- Hai người các ngươi cứ chờ ở bên ngoài đi!
Sở Ngọc Yên lộ vẻ lãnh đạm nói.
- Nhưngan toàn của tiểu thư ngài
Sở Nghĩa Vân lo lắng nói.
- Tại Vụ Liễu trấn nho nhỏ này, các ngươi còn lo lắng cho an toàn của ta sao?
Sở Ngọc Yên cười lạnh nói.
Dương Phàm cười dài nói:
- Ngươi hẳn là nên lo lắng cho an toàn của Dương mỗ mới đúng
Nghĩ lại cũng đúng! Sở Ngọc Yên là tu sĩ Luvện Khí đại viên mãn. cùng Dương Phàm một mình trò chuvện với nhau. ai lo lắng an toàn cho ai. điều đó thật đúng là khó nói.
Lâm Chung nhìn theo bóng hai người đi vào trong, không khỏi có chút lo lắng: "Sở Ngọc Yên là tu sĩ Luvện Khí đại viên mãn. còn là Đại tiểu thư của Vũ Vụ Sơn Trang, có thể thấy rõ thực lực của nàng, công tử một mình ở chung với nàng, có thể có nguy hiểm hay không"
Hắn dù là tu sĩ tầng dưới chót nhưng rất am hiểu thế sự. hắn cũng không cho rằng Sở Ngọc Yên này chỉ là xinh đẹp thanh thuần như biểu hiện bên ngoài của nàng.
Dương Phàm cùng Sở Ngọc Yên đi vào nội đường, thực rõ ràng cảm nhận được ánh mắt ghen tị từ sau lưng. đúng là Sở Nghĩa Vân. Hắn cười thầm trong lòng. thì ra người này không phải lo lắng vì an toàn của Sở Ngọc Yên. mà lại vì nguyên nhân này.
Bởi vì khí chất. phong độ của Dương Phàm đối với phái nữ rất có lực sát thương. Sở Nghĩa Vân mơ hồ cảm thấy sư muội đối với người này không bình thường. Thời gian trước. Sở Ngọc Yên rất hiếm khi nguyện ý một mình ở chung với nam nhân nào. lúc này đây lại dễ dàng đáp ứng như thế.
- Dương công tử! Năm trăm linh thạch nhiều lắm. thật sự nhiều lắm
Sở Ngọc Yên lại làm ra một bộ dáng đáng thương động lòng người.
- Tiểu thư nói thật xem, trả cho Trịnh dược sư bọn họ là bao nhiêu?
Dương Phàm thản nhiên hỏi. trong lòng hắn cũng biết năm trăm linh thạch đích thật là giá trên trời.
- Một trăm linh thạch, thời gian ba ngày.
Sở Ngọc Yên nói đúng sự thật.
Dương Phàm thông qua Toàn Tri Mô Thức. nắm trong tay nhịp đập trái tim cùng hô hấp. thậm chí tốc độ máu chảy, mồ hôi phân bố trên làn da của nàng, nên xác định nàng không có nói sai.
- Ừ! Nếu như thế. vậy Dương mỗ sẽ không đòi hỏi nhiều, một giá duy nhất hai trăm linh thạch!
Dương Phàm quả quvết nói.
- Hai trăm linh thạch, hơi nhiều, giá này sẽ khiến cho Trịnh dược sư bọn họ bất mãn. nếu không thì một trăm năm mươi. như thế nào?
Sở Ngọc Yên cò kè mặc cả. Đột nhiên nàng phát hiện. cò kè giá cả với nam nhân trước mắt này, trong lòng lại thoải mái một chút. trước nay chưa từng khoan khoái như vậy.
- Hai trăm linh thạch, đây là giá thấp nhất.
Dương Phàm đứng dậy, bộ dáng như không bàn lại vấn đề này nữa.
- Được rồita thua ngài rồi!
Sở Ngọc Yên u oán liếc mắt nhìn hắn một cái. lấy ra mười khối trung phẩm linh thạch đặt trên bàn. nói:
- Đây là mười khối trung phẩm linh thạch, giá trị tuvệt đối cao hơn một trăm khối hạ phẩm tinh thạch, coi như tiền đặt cọc.
Dương Phàm thoáng nao nao: "Nàng này như thế nào đột nhiên trở nên dễ chịu như vậy?"
- Dương công tử! về sau nếu có thời gian rãnh. có thể đến Vũ Vụ Sơn Trang làm khách. Ngọc Yên nhất định sẽ dùng hết tình địa chủ. nhiệt tình khoản đãi