Thụ Hải Đường Và Cái Mông Của Hắn

Chương 10



62.

Vẫn không thành công, hai người chỉ có thể nghĩ những cách khác.

Theo lối mòn thông thường thì có lẽ họ cần cùng nhớ lại quãng thời gian tốt đẹp trước đó từng trải qua bên nhau, thổ lộ với nhau, sau đó mới có thể chạm đến kết thúc mỹ mãn.

Vậy nên họ bắt đầu hồi tưởng.

Ví dụ như một ít mía, một ít đứng phố không biết làm sao lại thành bán nghệ, còn cả một chút beatbox nữa...

63.

Thụ Hải Đường: "Ờ à đừng nhớ lại nữa ——"

Rõ ràng, rõ ràng hắn đã cố quên hết rồi mà!

64.

Vì thật sự ngượng quá xá, linh hồn thụ Hải Đường bắt đầu giãy giụa dữ dội, thêm sự giúp đỡ của tay đối phương, cuối cùng cũng thành công bị bắn vèo một phát ra.

65.

Cả nhà ạ! Đây có thể là hình ảnh gợi tình nhất của hắn với tư cách là một thụ Hải Đường trong câu chuyện này rồi!

Linh hồn trong suốt của hắn dần dần hóa hành thực thể, trên ngũ quan thanh tú và mái tóc đen bị mồ hôi làm ướt nhẹp đều dính chất lỏng không rõ màu trắng sữa.

Hắn ngước mắt nhìn thanh niên anh tuấn trước mặt há hốc nửa miệng, đang cầm tay trái của hắn.

Thụ Hải Đường: "Ờm..."

Trước đó người này luôn là thể linh hồn không rõ mặt mũi thế nào, vừa thích khóc vừa tưng tửng, làm hắn vẫn luôn nghĩ rằng anh sẽ có một khuôn mặt rõ ngố.

Hắn ngoảnh đi, im lặng một hồi, lại ngoảnh về nhìn thanh niên, nói: "Xin chào, Mông... à không phải, ý tôi muốn nói... lần đầu tiên tôi thấy anh trong hình người..."

"Không sao, tên của tôi cũng gần giống cái đấy á(*)... Cậu gọi tôi Cổ Tịch là được." Thanh niên gãi gãi cổ, cũng ngoảnh đi bình tĩnh một chút, rồi rất nhỏ giọng hỏi: "Vậy, cậu thấy xong, cảm thấy thế nào?"

(*) Cổ Tịch là 古辟 (gǔpì) và mông là 屁股 (pìgǔ)

Thụ Hải Đường lại yên lặng quan sát đối phương một hồi, đáp: "Đẹp trai lắm." Hắn nói xong, cúi đầu xuống, lè lưỡi liếm mất chất lỏng dính dính màu ngà trên mặt theo thói quen.

"Tôi cũng thấy em rất đẹp," Đối phương nâng cằm hắn lên. nhìn chăm chú vào đôi mắt hắn, nhẹ nhàng hôn lên môi hắn, nói: "Mông rất đẹp, chỗ nào cũng đẹp."

66.

Đã xảy ra nhiều chuyện không hợp lẽ thường thế rồi, vậy bọn họ bẹp bẹp ngay lúc này cũng chẳng có gì lạ.

Hôn đến một nửa, khi thụ Hải Đường vừa định luồn lưỡi vào miệng đối phương, quay người đè lên, anh lại ngăn hắn lại, bảo: "Đợi xíu, tí nữa lại đến, tôi hơi mót!"

Thụ Hải Đường: ".."

Tại sao biến thành người cả rồi mà tên này vẫn có thể dùng một câu làm hắn mất hết hứng thú thế chứ!

67.

"Hỏi tôi thích gì á?"

"Beatbox tính không?"

68.

Thụ Hải Đường hung tợn cưỡi trên người anh, nghiến răng nghiến lợi nói: "Đừng nhắc đến mấy cái đấy nữa! Dùng kỹ xảo lưỡi của anh vào đúng chỗ cần đi!"

69.

Cuối cùng hai người cũng có cơ hội cùng nhau uống bia ăn tôm hùm đất tê cay, từ nay về sau sống một cuộc sống vui vẻ hạnh phúc.

——————

S: Thế là hết rồi đấy, tạm biệt Mông bự và thụ Hải Đường, xin lỗi hai anh vì đã nhây lâu quá. Mong hai anh hạnh phúc bên nhau đến mãi sau sau nữaaaaaaaa ~

Truyện đã hoàn rồi!
Nếu bạn thích truyện này, hãy thử đọc các truyện khác cùng thể loại bên dưới nhé!