Tiệm Tạp Hóa Âm Dương

Chương 90



“Đại tiểu thư, nếu cô muốn thiếu gia trở về, thì nhanh chóng trở về nước M đi. Cô cũng biết thiếu gia từ trước đến nay không thích tiếp xúc với Từ gia, càng miễn bàn ra mặt thay Từ gia bảo cậu ý về, cần gì ở đây lãng phí thời gian, không bằng sớm trở về làm kế hoạch khác, Từ gia có gia nghiệp lớn như vậy, sao có thể nói đổ liền đổ được”

Cho dù có đến nước kia, cũng không phải chỉ có mỹ nhân kế mới có thể vãn hồi. Dì Châu nghĩ vậy liền tức giận, còn nói: “Đại tiểu thư, nếu cô thật sự chọc giận thiếu gia, thiếu gia đến trước mặt mọi người mà từ mặt với Từ gia, chẳng phải còn thảm hơn sao?”

Từ Viên Viên theo bản năng phản bác: “Làm sao có thể, nó dám sao?”

Hỏi xong chính cô ta cũng do dự, nếu như nhìn thái độ của Từ Dẫn Châu ở quá khứ với Từ gia, thì thật sự có khả năng này. Cô ta lúc này thay đổi chủ ý “Quên đi, nó ở đạo quán ở cũng rất tốt, thần linh sẽ phù hộ cho nó có sức khoẻ. Chỉ là ăn uống ở đạo quán khẳng định kém hơn trong nhà, dì Châu, dì làm vài món nó thích ăn, giúp tôi đưa qua, thuận tiện nhìn xem tình hình sức khỏe nó như nào, 2 ngày trước cha mẹ còn tới đây hỏi.

Lời nói này động đến lòng dì Châu, bà ấy đi đến Huyền Thiên Quan quan sát vài lần, thấy thức ăn trong nhà ăn rất phong phú, Từ Dẫn Châu cũng không nói là không quen ăn cái gì. Nhưng cũng không phải tự bà ấy làm, khó tránh được trong lòng nhớ nhung, bà ấy suy nghĩ một chút, lúc này trở về nhà, thay quần áo ra ngoài mua nguyên liệu nấu ăn “Tôi đi mua vịt già về, hầm canh vịt ngọt bồi bổ cho thiếu gia.

Dì Châu rời đi không đến năm phút, một chiếc Porsche màu đen dừng ở cửa chính nhà cũ, cửa xe mở ra, một người phụ nữ xinh đẹp mặc sườn xám màu xanh từ ghế sau đi xuống, đi vào cửa chính, phong thái tao nhã quyến rũ.

Từ Viên Viên còn tưởng rằng dì Châu về nhanh như vậy, thò đầu ra nhìn thì nhất thời ngây dại “Mẹ, sao mẹ lại tới đây?”

“Mẹ không đến, không lẽ để con ở đây mài dũa một năm rưỡi sao?” Hoa Thu Nhiều xoa xoa thái dương, đi vào phòng khách “Người khác đâu, dẫn mẹ đi gặp họ."

*

Bốn rưỡi chiều, trong Kính Hoa Duyên, Thẩm Như Như đang lỗi Mạch Mạch cùng nhau đóng gói hàng chuyển phát nhanh. Danh sách hôm nay hơi nhiều, một mình làm không xuể. Cô vừa đóng đơn vừa lấy băng dính quấn hộp hàng, động tác nhanh gọn.

Lúc này, trong dư quang xuất hiện hai bóng dáng, Thẩm Như Như quay đầu nhìn, khóe miệng cười thiếu chút nữa không giữ được “Từ tiểu thư, cô tới mua đồ sao?”

Từ Viên Viên giơ cặp lồng giữ nhiệt trên tay lên “Tôi đến đưa canh vịt ngọt cho Dẫn Châu, dì Châu làm cho nó, để bồi bổ cơ thể. Bà chủ Thẩm, phiền cô mau đi nói với nó một tiếng, mẹ tôi cố ý từ nước ngoài chạy về thăm nó, bảo nó ra gặp mặt chút.

Lúc này Thẩm Như Như mới dời tầm mắt lên người phụ nữ bên cạnh Từ Viên Viên, phụ nữ khẽ nhếch khóe môi gật đầu ý bảo, ánh mắt bình tĩnh nhìn chăm chú vào cô, giống như đang đánh giá một kiện hàng hóa rốt cuộc có đáng giá hay không. Bà ta búi tóc xinh đẹp, trang điểm tinh xảo, da mặt nhẵn nhụi, vành tai trắng nõn đeo một đôi khuyên tai phỉ thúy chói mắt, thấy thế nào, cũng không giống một bà dì gần năm mươi tuổi, nói là chị gái của Từ Viên Viên còn đáng tin hơn một chút.

Thủ đoạn bảo dưỡng này Tuệ Trí có thể liều mạng lĩnh hội…… Chỉ là tướng mạo thật sự kém một chút. Thẩm Như Như bảo Mạch Mạch đến hậu viện thông báo cho Từ Dẫn Châu một tiếng, mời hai vị ngồi xuống uống chén trà “Anh Từ đang bận, dì chờ một lát.

Từ hôm qua tới giờ mới tới tay 2 khối đá Hoàng Tuyền, mấy cái đấy đều không nhỏ, chúng đều giao cho Từ Dẫn Châu xử lý, lúc này phỏng chừng anh đang vội vàng điêu khắc.

Hoa Thu Nhiêu ngồi xuống ghế, tư thế ngồi của bà ta vô cùng chuẩn mực, sống lưng thẳng tắp, mông chỉ có một phần ba chạm trên ghế, hai chân khép lại đặt nghiêng qua một bên, vô cùng thục nữ. Từ Viên Viên sẽ không ưu nhã như vậy so với bà ta, cô ta tùy ý ngồi xuống bên cạnh bàn, vắt chéo chân, đánh giá hoàng chỉ và chu sa chưa kịp cất ở trên bàn.

Mấy lần trước tới cô ta cũng không nhìn kỹ, hôm nay mới phát hiện trong tiệm này còn có không ít vật phẩm mê tín, cô ta bỗng nhiên hăng hái hẳn “Bà chủ Thẩm, nghe nói bùa chú của cô vô cùng linh nghiệm, vậy chỗ này của cô có bùa đào hoa không?”

Thẩm Như Như gật đầu “Đương nhiên, chỗ này của tôi bùa gì cũng có, chỉ là dùng bùa đào hoa với Bách Lý đạo trưởng thì khả năng không có tác dụng”

[Bùa Đào hoa] có thể giúp người dùng nó phóng ra mị lực, hấp dẫn người vốn đã có hảo cảm với bạn. Lấy Vương Tây Nhã làm ví dụ, cô ấy lớn lên xinh đẹp, năng lực lại cao, bản thân cô ấy chung quanh có rất nhiều nam nhân đối với cô ấy có hảo cảm, chỉ là mức độ có sâu có cạn, có sẽ không nói ra miệng, lúc này phối hợp với ( bùa Đào Hoa 1, hiệu quả sẽ vô cùng rõ ràng, những thứ gọi là hào cảm kia sẽ bị phóng đại vô hạn. Mà người vốn không hề có hứng thú thậm chí chán ghét người dùng nó thì không có tác dụng.

Từ Viên Viên không tin, cảm thấy Thẩm Như Như lòng mang bất chính, tám phần là không muốn nhìn thấy cô ta cùng Bách Lý Vô Thù ở chung với nhau. Cô ta vỗ bàn nói: “Phải thử mới biết có hiệu quả hay không chứ, tôi mua một cái”

Có tiền đương nhiên không thể chối từ, Thẩm Như Như lập tức cầm 1 lá bùa [ Đào Hoa Phù 1 đem đến cho cô ta, tám trăm tệ vào tay.

Hoa Thu Nhiêu bưng nước trà lên hơi nhấp một ngụm, động tác tao nhã, khiến người ta cảm thấy vui tai vui mắt, trên chén ngay cả một chút dấu son môi cũng không để lại. Bà ta không dấu vết nhìn lướt qua cửa sau, lông mày lá liễu hơi nhíu lại, vẻ mặt không vui thoáng qua rồi biến mất, giây tiếp theo, bà ta cười nói: “Bà chủ Thẩm thật sự là tuổi trẻ tài cao, không chỉ có cửa hàng hoa của mình, còn tinh thông đạo pháp. Những đại sư huyền học tôi từng tiếp xúc đều là lão tiên sinh hơn năm mươi tuổi, bọn họ cũng không dám tùy tiện khoe khoang bùa chú linh nghiệm của mình, người trẻ tuổi vẫn là không nên quá phô trương”

“Các lão tiền bối đều thích khiêm tốn” Thẩm Như Như cũng cười “Người trẻ tuổi chúng tôi không hứng thú với kiểu ấy, danh tiếng càng lớn càng tốt, càng phô trương càng tốt.

Đợi đến khi Huyền Thiên Quan dương danh thiên hạ, cô có thể thu một đống mầm non tốt, sau đó bản thân cô làm chưởng quỹ chuyên trách trồng hoa trồng cỏ!

Nghĩ vậy, mặt cô cong cong nói: “Dì à, thật ra con không chỉ biết vẽ phù, gần đây còn mới học cách nhìn bát tự, dì có hứng thú không? Con thấy sắc mặt dì không tốt lắm, sắp tới có thể sẽ gặp phiền phức.”

Đâu chỉ là phiền toái, ấn đường biến thành màu đen, xương gò má hàm dưới chỗ hơi phiếm hồng, không chỉ có biểu thị sẽ gặp trục trặc về người thân, vợ chồng sinh hoạt cũng không hài hòa, hai người cùng nhà khác ngõ, người chồng tám chín phần đã ngoại tình, mà bản thân bà ấy cũng có niềm vui mới…..

Khóe miệng Hoa Thu Nhiều cong lên một chút. “Không cần, tôi là người không tin số mệnh, càng tin tưởng sự tình tại người hơn.”

“Dì thật sự là người có ý chí kiên định” Thẩm Như Như cười ha hả khen ngợi.

Đang trò chuyện, Từ Dẫn Châu từ cửa sau đi vào, đầu tiên là đưa hai thanh tiểu kiếm cho cô, sau đó mới nhìn Hoa Thu Nhiêu: “Tôi nói rồi tôi sẽ không đi”

Hoa Thu Nhiêu đứng dậy, đứng trước mặt anh, nụ cười không chê vào đâu được “Dẫn Châu, con hiểu lầm rồi, hôm nay tôi tới không phải vì chuyện đó.