Thuần Bạch Hoàng Quan

Chương 18: Không gian cộng tình



☆ Chương 18: Không gian cộng tình

Edit: Bongbong_nbo

Bên này, sau khi Lục Vân Khai quăng chuột, toàn bộ vang lên trong đầu cậu chính là một câu nói mà mấy năm sau dù cậu bị móc mỉa cũng nhất định không quan tâm dè bỉu, nhưng thời này khắc này, cậu thực sự giống như nhìn thấy thần tượng của mình ở trên mạng bị mấy người fan não tàn phỉ nhổ, quả là tức đến đau gan.

Cậu nhìn cái gọi là nội tình toàn màn hình trong diễn đàn, nhịn rất lâu vẫn không nhịn được, lưu loát viết xong mấy trăm chữ giúp Giang Hưng phản bác, nội dung trong đó là tất cả những thứ mà Giang Hưng giành được trước mắt hoàn toàn là dựa vào nỗ lực của bản thân, còn không cam lòng Giang Hưng bị người ác ý bịa đặt, lại ở phần cuối của giải thích, viết thêm một đoạn dài chế giễu một trận đối với những người độc địa và xấu xa trên diễn đàn.

Kết quả sau đó hiển nhiên không nói cũng rõ... Những kẻ độc địa và xấu xa cứ giống như tìm thấy được một thế lực thù địch, điên cuồng mà nhắm về chỗ của Lục Vân Khai trút xuống đạn dược, chỉ nhìn tình cảnh này trên diễn đàn, quả là ngoạn mục.

Lục Vân Khai: ''...''

Lục Vân Khai lòng nói: Mịa nó, mình vẫn cứ không tin tà ma.

Lục Vân Khai ở bên kia mài đao xoèn xoẹt, Giang Hưng bên này đã đóng diễn đàn và máy tính, anh dùng một kiểu tư thế tương đối thoải mái dựa ở trên sô-pha, mở bảng điều khiển hệ thống, phát hiện mấy ngày không thấy, cho dù là mức độ chính xác hay là số liệu phía trên của bảng hệ thống, đều phát sinh thay đổi mới:

Tên họ: Giang Hưng

Tuổi: 22

Giá trị thể lực: 93%

Giá trị tinh thần: 90%

Năng khiếu diễn xuất: Cấp E (+7)

Kỹ thuật diễn sau này có được: Cấp B (+62)

Tổng hợp bề ngoài: Cấp C (+43)

Tổng hợp khí chất: Cấp C (+45)

Tổng hợp nhân mạch: Cấp D (+19)

Tổng hợp thực lực: Cấp D (+27)

Tổng hợp nhân khí: Cấp E (+9)

Trên cơ bản mà nói, tổng hợp nhân mạch vốn từ cấp E biến thành cấp D, mà vốn theo sau cấp bậc, giải thích bằng tiếng Trung trong ngoặc đơn biến thành con số.

Giang Hưng ở trong lòng hỏi 0021: [ Những thay đổi này là? ]

0021 trả lời: [ Tùy vào nâng cao cấp bậc của ký chủ, chức năng của hệ thống sẽ càng ngày càng hoàn thiện. Còn con số theo sau cấp bậc, thể hiện cho vị trí cụ thể giai đoạn thực lực ở trong cấp bậc của ký chủ ngay lúc đó, phân chia từ E tới A, E là 0-10, D là 11-30, C là 31-50, B là 51-70, A là 71-100. ]

Sau khi 0021 giải thích, Giang Hưng liếc nhìn bảng số liệu lần nữa, phát hiện nhân khí và tổng hợp thực lực của mình, đều suýt chút xíu vượt qua một cấp.

Giang Hưng nhìn hai thuộc tính suy nghĩ một chút, cảm thấy gần đây 0021 càng ngày càng nhân tính hóa, bèn thử gõ hệ thống một gậy: [ Sau khi vượt qua cấp bậc có phần thưởng gì hay không? ]

0021 lãnh khốc bóp chết hy vọng của Giang Hưng: [ Không có. ]

Giang Hưng tỏ vẻ: Sớm đã biết rồi.

Đùa giỡn xong, ánh mắt của anh hạ xuống góc dưới cùng của trang hệ thống, ở đó dùng một hàng chữ đỏ in đậm viết: Chuẩn bị không gian cộng tình 98.61%, cách hoàn thành còn lại 1.39%, thời gian dự đoán là: 0 giờ 58 phút 52 giây.

Con số màu đỏ tươi ở cuối đồng hồ đếm giờ nhảy lên giống như lật trang.

Bây giờ là chín giờ tối, tới thời điểm hệ thống hoàn toàn chuẩn bị xong còn có xấp xỉ một tiếng.

Giang Hưng hỏi 0021: [ Chức năng cụ thể của không gian cộng tình là gì? Giống như cộng tình trước đây, trực tiếp khiến ta lĩnh hội nội tâm của vai chính à? ]

[ Không gian cộng tình là nâng cấp của hệ thống cộng tình ] - 0021 sửa lại nói - [ Hệ thống cộng tình có thể khiến bạn tùy dịp nhập vào một đoạn ngắn lĩnh hội tình cảm của nhân vật chính, mà không gian cộng tình chính là có thể khiến bạn nhiều lần tiến vào đoạn ngắn chỉ định lĩnh hội tình cảm của nhân vật chính. ]

Cũng chính là nói từ bản dùng thử trở thành bản chính thức.

Đúng lúc Giang Hưng bởi vì thuyết minh của 0021 mà vui mừng, thì nghe 0021 nói: [ Nhưng mà... ]

[ Nhưng mà? ]

[ Muốn tiến vào không gian cộng tình thể nghiệm cộng tình, trước tiên cần mở khóa thế giới của kịch bản, ] - 0021 nói.

[ Thế giới của kịch bản? ]

0021 đối với giải thích chức năng hệ thống lúc nào cũng không ngại phiền. Nó trả lời Giang Hưng: [ Nội dung của kịch bản mặc dù có thể do hệ thống phân tích chuyển vào, nhưng mà mục đích của hệ thống trợ giúp giấc mơ thành sự thật là giúp đỡ ký chủ thật sự thành công. Cho nên chỉ có sau khi làm ký chủ thực sự hiểu được điểm giới hạn của mở khóa thế giới kịch bản đến đoạn ngắn của không gian cộng tình, do hệ thống phán định ký chủ thực sự đủ tư cách tiến vào, không gian cộng tình mới mở ra thế giới kịch bản xây dựng xong, cho phép ký chủ đặt mình vào trong. ]

[... ] - Giang Hưng.

[... ] - 0021.

[ Tôi đã hiểu. ] - Quả nhiên chờ ở chỗ này đây! Giang Hưng cũng lười phản bác, chỉ là có chút dở khóc dở cười, lòng nghĩ hệ thống không ngờ thật đem ''Nỗ lực'' để quán triệt đến bản chất từng cái ở trên.

[ Ký chủ không nên lẩn tránh: Trên đời không có chuyện không làm mà hưởng. ] - 0021 nói vô cùng thản nhiên và chính nghĩa!

[ Mi nói không sai. ] - Giang Hưng không tranh cãi với 0021. Anh nhìn con số trong khung hư cấu không ngừng nhảy, lại nhìn kịch bản bên cạnh ở trên bàn, cho dù hai ngày trước đó, anh đã đem kịch bản xem từ đầu tới đuôi một lượt, liên hệ tới mở khóa không gian cộng tình có yêu cầu mức độ hiểu rõ kịch bản, anh vẫn theo thói quen mà lần nữa không tin bản thân, lại bắt đầu lật xem kịch bản, chỉnh lý những tình tiết nhỏ dễ bị người bỏ qua nhất trong đó.

Thời gian một tiếng qua đi rất nhanh, Giang Hưng lại đem kịch bản hiểu rõ qua một lượt từ đầu tới đuôi, cũng chờ tới khoảnh khắc đếm ngược của không gian cộng tình chấm dứt.

Anh chọn ''Có'' trong mục ''Mở khóa không gian cộng tình hay không'' của hệ thống máy móc.

Tiếp theo lại dựa theo yêu cầu của hệ thống đem kịch bản trong tay đặt ở trong vùng ánh sáng đột nhiên xuất hiện giữa không trung.

Thời gian mấy giây, hệ thống xem giải thích kịch bản, thanh âm máy móc lại lần nữa vang lên: [ Ký chủ bắt đầu mở khóa thách thức không gian《 Tiểu đại phu 》hay không? ]

Thách thức? Giang Hưng không để ý cách dùng từ này lắm, anh mau chóng lựa chọn lần nữa "Có''.

Âm thanh máy móc: [ Mời ký chủ tiến vào vùng tư tưởng, đếm ngược thách thức bắt đầu, 3, 2,1... ]

Thế giới hiện thực vừa nãy trong thời gian chớp mắt một cái đã biến mất, bóng tối từ xung quanh giống như quả cầu dần dần xâm chiếm bay lên.

Trong bóng tối, chỉ có duy nhất một quả cầu ánh sáng tương đối rõ ràng bồng bềnh trước mặt Giang Hưng.

Giọng nói máy móc mới nãy đang truyền ra từ trong quả cầu ánh sáng: [ Thách thức bắt đầu, mời ký chủ lựa chọn đoạn ngắn thách thức, mời ký chủ đối diện quả cầu suy xét suy nghĩ thế giới kịch bản. ]

Hiểu rõ kịch bản cần đem kịch bản lật tới lật lui xem, nhưng ở trong hệ thống xây dựng một thế giới kịch bản, lại chỉ cần chọn một đoạn ngắn của kịch bản tiến hành suy xét thấu đáo.

Hư không trước mặt xuất hiện mười đoạn ngắn của kịch bản thuộc về《 Tiểu đại phu 》.

Giang Hưng liếc nhanh một cái, phát hiện hai đoạn ngắn lúc mình thử vai đều xuất hiện ở trong mười phân đoạn. Lòng anh nói ''Làm sống không bằng làm chín*'', bèn lấy màn thứ nhất của kịch bản, cũng chính là màn thứ nhất mà anh ở trong tuyển chọn đã biểu diễn trước mặt Tôn Nhuệ.

*做生不如做熟-Làm sống không bằng làm chín: có nghĩa là khi một người gặp phải một sự lựa chọn trong cuộc sống, anh ta hoặc cô ta nên chọn làm một công việc quen thuộc. Vì công việc anh ta đã làm, anh ta có kinh nghiệm và dễ làm.

Giang Hưng đem hai tay của mình đặt lên quả lầu ánh sáng, nhắm mắt lại bắt đầu hồi tưởng tình tiết của màn đầu tiên ——

Ở trong kịch bản, cảnh trực tiếp đầu tiên của Dư Trì chính là đi bộ trên đường phố, đi vào quán cà phê hẹn với nữ chính.

Mà Dư Trì là sinh viên tài giỏi của trường y, Dư Trì ở bệnh viện bị bác sĩ chủ nhiệm răn dạy một chút, điều này được miêu tả xen vào thông qua ở cùng một thời điểm.

Nhưng nếu như là ''Xây dựng một thế giới''.

Giang Hưng hơi cân nhắc, lòng nói phải đem thế giới kịch bản thể hiện ra hết khả năng, cho dù có phải kể xen vào hay không, chỉ cần có nhắc tới, chắc chắn đều phải cố gắng hết sức hoàn thiện.

Nghĩ tới đây, anh hơi ngừng lại một chút, khiến tạp niệm trong đầu lắng đọng xuống, chính thức bắt đầu tưởng tượng thế giới mới này: Dư Trì đi ở trên đường, nhà cửa hai bên đường, người đi đường, Dư Trì tới quán cà phê, ở quán cà phê sang trọng chờ Lưu Giai Nghi. Đối thoại của Lưu Giai Nghi và Dư Trì, bên trong chớp qua sự chênh lệch giữa cuộc sống hăng hái phấn chấn ở trường học với lúc thực tập ở bệnh viện của Dư Trì...

Một tình tiết chẳng dài, Giang Hưng mau chóng suy nghĩ xong, xuất phát từ cẩn thận, anh vẫn không lựa chọn hoàn thành ngay, mà lại hồi tưởng một lượt, đem một số chi tiết trước đó chưa nghĩ tới để bổ sung hoàn thiện, sau khi gọt giũa như thế hai, ba lần, anh mới nắm chắc mà chọn nhấn nút hoàn thành.

Lúc này, Giang Hưng mở to mắt, nhìn thấy quả cầu ánh sáng suy xét trước mắt những đốm sao nhỏ tan vỡ, và đồng thời lúc này, những đốm sáng này rơi xuống trong không gian màu đen ở xung quanh tinh cầu, thế giới dần dần biến thành màu sắc lộn xộn, không có thứ tự —— sàn nhà màu xám đối diện với bầu trời màu xanh, chẳng hề thay đổi giữa ánh sáng và bóng tối, như là trực tiếp dùng một thùng sơn hắt vào. Từng khối lớn xám xịt giống như những miếng vá xấu xí rải rác từng cái ở thế giới, lại giống như lỗ hổng trên tổ ong, làm toàn bộ không gian này cắt ra thất linh bát lạc*. Ngoại trừ cái này, quán cà phê nằm ở chính giữa con phố, tất cả NPC hai bên mặc quần áo một kiểu như nhau và không có khuôn mặt, Dư Trì đi ở chính giữa, bộ dáng cứng nhắc, nụ cười giống như vẽ ở trên giấy dán lên mặt, động tác giống như kiểu người máy chậm chạp, cứng nhắc, rỉ sét còn chưa bôi dầu nhớt.

*七零八落-thất linh bát lạc: một thành ngữ của Trung Quốc, có nghĩa là sự phân tán rải rác không tập trung, mô tả cái nhìn rải rác và thưa thớt.

Quả là giống như đang xem một cảnh kinh dị.

Cảm giác chấn động của thế giới vỡ vụn, khiếm khuyết này mang đến còn ở sau đó, thời khắc này, Giang Hưng càng để ý dự cảm không lành từ đáy lòng ứa ra —— cái thế giới của công trình này, nhìn thế nào, cũng không phải một thế giới bình thường thì phải?

Dự cảm không lành rất nhanh đã xảy ra.

Sau khi thế giới ở mấy giây thiết lập tĩnh, thanh âm máy móc lần thứ hai vang lên: [ Hệ thống đánh giá phân đoạn thế giới của ký chủ xây dựng thất bại. Phân đoạn thế giới sụp đổ, sẽ khóa vĩnh viễn phân đoạn. Mời ký chủ chuẩn bị đầy đủ lần sau thách thức phân đoạn còn lại của kịch bản. ]

Giọng nói rơi xuống, Giang Hưng bị hệ thống bật ra khỏi không gian cộng tình, anh phát hiện mình lần nữa đang ở trong nhà, phân đoạn đầu tiên sắp xếp trong kịch bản《 Tiểu đại phu 》trên bảng điều khiển ảo vỡ ra tan biến, cuối cùng chỉ còn lại một chỗ trống màu đen.

[ Giỡn chơi à? ] - Đây là phản ứng đầu tiên của Giang Hưng.

[ Nghiêm túc đấy. ] - 0021 rõ ràng cực kỳ hiểu Giang Hưng đang chỉ cái gì, do đó tiếp tục nói.

[ Thách thức thất bại một lần thì khóa vĩnh viễn phân đoạn? Mi khẳng định đây không phải là đang giỡn chứ? Có quy tắc nào như vậy —— mi, mi vào trước đó đừng nói là nhấn mạnh, ngay cả nhắc nhở cũng không nhắc nhở ta! ] - Cho dù tính khí có tốt đi nữa, lúc này Giang Hưng cũng nhịn không được nâng cao giọng lên.

[ Xin ký chủ bình tĩnh, kịch bản còn có chín phân đoạn còn lại. Ký chủ cũng còn có chín cơ hội có thể mở khóa kịch bản. ] - 0021 điềm nhiên như không.

[... ] - Tức giận không giải quyết được bất kỳ vấn đề nào, huống hồ Giang Hưng sớm đã qua cái tuổi sẽ bị cảm xúc không chế rồi. Do anh không thể tưởng tượng nỗi mà hỏi một câu, sau đó bình tĩnh xuống, nhưng sau khi bình tĩnh. trái lại thắc mắc từ đáy lòng lại lần nữa dâng lên: Ở trong quá khứ ở chung với nhau, 0021 trước giờ không biểu hiện ra một mặt tính cách xấu, ngược lại, đối với bất kỳ vấn đề liên quan đến hệ thống, vào lúc giải thích, 0021 lúc nào cũng chẳng ngại phiền hà.

Vậy vì sao lần này, 0021 đặc biệt che giấu chứ?

Giang Hưng đem vấn đề này hỏi ra miệng.

0021 nói: [ Đây là quyết định mặc định của hệ thống. ]

[ Quyết định mặc định? ]

[ Đã mặc định quy tắc sau khi bản thân ký chủ thách thức thất bại, hiểu là 'Một khi thử thách thất bại một phân đoạn, phân đoạn liền vĩnh viễn xóa bỏ; mà một bộ phim tối đa lấy ra mười phân đoạn thách thức', sau đó ký chủ sẽ đem quy tắc khắc ghi sâu sắc và hiểu thấu một cách ổn thỏa để vận dụng. ] - 0021 nói.

Giang Hưng thế mà không thể phản bác. Trong lòng anh nghĩ rõ là dẫn dắt người ta cố gắng bày ra thủ đoạn bịp bợm.

Anh nói: [ Ta hiện tại đã biết, đồng thời nhớ kỹ quy tắc này rồi. ] - Anh ngừng một chút - [ Vậy ta có thể biết yêu cầu cụ thể của cái gọi là 'Xây dựng một thế giới' và tôi vừa nãy thất bại ở chỗ nào không? ]

[ Hở. ] - 0021 bình tĩnh nói - [ không thể được. ]

[...? ] - Giang Hưng cho rằng mình nghe nhầm.

[ Không thể được. ] - 0021 một chút cũng không như là đang nói đùa, nó nghiêm túc nói - [ Hiểu kịch bản, xây dựng một thế giới mới. Đây là toàn bộ hướng dẫn mở khóa không gian cộng tình; mở khóa chỉ có thành công với thất bại, không có bất luận thanh tiến trình mở khóa và hiển thị đầy đủ mở khóa nào cả, đây là quy tắc vận hành của hệ thống giấc mơ thành sự thật. Xin mời ký chủ cố gắng. ]

[... ]

Giang Hưng thật sự là một câu cũng nói không ra lời.

Sau khi 0021 tiến vào hệ thống.

Anh từ Backstage chuyển ra số liệu, nhìn thấy số liệu thế giới của phân đoạn mà Giang Hưng vừa mới xây dựng và số liệu yêu cầu thấp nhất cần để mở khóa thế giới của phân đoạn.

*Dạng xem Backstage của Office là nơi bạn quản lý tệp của mình và dữ liệu về các tệp đó — tạo, lưu, in, kiểm tra siêu dữ liệu ẩn hoặc thông tin cá nhân và đặt các tùy chọn.

7%, 20%.

Yêu cầu thấp nhất để mở khóa là độ hoàn thiện thế giới 20%, mà độ hoàn thiện xây dựng của Giang Hưng chỉ có 7%.

Yêu cầu mở khóa, chú trọng về đánh giá mở khóa, đối với hệ thống mà lời nói cố gắng chẳng qua là một câu nói; thậm chí trực tiếp mở kịch bản, đối với hệ thống cũng chỉ là một việc trong nháy mắt mà thôi.

Nhưng bản chất của hệ thống là giúp đỡ ký chủ thành công, trợ giúp ký chủ vượt qua chính mình, giúp đỡ ký chủ đứng lên đỉnh cao.

Ở trong đó, hệ thống cũng là mục tiêu cuối cùng mà ký chủ vượt qua.

Mở khóa không gian cộng tình cần hiểu về kịch bản, sau khi hiểu rõ kịch bản, không gian cộng tình sẽ giúp ký chủ càng hiểu sâu sắc mà thể nghiệm tình cảm của nhân vật.

Trong quá trình mở khóa, tỉ lệ phần trăm độ hoàn thiện mở khóa không gian cộng tình sẽ từng bước tăng lên, cho đến mức cuối cùng đạt được 100%.

Mà chờ tới lúc đó ——

Coi như ký chủ hoàn toàn hiểu rõ kịch bản rồi, ký chủ cũng đã không cần ''Không gian cộng tình'' nữa.

Đây chính mục đích và giá trị cơ bản tồn tại của hệ thống.

Dẫn dắt ký chủ, trợ giúp ký chủ, khiến nó thành sự thật, dựa vào chính mình, đạt được thành công không gì sánh bằng.

Hết chương 18./.