Tiên Quốc Đại Đế

Chương 522: Mão Nhật Đạo Quân Thật Sự Đã Chết



Công đức cuồn cuộn biến mất.

Thánh Địa Đại Chiêu sụp đổ. Trong lúc nhất thời, vô số đệ tử Thánh Địa Đại Chiêu sợ hãi không thể giải thích nhìn lên không trung.

- Biển công đức biến mất? Tại sao lại như vậy?

Vô số đệ tử lo lắng kêu lên.

Tại phía nam Thánh Địa Đại Chiêu, Mạnh Lăng Thiên của Thư viện Cự Lộc, dẫn theo bốn người khác lại cảm nhận được động tĩnh bên ngoài thư viện Cự Lộc.

- Bốn vị học trưởng, Thánh Địa Đại Chiêu sụp đổ sao?

Mạnh Lăng Thiên kinh ngạc nói.

Mạnh Lăng Thiên chính là tiên nhân. Có thể làm học trưởng của Mạnh Lăng Thiên, chỉ có thể là tiên nhân càng cường đại hơn.

Năm đại tiên nhân kinh ngạc nhìn cảnh tượng như vậy.

Đồng dạng, Cái U Vương, Xà Hoàng cũng đã tới Thánh Địa Đại Chiêu. Bọn họ kinh ngạc nhìn công đức trên không trung cuồn cuộn biến mất.

- Bệ hạ, tuy rằng công đức Thánh Địa Đại Chiêu biến mất, nhưng tà khí trong không trung vẫn trùng thiên. Rõ ràng, Liên Thần vẫn còn ở nơi này!

Sắc mặt Xà Hoàng trầm xuống nói.

Một phía khác, Mộng Tam Sinh mang theo một cái hồ lô lớn, dẫn theo năm nam tử áo bào tím phía sau. Khí thế quanh thân mỗi người còn cường đại hơn so với thượng Hư Cảnh rất nhiều. Rõ ràng bọn họ cũng là năm tiên nhân.

- Thánh Địa Đại Chiêu đổi chủ sao?

Sắc mặt Mộng Tam Sinh trầm xuống.

Phía tây, Khổng Đạo Khâu dẫn theo năm nam tử quanh thân phát ra vô sô hào quang, nhanh chóng bay tới.

- Lẽ nào có người động thủ trước?

Khổng Đạo Khâu kinh ngạc nói.

Phía bắc.

Vân Tâm, Yêu Thiên Thương, dẫn theo năm lão già Thiên Cơ Tông.

- Sư đệ, Thánh Địa Đại Chiêu có biến. Chúng ta vẫn mau đi vào!

Một lão già trầm giọng nói.

- Ừm!

Vân Tâm gật đầu một cái.

Lại là một đám tiên nhân xuất hiện.

Gần như cùng lúc đó từ bốn phương tám hướng, có một đám tiên nhân xuất hiện ở bên ngoài Thánh Địa Đại Chiêu.

Quần hùng vây quét Liên Thần.

Nhưng Liên Thần sao có thể dễ dàng bị vây tiêu diệt như vậy?

...

Đế triều Đại Trăn, Yến Kinh. Một lương đình trong Hoàng cung.

Tử Tử châm một chén trà cho Diêm Xuyên, hầu hạ bên cạnh Diêm Xuyên. Diêm Xuyên đang xem tin tức từ khắp nơi trong thiên hạ truyền đến, và quân tình Đại Trăn binh phạt khắp nơi.

Chuyện châm trà, vốn không cần Tử Tử tự mình làm. Nhưng Tử Tử thích ở bên cạnh Diêm Xuyên chăm sóc cho hắn.

Uống một ngụm trà, Diêm Xuyên nhìn tấu chương cười nói:

- Lý Tư? Quả nhiên là tài năng. Bạo trăn? Ha ha!

- Đây chính là Lý Tư người muốn làm Thừa tướng sao?

Tử Tử hiếu kỳ nói.

- Không sai...!

Diêm Xuyên cười nói.

Nhưng Diêm Xuyên mới vừa nói được một nửa, trong nhất thời, khí vận Đại Trăn bỗng nhiên tăng vọt. Dường như có công đức vô tận từ phía bắc chảy tới.

Cửu Trảo Kim Long hưng phấn gầm thét.

- Xem ra, phía Kim Đại Vũ, Hoắc Quang lại gỡ xuống một trung vị tông môn rồi!

Tử Tử thở dài nói.

- Không đúng. Không phải là trung vị tông môn. Đây là thượng vị tông môn? Thánh Địa Đại Chiêu?

Diêm Xuyên đột nhiên đứng dậy.

Khí vận cuồn cuộn tăng vọt. Trong nháy mắt đã tăng lên gần một phần ba.

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, không chỉ Diêm Xuyên cảm thấy kinh ngạc, cho dù là mấy người Dịch Phong, Mạnh Văn Nhược cũng kinh ngạc nhìn lên trời.

Một vài trọng thần mẫn cảm, nhanh chóng tiến thẳng đến hoàng cung.

Dịch Phong đi phía trước nhất, nhanh chóng đến chỗ hoàng cung.

- Bệ hạ, Dịch đại nhân, Mạnh đại nhân, Lưu đại nhân cầu kiến!

Bên ngoài tiểu viện, Lưu Cẩn cao giọng nói.

- Đi vào!

Rất nhanh, một đám thần tử tràn vào trong sân của Diêm Xuyên.

- Bệ hạ, là Thánh Địa Đại Chiêu sao?

Dịch Phong là người đầu tiên hưng phấn nói.

Quần thần đầy kích động nhìn về phía Diêm Xuyên.

- Không sai. Đây là công đức của Thánh Địa Đại Chiêu trôi đi. Lần này hẳn là Mão Nhật Đạo Quân thật sự đã chết rồi. Tuy rằng trẫm không biết Thánh Địa Đại Chiêu xảy ra chuyện gì vậy, nhưng tất cả những điều này tạm thời không quan trọng. Quan trọng chính là, không chỉ có công đức chảy đến Đại Trăn, ngay cả nghiệp vị thiên địa cũng chảy tới!

Diêm Xuyên hưng phấn nói.

- Trời dữ không lấy, phản phải chịu tội. Chuẩn bị, Đại Trăn thăng cấp Thiên triều!

Diêm Xuyên trịnh trọng nói.

- Vâng!

Quần thần càng thêm hưng phấn nói.

Đế triều Đại Trăn, Triều Thiên Điện!

Văn võ trong triều đều kìm chế sự hưng phấn, cung kính đứng ở trong đại điện. Bởi vì mọi người đều hiểu rõ, Đại Trăn sắp thăng cấp Thiên triều.

Diêm Xuyên toàn thân mặc long bào Hắc Long, đầu đội bình thiên quan hắc ngọc, ngồi ở trên ghế tựa Cửu Long Thiên.

Tiến vào hoàng triều, bái trời, bái đất,

Thăng cấp đế triều, bái trời, không bái đất.

Thăng cấp Thiên triều, đối với thiên địa đều không cần lạy! truyện được lấy tại TrumTruyen.vn

Diêm Xuyên ngồi ở trên long ỷ, hai mắt hơi nhắm lại, tâm thần nhất thời chìm vào trong Cửu Trảo Kim Long.

Con ngươi Cửu Trảo Kim Long đột nhiên co lại, ánh mắt biến thành ánh mắt của Diêm Xuyên.

Cửu Trảo Kim Long rít gào một tiếng rung trời, đạp lên đám mây. Khí vận mãnh liệt hấp cuồn cuộn.

Diêm Xuyên cảm thụ tất cả biển mây khí vận. Trong nhất thời, Diêm Xuyên bắt giữ được một tia nghiệp vị thiên địa kia.

Cửu Trảo Kim Long gầm một tiếng, há mồm, nhất thời nuốt vào nghiệp vị thiên địa từ Thánh Địa Đại Chiêu chảy đến, thượng vị nghiệp vị!

Sau khi nuốt nghiệp vị thiên địa, Cửu Trảo Kim Long đột nhiên thét dài.

Trong tiếng thét dài, biển mây khí vận bàng bạc đang nhanh chóng bị nắm hặt lấy.

Vù vù!

Nhìn bằng mắt thường có thể nhìn thấy khí vận đang giảm bớt, hội tụ vào Cửu Trảo Kim Long.

Khí vấn xung quanh Cửu Trảo Kim Long cũng bao quanh thân thể nó, dần dần hình thành một kén lớn.

Ầm ầm ầm!

Khí vận cuồn cuộn hội tụ. Khí vận càng ngày càng ít, dần dần mất đi một phần mười, lại thêm một phần mười nữa. Số lượng khủng bố đang không ngừng tụ về phía cái kén lớn, mãi đến khi biển mây khí vận chỉ còn lại một phần ba kích thước lúc trước, này cưỡng ép dừng nạp lấy.

Biển mây khí vận bỗng nhiên trở nên an tĩnh. Ánh mắt của tất cả bách tính đều tập trung vào cái kén lớn vạn trượng phía trên biển mây khí vận kia.

Một nén nhang, hai nén hương, chín nén hương.

- Ca!

Cái kén lớn phát ra một tiếng nổ vang.

Từ trong khe nứt của cái kén lớn, bỗng nhiên xuất hiện một đôi sừng rồng cao chót vót. Sừng rồng không giống lúc trước. Trên sừng rồng lại tách ra làm chín nhánh. Chỉ riêng sừng rồng đã tản mát ra một khí thế cao chót vót trùng thiên.

Bên trong cái kén lớn truyền đến một tiếng rồng gầm. Cái kén lớn ầm ầm co lại, bị hút vào một cái miệng rồng lớn.

Kim Long Khí Vận lại lộ ra trước mặt mọi người. Chỉ có điều giờ phút này nó đã đạt tới vạn trượng. Toàn thân có kim quang bắn ra bốn phía, giống như Chân long.

Long uy tăng vọt, vảy rồng nghịch dương. Vuốt rồng có tới mười tám cái.

Kim Long Khí Vận mười tám vuốt, uốn thân rồng một cái, đạp lên trên biển mây khí vận. Sau đó nó leièn há mồm rít gào những tiếng trùng thiên.

Dưới tiếng rồng gầm khủng khiếp, tất cả thiên địa đều rung chuyển. Trong tai vô số bách tính tại Yến Kinh chỉ còn lại tiếng long gầm, lớn đến muốn vỡ màng tai vậy.

Gần như mọi người đều cảm nhận được thiên uy đến từ Kim Long mười tám vuốt kia.

Âm thanh không chỉ vang vọng tại Yến Kinh.

Dường như nó truyền khắp các thành trì do Đại Trăn sở hữu. Gần như chỉ trong nháy mắt, trong mấy ngàn tòa thành trì của Đại Trăn, tất cả bách tính đều nghe thấy tiếng rồng gầm từ phía Yến Kinh truyền đến. Mỗi người đều kinh ngạc nhìn lên không trung.

>[/LEFT]