Thượng Tướng Gấu Một Lòng Si Mê Cô Vợ Thỏ Nhỏ

Chương 5: Vẫn Chưa Sẵn Sàng



Hạo Hiên đứng một bên, yên lặng nhìn Mộng Dao dạo quanh vườn hoa một cách thích thú.

Cô kiếp trước ấp ủ giấc mơ trở thành bà chủ tiệm hoa. Mỗi loài hoa đều mang một ý nghĩa khác nhau, và cô muốn trở thành người chuyển lời của hoa tới người mua.

Tuy nhiên sự phấn khởi quá mức đã khiến Mộng Dao thấm mệt. Cô hít vào một hơi sâu, cảm nhận trái tim hơi thắt lại. Hạo Hiên vừa thấy thì đã nhanh chóng đi lại đỡ lấy cô, dìu cô ngồi xuống xích đu.

“Em ổn chứ?”

Đối diện ánh mắt lo lắng của anh, cô khẽ lắc đầu, bình tâm một lát thì liền ổn định trở lại.

“Cảm ơn anh.”

Cả hai lần nữa rơi vào sự im lặng. Thoáng nghĩ, cô sực nhớ tới sự việc vừa rồi trong bữa tiệc, muốn mở lời trước.

“Ban nãy tự ý nói ra việc tôi cùng anh đính hôn chắc làm anh khó xử lắm. Xin lỗi anh nhé.”

“Tôi không ngại.”

Nghe anh lập tức trả lời khiến cô á khẩu, tuy nhiên vẫn thử thăm dò đối phương thêm.

“Ba tôi chắc có nói qua về việc ông ấy muốn anh với tôi tìm hiểu. Nếu anh không thích thì có thể từ chối, không cần phải e ngại.”

Vừa nói xong, cô đột ngột thấy anh quỳ một chân xuống, để cô không cần phải mỏi cổ thêm.

“Tiểu thư Mộng Dao, tôi thật sự không ngại.”

“Ý anh là…”

“Vậy đổi lại tiểu thư thì sao?”

Nhận câu hỏi bất ngờ từ anh, cô thoáng ngây ngốc, vẫn chưa hiểu rõ điều anh muốn nhắc tới là gì. Có lẽ hiểu được lòng cô, anh lần nữa lặp lại.

“Trường tổng.”

Cô à lên một tiếng, có vẻ lúc trước nguyên chủ theo đuổi quá mức dữ dội mới khiến không một ai tin tưởng cô đã buông tay, mà nếu không phải cô xuyên vào thì ắt hẳn sẽ không có khoảnh khắc cô ở bên cạnh thượng tướng như thế này.

“Việc của quá khứ tôi không thể phủ nhận, nhưng hiện tại tôi đã dứt tâm với Trường tổng.”

Trong khoảnh khắc, cô có thể thấy ánh mắt anh sáng lên rực rỡ. Sau đó, anh đột ngột đứng lên đi tới bên vườn hoa mà tìm kiếm gì đó. Một lát sau, anh lần nữa quỳ một chân trước mặt cô, trên tay chính là chiếc nhẫn cỏ được thắt tỉ mỉ.

“Vậy tiểu thư có đồng ý cùng tôi tìm hiểu với tiền đề chính là kết hôn không?”

Mộng Dao nói không hốt hoảng là giả. Những nam nhân trong truyện đều thích việc đánh nhanh thắng nhanh như thế này sao? Cô còn chưa tìm hiểu rõ môi trường ở đây nữa, nên tất nhiên không có ý định sẽ bắt đầu liền một mối quan hệ với bất kỳ nhân vật chính phụ nào.

Cô luống cuống gấp tay anh lại.

“Cái này… tôi… tôi vẫn chưa sẵn sàng…”

[Em ấy từ chối mình rồi. Huhu.]

[Có phải mình đã quá hấp tấp không? Mình không nên vội vàng như vậy.]

[Phải làm sao đây? Mình có bị em ấy ghét không?]

“Không sao, tôi có thể hiểu.”

Mộng Dao cảm thấy đầu có chút nhức, người này nói cùng suy nghĩ chẳng có một tí thống nhất nào. Tuy nhiên bộ dạng tủi thân của Hạo Hiên khiến tim cô xót xa.

“Hiện tại tôi vừa mới kết thúc theo đuổi một người, vẫn cần thời gian bình tâm lại trước khi bắt đầu kết giao cùng ai đó.”

“Hơn nữa tôi cũng không dễ dàng đáp ứng bất kỳ ai. Tôi sẽ không tránh mặt anh, nên việc còn lại thì phải xem anh biểu hiện như thế nào.”

Mộng Dao nói xong thì chợt cảm giác có gì đó không ổn. Nếu nghĩ kỹ lại thì liền thấy lời nói có chút trịch thượng của kẻ ở vị trí chủ động, nhưng bắt cô rời mắt hoàn toàn khỏi người đàn ông này thì không thể. Mà cô cũng không thể khiến thân thể nguyên chủ mất giá thêm.

“Được.” Anh đáp chắc nịch.

[Em ấy không ghét mình. Thật vui quá!]

[Vui quá đi! Mình còn có cơ hội.]

[Thật muốn cười lớn!]

Mộng Dao chỉ có thể âm thầm lắc đầu, sau đó ngước lên bầu trời ngắm sao. Đây là thế giới mới lạ đối với cô. Dù ở kiếp trước, công việc cô vô cùng thuận lợi, cuộc sống cũng dần khá giả nhưng để được như tài phiệt thì bây giờ mới được trải nghiệm qua. Nếu bản thân chấp nhận ở lại đây, chi bằng cô lợi dụng điểm này tiếp nạp thêm kiến thức mà chính mình luôn thích thú.

Cô lén nhìn sang bên cạnh. Hạo Hiên cũng giống như cô, chăm chú ngẩng đầu lên bầu trời cao. Không hiểu vì sao cô lại có chút muốn xem thử anh đang nghĩ về điều gì, vì thế người khẽ ngã sang, vai chạm nhẹ vai.

[Có nên lên mạng tìm 1001 cách cưa đổ người thầm thương không nhỉ?]

[Hay mỗi ngày mình tặng em ấy bó hoa đủ ba bữa sáng trưa chiều nhỉ?]

Cô âm thầm thẳng người lại, được rồi, không nên tìm hiểu quá sâu, còn phải để cho bản thân nhận được sự bất ngờ.