Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều Thê

Chương 799: Thang mây



Chỉ cần có thể xông lên tường thành là sẽ có cơ hội sống sót.

Quân Bình Nhạc bị buộc đến mức chỉ có thể căng da đầu tấn công vào thành lần nữa.

Thang mây được bọn chúng dựng lên. Nhưng chỉ cần bọn chúng dựng thang mây là không hiểu sao lại chết đi.

Máu tươi tung tóe trên người khiến quân Bình Nhạc sợ hãi.

Chỉ là dù có sợ hãi thì quân Bình Nhạc cũng phải dốc hết sức đi dựng thang.

Bởi vì đây là đường sống duy nhất của bọn chúng.

Trên tường thành, Bắc Quỳnh Lãnh nhìn quân Bình Nhạc tấn công thành bên dưới, ánh mắt lạnh băng đến cực điểm.

Quân Bình Nhạc không thể nào công thành được.

Đám quân Bình Nhạc dưới tường thành sẽ chỉ là bia ngắm bắn giết của bọn họ.

Tuy rằng hắn chỉ có một nghìn người, nhưng mà trong một nghìn người này có hơn năm trăm người là súng trường binh, lại thêm Đông Ly Ưng trang bị cho hắn mười pháo cối và lượng lớn lựu đạn.

Ngay lúc này, lựu đạn là vũ khí mạnh nhất để đối phó kẻ địch công thành, cũng là vũ khí có lực sát thương mạnh nhất trong đám người chen chúc.

Nếu quân địch công thành không đủ nhiều thì đến đây chính là tìm chết.

Nhưng nếu quân địch công thành đủ nhiều thì sẽ tạo nên sự chen chúc, cũng là tìm chết.

Cho dù hiện giờ hắn chỉ có một nghìn người, thì cũng không khó để giữ được thành Phàn Dương.

Cuộc tấn công dưới thành còn đang tiếp tục.

Quân Bình Nhạc dựng thang mãi mà không được.

Đa số súng trường binh trên tường thành đều nhắm bắn quân Bình Nhạc dựng thang mây.

Bên kia, quân Bình Nhạc nâng đòn gỗ tới trước cửa thành, còn chưa kịp vọt tới cửa thành thì đã bị tay súng bắn tỉa trong súng trường binh đánh gục.

Đòn gỗ rơi xuống đất, đám thuẫn binh giơ tấm chắn cũng không tránh được, tiểu đội gần trăm người chết chỗ cách cửa thành trăm mét.

Ngân Thuật Khả ở xa nhìn thấy cảnh này, trong mắt tràn đầy vẻ ngạc nhiên.

Lúc này, một vạn quân Bình Nhạc công thành có gần tám nghìn người chết, hơn hai nghìn người còn lại lòng cực kì sợ hãi.

Cho dù biết quay lại là sẽ bị người Nữ Chân xử lý thì cũng sợ hãi chạy về.

Chờ khi chạy tới trong quân trận, bọn chúng ngã ngồi xuống đất, trong mắt tràn đầy vẻ sợ hãi.

Đám quân Bình Nhạc và ky binh Nữ Chân xung quanh cũng rất chấn động.

Hai vạn ky binh Nữ Chân ngơ ngẩn nhìn tường thành ở đối diện, cả buổi không thu hồi ánh mắt.

Thành Phàn Dương khó đoạt hơn trong tưởng tượng của bọn chúng.

Bây giờ chỉ mới vừa bắt đầu thôi mà đã tổn thất tám nghìn người rồi, nếu còn tiếp tục đánh thì sẽ có kết quả gì đây?

Trong gần tám nghìn người, có một số người còn chưa chết, nhưng không phải gấy tay chân thì chính là bị thương nặng, nếu được điều trị thì có khả năng sẽ sống sót, cũng có khả năng sẽ chết.

Quân Bình Nhạc không ai dám đi cứu bọn họ.

Người Nữ Chân càng không dám đi cứu.

Đám người bị thương chỉ có thể chờ chết tại chỗ. Đọc‎ thêm‎ 𝐧hiều‎ tru𝒚ệ𝐧‎ ở‎ +‎ Т‎ rùmТru𝒚ệ𝐧.𝙑N‎ +

Trên tường thành, chiến sĩ quân Con Cháu nhìn quân Bình Nhạc rên rỉ bên dưới, trong mắt hiện lên vẻ phức tạp.

Chiến tranh là tàn khốc, không phải ngươi chết thì chính là ta chết.

Nhưng người Nữ Chân và quân Bình Nhạc hờ hững với sự sống chết của đồng đội, coi thường mạng sống của đồng đội, khiến quân Con Cháu cảm thấy bọn chúng đúng là đồ trơ trến.

Dù vậy, quân Con Cháu cũng sẽ không nảy sinh lòng thương hại với tình trạng thảm thiết của bọn chúng.

Nếu kẻ địch tiếp tục công thành thì bọn họ vẫn sẽ không chút do dự đánh trả.

Ngân Thuật Khả nhìn thành trì trước mắt, trong mắt ngoài vẻ giận dữ ra thì còn có vẻ vô lực.

Hắn ta nhìn lại hai vạn ky binh bên mình, trong mắt hiện lên vẻ lạnh lùng.