Thừa Tướng: Hôn Thê Ngài Là Vật Thí Nghiệm

Chương 39: Giai Kỳ, hãy làm người phụ nữ của tôi



Cửu Thành Ưng ngửa cổ cười lớn, không trêu Giai Kỳ nữa, anh kéo cô ngồi dậy, yêu chiều nắm lấy bàn tay nhỏ, đặt lên đó nụ hôn trìu mến, thỏ thẻ.

" Giai Kỳ, em chịu thua thật sao? "

Giai Kỳ bất mãn không đáp, chỉ gật đầu thay cho lời nói, kèm theo đôi mắt nhắm hờ bất lực, cô chưa từng thấy ai lại nhây như Cửu Thành Ưng, còn thù dai, dùng cách này trả lại cô.

" Vậy thì từ giờ em phải ngoan ngoãn nghe lời tôi đấy! " Cửu Thành Ưng đắc ý, mỉm cười tươi rói, hôn một cái nữa lên tay Giai Kỳ.

Giống với vừa nãy, Giai Kỳ nghe yêu cầu, lại bất mãn gật đầu, thay cho lời nói, cũng do bản thân cô muốn cảm nhận cái gọi là yêu nên để Cửu Thành Ưng lấn nước.

Người đàn ông kia, chẳng biết từ lúc nào lại mưu mô, rụt người xuống, để đôi môi mềm của anh ở chặt ngón tay Giai Kỳ, thì thầm.

" Này, Giai Kỳ! Giờ hãy nói đi nào!

Nói tôi nghe, em có yêu tôi không? " tiếng anh dụ hoặc.

" Yêu...? " Giai Kỳ nghe câu nói ấy, do dự không nói ra được, tình cảm của cô chỉ vừa chớm nở, chưa đạt tới cái gọi là yêu, cô không muốn nói dối bản thân mình, nhưng nhìn Cửu Thành Ưng kì vọng cô lại không nỡ buông lời nặng.

Gương mặt của cô nhăn nhó lên, tạo ra nét khó xử, Cửu Thành Ưng như mất kiên nhẫn, lại tấn công cô dồn dập.

" Giai Kỳ! Ôi cưng à!

Em đừng đùa giỡn trái tim tôi nữa!

Này, giờ hãy nói tôi nghe nào! " anh hối thúc, nắm chặt bàn tay nhỏ, mỗi lần anh dứt câu sẽ hôn lên đó một cái.

Giai Kỳ vẫn còn trừng trần, băn khoăn trong quyết định, Cửu Thành Ưng càng tấn công mãnh liệt hơn, anh trực tiếp bế sốc Giai Kỳ, giữ chắt tấm lưng nhỏ, đưa lên cao.

Với một người đàn ông cao to khỏe mạnh như Cửu Thành Ưng, việc giữ yên Giai Kỳ nhỏ bé trên tay quá dễ dàng, anh ngẩn đầu lên nói tiếp.

" Nói tôi nghe, em có yêu tôi không?

Tôi cược cả vào em đó, Giai Kỳ!

Hãy nói xem, tôi có được may mắn không? " tiếng anh ngọt như đường mật, hơi thở chậm rãi mang theo sự mong đợi.

" Giai Kỳ, có yêu hay không cũng nói với tôi một lời đi chứ? " Cửu Thành Ưng nâng tone giọng, ánh mắt trông chờ khuôn miệng đang biến tấu của Giai Kỳ.

Thấy cô vẫn im, anh càng thêm phần hiếu thắng, nhất quyết phải ép cô chịu yêu anh.

" Giai Kỳ, bé cưng!

Em có muốn yêu tôi không? Có yêu tôi không? " anh đẩy người cô xuống thấp, gần như sắp chạm mặt nhau.

Tiếng nói anh văng vẳng không dứt, không thoát khỏi tâm trí, Giai Kỳ cuối cùng cũng chịu thua, cược cả mình và Cửu Thành Ưng vào tình yêu này.

" Có! " cô đáp ngắn gọn.

Cửu Thành Ưng được như ý, thả Giai Kỳ tiếp đất, đặt lên môi cô nụ hôn ngọt ngào, Giai Kỳ đã biết hôn rồi, cũng rất quen hơi của Cửu Thành Ưng, cô đáp trả rất nồng cháy. Mùi hương bạn đời, thứ mà Giai Kỳ từng ngửi được trên người Cửu Thành Ưng, bây giờ lại phảng phất nực nồng vào mũi cô, làm tế bào trong cơ thể Giai Kỳ sôi sục, trong nhất thời xác định Cửu Thành Ưng như một nửa của mình.

Hơi thở của hai hổn hển, môi rời nhau mang theo vài sợi chỉ bạc lưu luyến, đôi mắt của cả hai long lanh hẳn, Cửu Thành Ưng cúi đầu xuống, ghé sát vào tay Giai Kỳ, thì thầm yêu cầu.

" Giai Kỳ! Ngủ với nhau nhé! "

" Ngủ với nhau? " Giai Kỳ nghe nhưng không hiểu, đáp trả cực kì ngây thơ.

" Chẳng phải chúng ta vẫn thường ngủ với nhau sao? "

" Không! Không phải ý đó! " Cửu Thành Ưng bất mãn, đập tay vào mặt mình, thật khó để anh nói ra dục vọng trong anh.

Mỗi lần gần Giai Kỳ, anh luôn có cảm giác sôi sục, nhất là khi biết trái tim yêu Giai Kỳ, càng muốn chiếm lấy cô cho riêng mình, trói buộc cô lại, yêu thương cô cả một đời. Đặc biệt là thân xác cô, thứ đó phải thuộc về mình anh, càng nghĩ dục vọng lại càng lên, càng không nói ra được.

Môi mỏng mím nhẹ, Cửu Thành Ưng lắp bắp, nói mãi không nên lời, Giai Kỳ chăm chú vào khuôn miệng mỏng, lúc này não bộ của cô mới thông, hiểu được ý của Cửu Thành Ưng, hỏi anh ngay.

" Anh muốn...giao phối sao? "

Cô dùng từ thô thiển, nhân đôi sự bất mãn của Cửu Thành Ưng, người đàn ông kia phải rất cố gắng điều chỉnh lại cảm xúc, nhỏ nhẹ với Giai Kỳ.

" Đừng gọi hai từ đó!

Tôi muốn ăn em! " anh nhấn mạnh vào câu cuối.

Khi câu nói ấy vừa dứt, trong người Giai Kỳ đột ngột truyền tới cảm giác nóng như lửa, làm cô đỏ mặt, ngượng ngùng khó tả. Hơi thở của cô dồn dập, nhịp tim loạn còn hơn cả lúc sáng khi Cửu Thành Ưng hôn cô.

Giai Kỳ cố trấn áp cảm xúc khó chịu này, yêu cầu với Cửu Thành Ưng.

" Có thể để tối không? Bây giờ vẫn còn sáng lắm! "

Ngay lập tức, Cửu Thành Ưng cười nhạt sau lời lẽ của cô, anh biết cô đang tránh, anh không ép, nếu thật sự cô đồng ý thì anh không ngại yêu thương cô gái nhỏ ấy.

" Vậy thì tùy ý em! " Cửu Thành Ưng thều thào.

Để giảm bớt căng thẳng cho Giai Kỳ, cả ngày hôm đó Cửu Thành Ưng ít quấn lấy cô hơn.

Đến tối, khi cả hai phải chung phòng, Cửu Thành Ưng bắt buộc quay về, anh không hy vọng Giai Kỳ sẽ giữ lời nói lúc sáng, mở cửa vào trong rất thản nhiên.

Tiếng nước chảy ở bên trong, hòa với điệu nhạc, bóng người mờ nhạt trong đó, Giai Kỳ đang tắm, Cửu Thành Ưng ngó sơ ngoài cánh cửa, khuôn miệng bất giác cười mỉm, ngồi ở sofa đợi cô một lúc lâu.

* Cạch *

Thanh âm quen thuộc, Cửu Thành Ưng hướng mắt ra trước, Giai Kỳ vẫn như ngày nào, mặc trên người bộ đồ thun gợi cảm, không mặc đồ lót, khuôn ngực no đủ lộ rõ đường cong tuyệt mĩ, nhất là hai nụ hoa, khiêu khích cực kỳ, cô gái nhỏ vẫn tự nhiên lau khô mái tóc dài đang ướt.

" Giai Kỳ, để tôi giúp em! " Cửu Thành Ưng chủ động kéo Giai Kỳ ngồi xuống ghế, lấy mái sấy, hong khô tóc cho cô.

Xong xuôi, Cửu Thành Ưng không nghe Giai Kỳ nhắc gì đến chuyện lúc sáng, bơ đẹp mặt anh đến giường ngủ đọc báo, Cửu Thành Ưng nghĩ thầm Giai Kỳ đã quên, không nhắc lại chuyện đó, lặng lẽ vào trong tắm rửa, chuẩn bị đi ngủ.

Đợi đến khi Cửu Thành Ưng tắm xong, lúc anh trở ra, Giai Kỳ vậy mà đã nhắm mắt ngủ trước anh, đủ chứng minh cô không muốn xảy ra chuyện vợ chồng.

Cửu Thành Ưng tắt đi ánh đèn, xoay người lên giường, hành động như mọi khi, anh tháo chân giả để một bên, kéo lấy phần chăn ấm đắp lên người Giai Kỳ.

Rồi, vòng tay to lớn, ôm cô gái nhỏ vào lòng, Cửu Thành Ưng đưa mũi ngửi phần tóc thơm tho, bỗng bị kích thích. Vốn, anh không muốn nảy sinh dục vọng lại bị thứ mùi hương này công kích, bàn tay anh chạm vào da thịt mềm mại, vuốt ve cánh tay nhỏ của Giai Kỳ.

Từ sau gáy cổ cô, anh đặt lên nụ hôn sâu, hít hà mùi da thịt, càng lúc càng làm máu anh sôi sục, từng tế bào trong người chạy rần rần. Anh hôn liên tục lên cổ nhỏ và tai Giai Kỳ, khiến cô gái đang chìm trong giấc ngủ, cảm nhận được cơ thể châm chích.

Giai Kỳ " ưm " lên một tiếng, rưng rức, khó chịu, Cửu Thành Ưng nghe giọng cô, biết cô đã tỉnh, không ngừng lại sự công kích, ngược lại còn lấn nước gấp đôi, kéo người Giai Kỳ nằm ngửa, anh ở trên thân cô nhìn xuống.

" Giai Kỳ! " anh nhỏ giọng gọi.

Nghe chất giọng quen thuộc, đôi mắt hổ phách dần hé mở, gương mặt của Cửu Thành Ưng hiện rõ trong đôi ngươi, Giai Kỳ không giật mình, chỉ dụi dụi vào hốc mắt, hỏi.

" Cửu Thành Ưng, anh chưa ngủ sao? "

" Chưa! " anh lắc đầu, hôn xuống gò má mềm mại.

" Sao anh không ngủ đi? " Giai Kỳ nhè giọng, như con nít, do cô còn mớ ngủ, nghĩ gì hỏi đó.

Cửu Thành Ưng rất thích biểu hiện của cô bây giờ, rất đáng yêu, càng làm dục vọng anh tăng lên, anh cúi sát đầu vào lỗ tai cô thì thầm.

" Mới 9h30, còn sớm lắm!

Giai Kỳ...em cho tôi ăn em nhé? "

" Ừm " Giai Kỳ lí nhí đáp, lời đi trước suy nghĩ.

" Hả! " Giai Kỳ giật mình ngay tức thì, không kịp thu lại lời nói, lúc này cô mới tỉnh hẳn, đầu óc hết ngu muội.

Giai Kỳ vừa há miệng, muốn giải thích, Cửu Thành Ưng không cho cô có cơ hội, đặt môi xuống khóa lại tiếng nói.

Có lẽ, do lời đồng ý ngu ngốc của Giai Kỳ làm dục vọng của Cửu Thành Ưng lên đến đỉnh điểm, bất chấp cô đồng ý thật hay giả, ép hôn cô triền miên, công thành đoạt tất đôi môi nhỏ đến sơ xác.

" Giai Kỳ, hãy làm người phụ nữ của tôi! " anh thỏ thẻ, hôn lên môi cô tiếp, lấy hết toàn bộ mật ngọt trong khoang miệng của Giai Kỳ.

Cơ thể mảnh mai chẳng biết bị ai khóa lại, không có hành động chống trả Cửu Thành Ưng, cái mùi hương bạn đời tiết ra nồng nặc, điều khiển cơ thể Giai Kỳ chiều ý Thành Ưng.

" Ưm...Cửu Thành Ưng...từ từ nào! " Giai Kỳ khó chịu, ý thức của cô đấu tranh lại cơ thể của chính mình.