Thuần Bạch Hoàng Quan

Chương 61: Xác định ký hợp đồng tiếp



Edit: Bongbong_nbo

Chương 61: Xác định ký hợp đồng tiếp

Cái câu [ Cũng không nhất định không thể được ] chính là câu nói đầu tiên.

0021 mau chóng tiếp tục nói chuyện, lúc này chỉ có bốn chữ: [《 Khách sạn Quy Nhân 》. ]

Ấn đường của Giang Hưng nhẹ nhàng nảy lên một cái.

《 Khách sạn Quy Nhân 》chiếu từ ngày 30 tháng 11 tới ngày 30 tháng 12, ngoại trừ là một bộ phim thương mại vì doanh thu phòng vé thì thực sự không tệ, Giang Hưng dĩ nhiên hy vọng giành được đề cử giải nam phụ, có thể hiểu được, đánh giá bộ phim này ở bên phương tiện truyền thông cũng không thể nói là hỏng bét.

Tổng cộng sáu vai chính trong khách sạn, ái dục tình cừu* thay phiên chiếu lên phim, cuối cùng ngoại trừ vai chính Trần Hạc Phi, năm diễn khác đều vì đại diện cho sự nứt vỡ của một biểu tượng nào đó mà chết đi.

Viên Sương Đồ ngông cuồng tự đại chết trong tay Vân Tiên Tử mà hắn khinh thường.

Vân Tiên Tử thì bị Quân phu nhân trù tính đến thân bại danh liệt.

Thế nhưng việc Quân phu nhân trước đây giết chết trượng phu cũng lộ ra ánh sáng, và để chất vấn với nàng, Trương Chi Xuân đồng quy vu tẫn.

Còn sự quật khởi sau đó của Trần Hạc Phi và cái chết của Vạn Nguyên Quân, thi không cần nói nhiều nữa.

Kiểu hành vi phát rồ phát đi dễ dàng này cuối cùng là phương tiện truyền thông bên kia thu được tin tức tốt, trực tuyến và ngoại tuyến, nhà phê bình điện ảnh và tạp chí liên quan, đều trong thời gian nửa tháng để lại mảng nhắc tới đồng thời phân tích chiều sâu tình tiết của《 Khách sạn Quy Nhân 》.

Giang Hưng đối thoại với 0021 trong ý thức: [ Lúc đầu ta lưỡng lự trong ba kịch bản, chủ yếu là vì ba kịch bản ấy trong ấn tượng của ta, kết quả quay ra đều không hơn kém nhiều... Nhưng mà ta biết lựa chọn 《 Khách sạn Quy Nhân 》, xác thực là vì trong ký ức của ta, bản chiếu của《 Khách sạn Quy Nhân 》không hề có nhân vật Vạn Nguyên Quân. Lần thứ nhất trước đó, nhân vật Vạn Nguyên Quân trong《 Quy Nhân 》cũng không biết là không tìm được người để quay thích hợp, hay là sau khi quay xong đem toàn bộ tuyến nhân vật này cắt hết. ]

[ Cắt hết tuyến nhân vật Vạn Nguyên Quân này, thế nào cũng bổ khuyết thêm vào tình tiết điện ảnh khác. ] - 0021 phân tích nói.

[ Không sai. ] - Giang Hưng khẳng định - [ Đời trước, cái phiên bản《 Khách sạn Quy Nhân 》mà ta xem được có thể nói là phim kiếm hiệp tình yêu, tình yêu đa giác cẩu huyết rối loạn, hâm nóng mọi người theo tổ hợp đến bắt cặp CP... ]

[ Vậy bình luận và doanh thu phòng vé thì sao? ] - 0021 hiếu kỳ hỏi.

[ Doanh thu phòng vé ta nhớ không rõ ràng lắm, đại khái một phần ba hiện tại? Còn như bình luận, các phương tiện truyền thông truyền thống không nói gì xấu, bình luận đầu ngọn gió trên mạng rất nát. ] - Giang Hưng nói.

Ở đây là giới giải trí, giới giải trí không tạo scandal thì chết.

Cho nên cái câu ''Các phương tiện truyền thông truyền thống không nói gì xấu'' này, chẳng thể hướng ''Các phương tiện truyền thông truyền thống nói lời khen ngợi'' để giải thích, mà phải thích là ——

Phim nát còn nát đến mức không có ý gì mới, thậm chí lười ngậm mày mãi không tha.

[ Ờ... Đáng thông cảm. ] - 0021 đánh giá đúng trọng tâm, sau đó nó nói - [ Cũng chính là nói,《 Quy Nhân 》lúc đó, bạn thực ra nhận được là ba bộ phim nát? ]

[ Mi không phải có thể trực tiếp đánh giá đẳng cấp kịch bản hay sao? ] - Giang Hưng hỏi lại.

[ Dĩ nhiên là tôi có thể. ] - 0021 nói.

[ Vậy lúc đó mi không phải biết rồi? ] - Giang Hưng nói.

[ Hay là sẽ có cái gì phát sinh ngoài ý muốn nhỉ? ] - Từ sau khi lập trường của 0021 từ trung lập tới vô hạn, đổi hướng về ký chủ, nó liền càng lúc càng không nghiêm cẩn - [ Bạn xem hiện tại. ]

[ Ừm, quả thực không có nghĩ tới... Cho nên mi cảm thấy, kịch bản lần này, ta có thể noi theo《 Khách sạn Quy Nhân 》? ] - Giang Hưng hỏi.

Lần này, 0021 cân nhắc một chút, nói: [ Bạn có thể cùng bọn họ thương lượng một chút, xem thử có thể thay đổi bộ phim để tiến hành sức mạnh đầu tư được hay không. Đầu tư mạnh mẽ trên một trăm triệu đồng, chính là chỗ bạn hướng về phía trước dũng mãnh leo lên. ]

[ Mi cảm thấy ta bây giờ có thể được trực tiếp đầu tư lên một trăm triệu? ] - Giang Hưng hỏi.

[ Ể ——] - Cái vấn đề này có điểm nghiêm túc, mà thiên hướng lập trường của 0021, cũng không tiện lập tức liền hơi không chần chừ mà nói đáng. Mặc dù tâm lý của nó cảm thấy qua hai, ba năm nữa, một trăm triệu coi là gì...

[ Đạo diễn và kịch bản này khẳng định là của chính Long Thiên chế tác, bọn họ trước tiên xem trọng kịch bản, tiếp đó lại xem trọng ta. ] - Giang Hưng giải thích với 0021, nói - [ Dĩ nhiên tỉ lệ bên này đoán chừng có thể có năm mươi, năm mươi, nếu như ta quả thực tham gia cùng bọn họ, chắc có thể giành được quyền sửa chữa kịch bản, được phép cùng đạo diễn thảo luận muốn quay phim thế nào, nhưng mà... ]

Sau khi giao lưu quá nhiều với 0021 ở trong đầu, chính là ở trên mặt Giang Hưng lưỡng lự rất lâu.

May mà Giang Hưng nhanh chóng chỉnh lý lực chú ý, nói với Lữ Mãn Sơn: ''Con số đầu tư này thực sự khiến tôi một chữ cũng nói không ra được... Tôi trở về suy nghĩ một chút, hai ngày sau cho các anh câu trả lời, được chứ?''

Điều kiện này còn muốn cân nhắc?

Chính vì đối với điều kiện của mình cực kỳ tự tin, cho nên lúc nghe thấy câu trả lời của Giang Hưng, trên mặt của Lữ Mãn Sơn nén không được lộ ra điểm vô cùng kinh ngạc.

Song người đang ở cấp cao lúc nào cũng tương đối có thể che giấu tính khí của mình, sau kinh ngạc ban đầu, Lữ Mãn Sơn rất nhanh liền cười nói: ''Dĩ nhiên, chúng tôi ngồi chờ tin tức tốt của Giang lão sư.'' - Anh ta vốn đã muốn đứng lên bắt tay tạm biệt với Giang Hưng, đột nhiên nghĩ tới mấy ngày chính là năm mới rồi, trong năm ai còn làm việc? không ngại hỏi nhiều một câu - ''Không biết khi nào Giang lão sư có thể cho chúng tôi câu trả lời? Qua hai ngày nữa chính là năm mới, tại đây trước tiên chúc lão sư năm mới vui vẻ —— "

''Không cần quá lâu, trước năm mới nhất định cho Lữ tiên sinh câu trả lời.'' - Giang Hưng cười nói, anh cũng chẳng định đem việc gia hạn hợp đồng kéo dài nó tới năm sau.

——————

Giới giải trí là một cái bí mật ngang ngược thần kỳ lại không có chỗ chứa quá nhiều bí mật.

Tin tức Giang Hưng tiếp xúc với Long Thiên chế tác ngay vào buổi chiều cùng ngày liền truyền tới tai của Ania.

Mà chờ tới buổi sáng ngày thứ hai, ngay cả điều kiện của Long Thiên chế tác vì đào góc tường để Giang Hưng đáp ứng đều đặt trên bàn của Aina.

Dĩ nhiên, nội dung vô cùng rõ ràng, chẳng có gì bất ngờ.

Thế nhưng ''Chế tác lớn'', ''Đầu tư lớn'', ''Bảo đảm nam nhất'', mấy cái từ quan trọng này vẫn rất rõ ràng.

Hôm nay, Aina thay đổi một món trang sức màu tím, cô đối diện tấm gương chỉnh sửa khắn tơ tằm của mình một chút, im lặng nghĩ: Chế tác lớn và bảo đảm nam nhất, đã nói đến mức rõ ràng, nhất định là trực tiếp đầu tư cho Giang Hưng một bộ phim điện ảnh, sau đó nâng Giang Hưng lên vị trí nam nhất.

Haizz... Đầu tư bên này tuyệt đối không thể thiếu được rồi, nếu như lấy tư cách là nhà đầu tư chính, thậm chí là nhà đẩu tư duy nhất, điều kiện căn bản trên một trăm triệu, thứ nhất tuyệt đối không làm được, may ra là thứ hai, có lẽ là thứ ba...

Điều kiện này nếu như bùng ra cũng không biết bao nhiêu người cả kinh, sau đó sẽ cười Long Thiên chế tác ngu ngốc đấy.

Nhưng có thật sự ngu ngốc hay không?

Giang Hưng hiện tại đã quay liên tiếp nam thứ hai quan trọng của hai bộ phim điện ảnh, bộ tiếp theo phải chăng có thể tiếp tục hành trình nam thứ hai quan trọng của đạo diễn lớn?

Cũng không có gì không thể được nhỉ?

Dẫu sao bây giờ, đạo diễn Cao Thiên Phương của đoàn làm phim《 Hợp tác thương nghiệp 》, đã không phải đạo diễn gì đó không ai biết đến.

Trong cái giới giải trí này mới không có kiếm hời cái gì đâu.

Aina dùng đầu ngòn tay chùi đi màu son bôi trên viền môi của mình.

Nhưng mà cũng không quan trọng, dù sao ở đây mình cũng không thể cho Giang Hưng một vai nam chính với chế tác lớn... Xem ra Giang Hưng bên kia không có gì lo lắng, đoán chừng muốn đi về hướng Long Thiên chế tác bên kia.

Nghĩ như vậy rồi, Aina quay người lục lọi trên bàn làm việc một lượt, tìm ra phần tào liệu có liên quan đến Giang Hưng, sau khi vẽ lên một dấu gạch chéo thật lớn, rút ra bỏ thẳng vào trong máy hủy tài liệu, động tác tùy ý cứ như là ném một thứ rác rưởi không có giá trị.

Mà chỉ sau ba tiếng đồng hồ.

Đề cử của liên hoan phim sinh viên thành phố B năm nay đã công bố.

Vạn Nguyên Quân của《 Khách sạn Quy Nhân 》có tên trong danh sách mục diễn viên phụ xuất sắc nhất.

Lại sau ba tiếng đồng hồ nữa, khi nhận được cái tin tức trong dự liệu này khiến hơi chán nản, Aina còn nhận được một tin tức khác hoàn toàn triệt để ngoài dự đoán!

Đối tượng ký hợp đồng tiếp tục của Giang Hưng đã xác định.

Là giải trí Huy Hoàng, ông chủ cũ của Giang Hưng!

Không sai, không phải Tiên Phong online cửa ngõ rộng mở ở chỗ Aina, cũng không phải Long Thiên chế tác chịu đầu tư một vai nam nhất có chế tác lớn, mà là Giải trí Huy Hoàng không biết tuyến thứ bao nhiêu vẫn luôn tồn tại như nước xì dầu trong giới giải trí!

Đây là trò đùa gì vậy?

Aina của Tiên Phong và Lữ Mãn Sơn của Long Thiên gần như đồng thời nhận được tin tức này.

Bọn họ rất đồng điệu xém chút thổ ra một ngụm máu: Đây là trò đùa gì, Giải trí Huy Hoàng? Công ty ta có thành ý như vậy, điều kiện đưa ra rốt cuộc kém Huy Hoàng chỗ nào! Không có khả năng thứ hai, đầu của mi chắc chắn bị lừa đá rồi hẳn!!

Giang Hưng đầu nhất định bị lừa đá, lúc này đang ở trong văn phòng của Trần Lương.

Chỉ trong một ngày này, anh nhận được tin tức mình nhận được đề cử giải thưởng tiến vào giới điện ảnh, lại cùng công ty ký kết và hợp đồng tuyệt không giống như của mình trước đây.

Hiện tại anh ngồi trong văn phòng của Trần Lương, uống rượu whisky của Trần Lương rót ra, cùng Trần Lương tám chuyện.

Trần Lương cười nói: ''Cảm giác thế nào?''

''Ừm ——" - Giang Hưng nói - ''Có chút thất lạc?''

''Sao nói thế?'' - Trần Lương nhướng mày hỏi.

''Chính là loại cảm giác thất lạc của mỗi người đàn ông sau khi hoàn thành con đường của mình từ bạn trai biến thành chồng nhất định phải trải qua.'' - Giang Hưng uống một ngụm rượu, sau đó cười nói - ''Anh nhất định hiểu.''

Trần Lương cũng thật sự hiểu!

Ông cười chỉ về Giang Hưng một cái, quay về sau bàn giấy của mình, từ trong ngăn kéo rút ra một tập văn kiện quăng tới trước người Giang Hưng: ''Được rồi, cậu đã ký hợp đồng rồi, phần đại ngôn này đã có thể cho cậu.''

''Còn giữ lại ngón nghề à.'' - Giang Hưng nói cười, đem lý rượu thủy tinh đặt ở một bên, vươn tay để lật phần văn kiện ấy - ''Là đại ngôn gì?''

''Tôi đương nhiên phải giữ lại của để dành rồi, nếu không chẳng lẽ đến lúc 'Đã mất phu nhân lại thiệt binh'*?'' - Trần Lương nói, sau đó ông liền đem chủ đề câu chuyện rẽ sang phần đại ngôn trước mắt này - ''Phần đại ngôn này, tôi chọn cũng khá lâu. Trước mắt mà nói, những sản phẩm nhãn hiệu xa xỉ thật sự cao cấp dĩ nhiên còn chướng mắt cậu, nhưng khá phổ thông, chẳng hạn như đồ ăn vặt, thuốc, hoặc là dụng cụ nhà bếp gì đó, đều có thể cho cậu thoải mái lựa chọn.''

*赔了夫人又折兵: tiền mất tật mang; xôi hỏng bỏng không; vừa mất phu nhân lại thiệt quân; mất cả chì lẫn chài (dựa theo tích: Chu Du hiến kế cho Tôn Quyền gả em gái cho Lưu Bị, nhằm lừa Lưu Bị đến bắt giữ đòi lại Kinh Châu. Nào ngờ Lưu Bị lấy được vợ, thoát khỏi Đông Ngô, Chu Du đem quân đuổi theo đánh, mắc mưu của Gia Cát Lượng, hao binh tổn tướng vô ích. Sau này mọi người dùng câu này để ví như muốn chiếm lợi người khác nhưng kết quả ngay cả vốn liếng của mình cũng tiêu mất)

Nói tới tùy chọn đồ dùng nhà bếp này, vẫn là việc hồi Giang Hưng còn đang diễn 《 Tiểu đại phu 》.

《 Tiểu đại phu 》là một phim về việc chữa bệnh, các thiết bị y tế đủ chủng loại chắc chắn không cần minh tinh nào đại ngôn. Nhưng lúc đó, mượn ngọn gió đông của 《 Tiểu đại phu 》vừa mới phát ra xong, Trần Lương thay Giang Hưng tuyển chọn một đại ngôn dụng cụ cắt gọt nhà bếp gần giống với trong phim chữa bệnh《 Tiểu đại phu 》nhất, sau đó... hợp đồng đại ngôn một năm đinh xuống, nên doanh số tiêu thụ của dụng cụ cắt gọt này tăng trưởng 7 phần trăm so với năm ngoái.

Tỉ lệ tăng trưởng gần một phần mười! Bất kể thế nào cũng không nghĩ tới kéo dài hàng loạt! Hoàn toàn được yêu thích bất ngờ luôn!

Thế là, vào đầu năm nay, cửa hàng dụng cụ cắt gọn lập tức dựa theo địa vị hiện tại của Giang Hưng, trực tiếp dùng phí đại ngôn gấp năm lần mỗi năm ký hoàn thiện hợp đồng đại ngôn với Giang Hưng trong ba năm tới.

Giang Hưng bây giờ đang lật đại ngôn trong tay, phát hiện đây là một khoản nước khoáng.

Trần Lương ở bên cạnh nói: ''Ngành công nghiệp đồ ăn nhanh đã phủ sóng trong giới trẻ, nên hoàn toàn xứng đáng là lớn nhất. Nước của nhà này cũng trực tiếp phổ biến toàn quốc, là nhãn hiệu mọi người nghe nhiều nên quen. Tôi đã tìm hiểu kỹ rồi, các loại quảng cáo trong năm tới của bọn họ đầu tư vô cùng lớn, cậu bây giờ cần chính là độ nhận thức của quần chúng, ở trong giai đoạn, cậu từ vai phụ điện ảnh tới vai chính điện ảnh, nhất định phải càng ngày càng nhiều, càng nhiều càng nhiều người biết cậu, ít nhất quen mắt đối với cậu —— ngay lúc tiếng tăm của cậu tới trình độ này, bộ phim cậu đóng chính theo đó trình chiếu, đây mới là chân chính phát triển nước chảy thành sông!''

Lúc Trần Lương giải thích, ánh mắt của Giang Hưng đã lạc tới trên kế hoạch quảng cáo rồi.

Đây là quảng cáo nước khoáng Trì Việt.

Thảo nào nói phổ biến toàn quốc, xác thực là một nhãn hiệu rất nổi tiếng, nhiều cửa hàng - ''Con đường phía trước trong tay, Trì Việt ta làm chủ.'' - Chính là slogan của nhãn hiệu này.

Có điều công ty Giang Hưng trước đó có nhãn hiệu nước khoáng của riêng mình, cái nhãn hiệu nước Trì Việt này... Anh sớm quên là mùi vị gì rồi.

Nghĩ như vậy, Giang Hưng ngẩng đầu lên, ánh mắt liền rơi thẳng ở bình nước khoáng đóng chai màu xanh có đánh dấu dòng chữ ''Hàng mẫu'' ở trên bàn giấy của Trần Lương.

Ánh mắt như vậy trực tiếp rõ ràng vô cùng, Trần Lương chú ý tới, sau đó liền cầm nước khoáng lên đưa thẳng cho Giang Hưng: ''Cậu muốn nếm thử chút? Nước khoáng chẳng phải đều là một vị hay sao?''

''Ưm...'' - Giang Hưng uống một ngụm, thêm một ngụm.

Sau đó anh nói: ''Không đâu, mùi vị khác nhau rất lớn không phải hay sao? Mùi vị mỗi loại nước khoáng đều không giống nhau hả?''

''...'' - Trần Lương.

''?'' - Giang Hưng.

''... Cậu nghiêm túc?'' - Trần Lương.

''Dĩ nhiên?'' - Giang Hưng.

''... Được rồi, cậu đi đi.'' - Trần Lương sau đó tự cảm thấy không cùng chung tiếng nói với đối phương.

Cuối cùng, Giang Hưng bị người trong văn phòng đuổi ra ngoài, còn đang đi trên đường về nhà, nhận được một cuộc điện thoại, là điện thoại của Lục Vân Khai gọi tới.

Lục Vân Khai ở đầu kia điện thoại cười: ''Giang ca à, em nghe nói anh ký hợp đồng rồi?''

''Ký rồi.''

''Hình như có rất nhiều người không dám tin!''

''Việc này đã truyền tới tai cậu rồi à?'' - Giang Hưng nhịn không được cười.

''Phải đó, phải đó.'' - Lục Vân Khai nghĩ chút cũng bật cười - ''Mặc dù em cũng không biết vì sao anh ký với Huy Hoàng, nhưng mà em khẳng định anh có lý do của mình, rõ ràng là việc của bản thân anh, không biết bọn họ vì sao hết người này đến người nọ nhảy dựng lên.''

Sau khi cậu cùng Giang Hưng thuận miệng ung dung tám chuyện, đột nhiên nói: ''Đúng rồi Giang ca, em có chút việc muốn hỏi anh...''

''Việc gì?'' - Tâm trạng của Giang Hưng bên này còn đang trong trạng thái rất thả lỏng, tiếp đó anh liền nghe thấy Lục Vân Khai nói: ''Dạ, em muốn hỏi chút, lúc anh đang diễn, sẽ gặp loại tình huống... Chính là thoáng cái không thoát vai được hay không? Lúc chớp nhoáng sẽ cảm thấy cảm giác bản thân mình ở trong phim?''

Bước chân Giang Hưng đang tiến tới bỗng chốc dừng lại!

Hết chuong 61./.