tới cực hạn, giống như một tia chớp màu đen, xuyên thẳng qua chỗ sâu trong Hắc Vĩ Nguyên.

Oanh! Ở xa xa, có một tiếng nổ truyền đến, một thân hình khổng lồ hiện ra trong bóng tối.

- Rồng? Hay là rắn?

Dưới ánh trăng, thân thể màu đen dài hơn mười trượng kia phát ra uy thế khổng lồ, làm cho tim của Tiểu Báo Tử đập nhanh.