Tịch Tiểu Thư Có Người Thương Chưa?

Chương 28: Người Lạ



"Không có gì nữa thì đi tổ chức tiệc nào."

Ba chồng cô lên tiếng, tất cả tụ họp ra ngoài vườn chuẩn bị một cuộc party hết mình. Còn mỗi Viễn Trình và Mộ Cố Trì vẫn ở trên phòng bàn bạc chuyện.

Mộ lão phu nhân lại đang ngồi thư giãn thưởng thức cuộc sống về hưu của mình. Mộ Phong và Vân Anh đang bồi dưỡng tình cảm và chuẩn bị đồ. Còn mỗi Tịch Nhan và Vương Thi đang nướng thịt.

"Vương tiểu thư cô có quen với thức ăn ở đây không? Nó đạm bạc hơn nhà cô nhỉ?"

Tịch Nhan vừa cười vừa nướng thịt. Tình huống này rất là quen cô đã gặp ở đâu rồi. Thì là lúc Tụ Vãn Y cướp người đàn ông của cô chứ đâu, à không giờ Tịch Nhan phải gọi là người yêu cũ.

Nụ cười trên môi cô chua chát đến lạ, Vương Thi cười gượng gạo nếu không phải vì địa vị của Vương Gia cô ở Đô Thành cũng chẳng đến đây.

"À nhà tôi cũng hay ăn như thế này mà. Mà đến từ lúc nãy tôi vẫn chưa được biết tên Mộ thiếu phu nhân."

"Tôi tên Tịch Nhan."

"Tịch Nhan? Là con gái của Tịch lão gia?"

Cô gật đầu, Vương Thi há hốc miệng. Không ngờ lão già họ Tịch lại đi trước nhà họ Vương một bước.

"Nghe nói cô đang có thâm tình với Bạch công tử..."

"Đó chỉ là quá khứ."

Chưa kịp nói xong Tịch Nhan cắt lời Vương Thi. Cô không cười nữa, giờ nhắc lại trong tim không còn cảm xúc. Nếu là ngày này tháng trước nhắc đến hắn ta cô vẫn còn cảm giác đau khổ nhưng từ khi bên Mộ Cố Trì điều đó hoàn toàn biến mất.

Vương Thi không nói gì nữa, cả hai chăm chú nướng thịt. Đôi vợ chồng đã tuổi trung niên kia vẫn đang bồi dưỡng tình cảm.

Nhìn con cháu trong nhà có đôi có cặp hết chỉ riêng mình bà Khả Phương ngồi phơi nắng nhưng trong lòng trôi đi một nỗi buồn ít ai thấu hiểu.

Năm bà 32 tuổi, chồng bà mất cũng tức là ông nội chồng của cô. Một mình gánh giác cả Mộ Thị to lớn, gồng gánh trên vai những lời đàm tiếu. Hồi còn sống ông thương bà lắm, ít khi thể hiện tình cảm bên ngoài nhưng mà ông mới là người hiểu rõ và quan tâm bà nhất. Những cử chỉ hành động tưởng chừng nhỏ bé ấy mà khiến bà phải động lòng.

Bên trên kia Mộ Cố Trì ngồi nghiêm nghị trên ghế tham chiếu hợp đồng vừa kí với Tư Quân Cửu.

"Thiếu gia, Tư Quân Cửu hắn ta thật sự đáng sợ dám sửa đổi hợp đồng để lấy lợi nhuận."

"Chút đó không nhằm nhò gì với chúng ta đâu."

Anh nhìn bản hợp đồng với những dòng số liệu khiến người thường phải hoa mắt. Vừa lên chức đã kí được hợp đồng với bá chủ Nam Thành ít ai làm được.

Bỗng nhiên có tiếng điện thoại vang lên, Viễn Trình ra ngoài nghe máy còn anh vẫn đắm chìm trong công việc.

Đột nhiên cậu ta đi vào, sắc mặt không được tốt hơn là mấy.

"Thiếu gia ngài Tư có chuyện cần gặp."

Tư? Là Tư Quân Cửu sao? Mộ Cố Trì nhận máy, ngồi xoay ghế buông thả. Các ông lớn nói chuyện với nhau đều như vậy sao?

"Xin chào Mộ Thiếu."

"Chào Tư Thiếu, hôm nay ngài Tư đây đích thân gọi cho tôi ắt hẳn là có chuyện."

"Mộ Thiếu đúng là thẳng thắn, tôi đến để nói đến vụ đàm phán vũ khí của chúng ta."

Đôi mắt anh xa xăm, cả người toát lên vẻ lạnh lẽo. Bên kia cũng không khác gì, cả phòng chìm trong sự u tối.

"Tư Thiếu ngài biết Đô Thành là địa bàn của ai không?"

"Mộ Gia, Mộ Cố Trì là con trai thứ 2 của Mộ Phong cũng là người thừa kế của Mộ Gia, bá chủ Đô Thành ai mà không biết."

Vừa nghe thấy tên "Mộ Cố Trì" cục bông nhỏ của Kiều Anh lập tức nhảy lên người Cửu Gia.

"A là chú Cố Trì sao? Chú có nhớ con không?"

Mộ Cố Trì đơ người, Tư Quân Cửu cũng nhăn mặt lại. Không lẽ Tần Kiều Anh 7 năm bên ngoài lại có quen người đàn ông khác? Nghĩ đến đây anh ta lại càng thêm tức giận.

"Chú Cố Trì là chồng cô Tịch Nhan, cô Tịch Nhan lại là bạn của mẹ vậy mà cô chưa kể cục bông nhỏ này với chú sao?"

Tư Minh Triết thất vọng nước mắt lưng tròng. Tư Quân Cửu nghe xong thở phào nhẹ nhõm, cũng may là cô không có người đàn ông khác bên ngoài.

Vừa nghe thấy quen Tịch Nhan, cũng vì để dỗ cậu bé anh dùng lời ngon tiếng ngọt dỗ dành.

"À không chú nghe cô nói cục bông nhỏ vừa ngoan vừa đẹp trai nhất thế giới."

Tư Quân Cửu thở dài, ngoan ngoãn sao? Đứa bé phá phòng anh ta trở thành một bãi chiến trường tới nơi rồi, nếu không phải là con trai ruột sớm không tồn tại trên cõi đời này.

Vừa nghe được lời khen cậu ta phấn chấn nhảy xuống đi khoe mẹ về chiến tích.

"Mộ Thiếu hẹn gặp lại ở Đô Thành."

"Tôi sẽ tiếp đón chu đáo ngài."

Mộ Cố Trì tắt máy thở phào đi ra cửa sổ đứng nhìn xuống. Cô đang bận bịu chuẩn bị đồ nét mặt vui vẻ hạnh phúc.

"Không ngờ thiếu phu nhân lại quen phu nhân của Tư Quân Cửu."

Viễn Trình lần này bái phục Tịch Nhan. Vốn nghe danh người vợ bí ẩn của Tư Quân Cửu là trùm phá hoại. Đến hôm qua gặp mặt anh ta mới biết là sự thật mà thủ đoạn còn tàn độc nữa.

Mộ Cố Trì gật đầu, tay gập tài liệu lại rồi đi xuống vườn. Vừa xuống tới đã nghe ồn ào.

"Mộ Phong tôi biết ông ở đây nên tôi mới tới, ông cũng không thể cư nhiên bỏ mẹ con chúng tôi chứ."

"Ba đây là giấy xét nghiệm AND. Con chính là con ruột của ba."

#mhyy

#linhh