Thuật Đắp Xác Trẻ Sơ Sinh

Chương 2



3.

Đinh Tổ Dục nhìn bình luận đắc ý nói với tôi: “Cô hãy chờ đấy, tôi sẽ quay lại ngay."

Mọi người đang theo dõi camera của Đinh Tổ Dục, bầu trời dần tối, vị trí của biệt thự có vẻ rất hẻo lánh, nhìn ra biển và xung quanh không có ai.

Đinh Tổ Dục bước vào, ngồi trong sân và hét to ba tiếng "Bảo bối Tiểu Thiến.”

Một cô bé xinh xắn và dịu dàng bước ra khỏi phòng.

Cô ấy trông như vừa tắm xong, mặc một chiếc váy ngủ rộng thùng thình, tóc vẫn còn nhỏ nước, làn da mềm mịn như nước, đôi mắt to tròn nhìn vào ống kính.

Cô ấy có đôi mắt to tròn nhưng vô hồn, sau khi cô bình tĩnh lại thì không có sức sống, cổ với tay chân thon thả, nước trên bề mặt da chảy không nhỏ giọt, khuôn mặt hơi tái xanh, hình như cô ấy vừa ở phòng tắm hấp thụ nước vào người để duy trì làn da của mình.

Tiểu Thiến chỉ mỉm cười khi nhìn Đinh Tổ Dục.

Khi cô ấy quay lại, trên đầu cô ấy có vài chiếc kim bạc nhô ra tỏa ra khí đen của xác chết, khí này đang dần lan rộng.

Đinh Tổ Dục không hề hay biết nhưng anh ta vẫn ôm Tiểu Thiến và khen cô ta thật thơm.

Hóa ra đó là thuật đắp xác trẻ sơ sinh.

Thuật đắp xác trẻ sơ sinh cực kỳ hiếm gặp, thường là sau khi chết oán khí không tiêu tan được tích tụ lại, họ sẽ chiếm giữ ý thức của người khác để quyến rũ người đàn ông rồi hấp thụ dương khí của người đó tạo thành một xác trẻ sơ sinh. Khi xác trẻ sơ sinh rơi xuống đất, oán hận sẽ hấp thụ máu thịt của đàn ông, hòa vào thi thể trẻ sơ sinh, nữ thi dễ có thai, nhưng phải đợi chín mươi chín ngày mới biến thành quỷ yêu.

Tuy nhiên, xác đàn ông rất khó có thể thụ thai để tạo ra xác trẻ em, việc đúng thời điểm, địa điểm và sự kết hợp đúng người là không thể thiếu, tuy nhiên, một khi thành công, người đó sẽ dung hợp với xác trẻ em và chỉ cần đợi ba ngày là có thể trở thành một con quỷ yêu.

Quỷ yêu sơ sinh rất khát máu, mỗi ngày phải hút một lượng máu khổng lồ để duy trì cơ thể, khi đó nó sẽ trở thành kẻ giết người không chớp mắt, lúc đó sẽ rất khó đối phó.

Hai trăm năm trước tôi gặp một nữ thi mang thai, nhưng đây là lần đầu tiên tôi nhìn nam thì mang thai.

Tôi nhìn vào và thấy nhiều người ở phần bình luận cười như điên.

[Cảm giác chuyện hôm nay so với hôm qua còn hấp dẫn hơn nhiều.]

[Lần này chủ phòng chết chắc rồi, bên ngoài còn không biết rằng Đinh thiếu đã có vợ, chứ đừng nói đến việc vợ anh ta đang mang thai bao nhiêu tháng.]

[Đúng vậy, ngay cả paparazzi còn không chụp được ảnh anh ấy yêu đương chứ nói gì đến kết hôn.]

[Trong ba tháng đầu mang thai sẽ rất khó nhận ra, nếu chủ phòng đoán trong vòng ba tháng thì có cơ hội đoán đúng.]

[Chết cười, đoán mò cũng chỉ có cơ hội một lần thôi, đoán hai tháng hay ba tháng đây, định mèo mù vớ cá rán sao?]

[Khó lắm nha, chủ phòng chuẩn bị phải quỳ xuống xin tha rồi.]

Đinh Tổ Dục sốt ruột nhìn tôi: "Cô còn không nói đi, chẳng phải nói là cái gì cũng xem được sao. Cô bị câm à?"

"Bảo bối của tôi mang thai được bao nhiêu tháng rồi? Nói nhanh đi chứ, đừng trì hoãn việc tôi và bảo bối nghỉ ngơi."

Tôi không nói gì và gõ một dòng chữ lên màn hình.

[Tôi chưa bao giờ thấy xác nam giới nghìn năm tuổi nào mang thai. Nếu thực sự đang mang thai thì chính là muốn mượn dương khí của anh để sinh ra quỷ yêu.]

Tôi vừa gửi đi, Đinh Tổ Dục đã đứng dậy đập bàn cười: “Hahaha, tôi cười chết mất.

“Nhìn xem chủ phòng này đang nói về cái gì thế?”

Những người khác cũng nhìn bình luận:

[Có lẽ nào chủ phòng tính không ra nên giả vờ bị bệnh tâm thần chứ?]

[Chủ phòng xinh đẹp quá, thật đau khổ khi cô ấy mắc bệnh tâm thần.]

[Sao cô dám nói vợ của Đinh thiếu là nam thi ngàn năm?]

[Cô đúng là cái gì cũng dám bịa ra, cô đã đi lệch hướng rồi đó.]

[Chủ phòng thậm chí còn không dám đoán liền bắt đầu giả điên.]

[Chủ phòng, dù cô có giả vờ bị bệnh tâm thần để ăn nói linh tinh thì Đinh thiếu cũng sẽ không để yên cho cô đâu.]

4.

Tôi bấm vào màn hình, tiếp tục gửi bình luận: [Đinh Tổ Dục, anh xem có cây kim bạc nào vừa mọc lên trên đỉnh đầu vợ anh không.]

Đinh Tổ Dục nhìn chằm chằm vào camera như thể đang nhìn một kẻ ngốc, anh ta kìm lại những lời chửi rủa chuẩn bị phát ra từ miệng, quay đầu xoa tóc Tiểu Thiến: “Em yêu, đi ngủ trước đi. Anh sẽ quay lại ngay nhé."

Tiểu Thiến ngoan ngoãn mỉm cười, vẫy tay Đinh Tổ Dục rồi rời khỏi sân.

Đinh Tổ Dục lúc này rất tức giận.

"Bạch Chỉ, cô dám giở trò với tôi? Dám nói vợ tôi là xác chết nam, ngày mai tôi tới nhà cô, có gan thì đừng bỏ chạy."

Một loạt người đang la ó trong khu vực bình luận.

[Đinh thiếu khí phách quá, tôi không thể chịu đựng được nữa, chủ phòng không thể chỉ vì muốn thu hút lưu lượng truy cập mà không có điểm mấu chốt như vậy được.]

[Đừng nói nữa, tôi nghĩ chủ phòng sợ đến mức liền chết như vậy thì không còn vui nữa.]

[ Đinh thiếu, kẻ lừa đảo này nhất định phải bị trừng phạt thật nặng, gần đây ngày càng có nhiều người livestream bói toán để lừa tiền.]

[Đinh thiếu thật uy tín.]

[Từ từ, mọi người xem có phải ngón tay của Đinh thiếu chảy máu không?]

[Thật đấy, hình như có một giọt máu.]

[Đinh thiếu có phải không cẩn thận chạm vào đâu đó xong bị rách da không?]

[Không đâu, chẳng phải ban nãy Đinh thiếu vừa chạm vào tóc của vợ anh ấy sao, ôi nghĩ đến thôi tôi liền thấy sợ.]

Đinh Tổ Dục cũng chú ý tới khu vực bình luận, nhìn ngón tay và chửi: "Mấy người xem nhiều phim quá à? Chắc vừa rồi tôi vô tình chạm vào đâu đó thôi. Các người đang nói linh tinh cái gì vậy?"

"Hơn nữa, vừa rồi mấy người có nhìn thấy cây kim bạc nào không? Bạch Chỉ, cách một màn hình mà cô có thể nhìn thấy chẳng lẽ cô có thiên lý nhãn? Cô ấy đứng trước mặt tôi mà tôi còn chẳng nhìn thấy cây kim nào."

Tôi không nói to nhưng chắc chắn rằng anh ấy có thể nghe thấy tôi.

“Đinh Tổ Dục, vợ của anh thật sự là nam thi ngàn năm, nữ thi cần mang thai mười tháng, trong khi nam thi chỉ cần bốn tháng. Bụng tiểu Thiến không có thai, nhưng trên đầu lại có kim bạc tụ đầy khí đen của xác chết đang lung lay như muốn thoát ra ngoài, là dấu hiệu thi thể sắp rơi xuống đất, thi thể này là nam giới thì nhất định là đang mang thai bốn tháng.”

“Khi tất cả những chiếc kim bạc trên đầu vợ anh rơi xuống đất, hắn sẽ hút tinh khí của anh rồi biến chúng thành máu loãng và dung nhập vào cơ thể hắn.”

Đinh Tổ Dục rùng mình trước những gì tôi nói và nhìn xung quanh: "Cô cmn buổi tối đừng có nói linh tinh. Bảo bối yêu quý của tôi sao có thể là một xác chết đàn ông? Cô có bị mù không?"

"Cô còn không ngừng bịa đặt. Chẳng trách cô lại làm cái nghề lừa đảo này, lừa gạt cũng thật là giỏi."

Tôi nhìn Đinh Tổ Dục, với phẩm chất như này nam thi hứng thú gì ở anh ta, máu còn không tươi chút nào.

Tôi lạnh lùng nói tiếp: “Tin hay không thì tùy anh. Vợ anh đang mang thai bốn tháng, anh chỉ cần nói đúng hay không thôi?”

Đinh Tổ Dục nhìn tôi chế nhạo: "Đoán đúng tháng thì có gì to tát? Tôi chỉ nhắc nhở cô ở phần bình luận mọi người cũng đã đoán hai tháng hoặc ba tháng rồi."