Tiên Sinh

Chương 9: (HOÀN CHÍNH VĂN)



Tác giả:Kim Diệp Tử

Editor: Lemon

Vốn là muốn trực tiếp trở về thành phố C, chính là tiên sinh đột nhiên nhận một cuộc điện thoại, liền nói phải về trễ một chút, muốn đi gặp một người bạn. Sau đó, Chu Châu liền đi theo anh tới cửa hàng đồ cổ này.

Ai lại mở cửa hàng đồ cổ tại điểm du lịch? Khí chất cũng quá không hợp đi... điểm du lịch không phải đều bán hàng lưu niệm vật phẩm trang sức sao...

Cửa hàng đồ cổ là một cửa hàng nhỏ nằm trong phố xá sầm uất, đi vào hẻm 10m, bên trong tối tăm, mơ hồ có thể nhìn thấy cổng vòm hình tròn, nhìn vào trong nữa liền thấy không rõ lắm. Bên ngoài đối diện có một hòn non bộ, phía trên treo bảng hiệu "Khúc Lưu Đình".

Cách đó không xa là tiệm trà sữa vô cùng náo nhiệt, bên đây lại vô cùng quạnh quẽ, Chu Châu cảm giác cửa hàng đồ cổ này tựa như bị ma pháp che giấu, người khác không nhìn thấy được...

"Không có có người ở ngoài mời chào khách sao? Hình như là không mở cửa..." Chu Châu cảm thấy rất kỳ quái.

"Bà chủ không cần lo lắng. Nơi này thường đón khách quen, ngày thường không mở cửa." Hứa Thanh Hành cười nói.

Chu Châu nhẹ đấm anh...

Bởi vì ông chủ đột nhiên muốn tới, cửa hàng này cũng mới mở cửa không lâu, bên trong tuy rằng thường xuyên có người quét tước, nhưng mới vừa đi vào vẫn cảm thấy mùi không tốt lắm, không sức sống...

Chú Hồ ngày thường quản lý cửa hàng dẫn hai công nhân bưng mấy cái tráp tới,

"Hứa tiên sinh, theo lời ngài dặn dò, đều là hàng tốt. Tráp này là Đường triều, đây là Tống triều, đây là Minh triều, đây là Thanh triều. Đều là nguyên bộ."

Chú Hồ vừa giới thiệu vừa mở tráp.

Mâm, chén đĩa, muỗng, đũa đều có. Làm rất tinh xảo, nhưng mà...

"Sao không bán hàng thật cho bạn anh?"

Hứa Thanh Hành đang cầm cái mâm xem xét, nghe vậy cười nói:

"Cậu ta không phải mua để trưng bày, nói là tiệm bánh ngọt dùng để tiếp khách, chỉ muốn cái tương tự, đẹp là được."

"Ồ ~ đúng là đủ chú ý."

Hứa Thanh Hành gật gật đầu.

Nói đến người bạn này của Hứa Thanh Hành, còn là khi học ở Pháp quen nhau. Một người là nhà âm nhạc, một người làm kinh doanh, lại nhất kiến như cố, nói chuyện rất ăn ý. Đại khái nửa năm trước Hứa Thanh Hành còn cố ý đến thành phố S tham gia hôn lễ của anh ta.

"Chính là nhà hai anh em cùng cưới hai chị em sao?"

"Đúng vậy."

Chu Châu còn rất chờ mong gặp mặt, lần trước có việc không có thể tham gia hôn lễ được, còn tiếc nuối rất lâu.

Qua nửa tiếng sau, Lâm Hoài cùng An Nhan liền đến. Hứa Thanh Hành đứng dậy, bước nhanh tới đón, hai người còn vỗ vai nhau, có thể thấy cảm tình không tệ.

Hứa Thanh Hành giới thiệu Chu Châu nói là bạn gái, Lâm Hoài nghe xong ngón tay chỉ chỉ anh, cười nói:" Năm đó tôi nói cái gì?! "

Lại nghiêng người cười với Chu Châu nói:" Vẫn luôn nghe nói học trò của Thanh Hành thông minh xinh đẹp, hôm nay vừa gặp quả nhiên không bình thường. Tới vội vàng, cũng không mang theo quà gặp mặt, lần sau tới thành phố S, tôi làm chủ nhà nhất định sẽ chiêu đãi hai người. "

Nói xong, lại dẫn cô gái bên cạnh "Đây là em dâu tôi, An Nhan. Cô ấy muốn tự chọn chén đĩa trong tiệm, yêu cầu rất cao. Tôi nghĩ nơi này của cậu cần gì đều có a, tiện đường liền tới đây nhìn xem. "

Chu Châu liếc mắt nhìn một cái, liền cảm thấy cô gái An Nhan này giống người Giang Nam, dịu dàng dễ gần, mềm như bông, Chu Châu rất thích người có tính cách như vậy, liền chủ động nói chuyện với cô ấy.

Hỏi thích kiểu dáng gì, An Nhan nói mỗi kiểu đều rất thích, còn nói muốn lấy một bộ đặt trong nhà, nói với Lâm Hoài:" An Khả gần đây rất thích đồ cổ, đồ thật lại sợ âm khí quá nặng, bị thương em ấy. Em thấy cái này rất tốt. "

Lâm Hoài vừa nghe liền nói mỗi loại lấy 10 bộ, trong nhà đặt hai bộ, còn bao nhiêu đưa đến trong tiệm đi.

Bên này Chu Châu hỏi An Nhan tên cửa hàng, còn nói lần sau nhất định đi làm khách.

Chờ hai người đi xa, Chu Châu mới thu hồi ánh mắt. Lại nghĩ tới tuổi An Nhan cùng Dương Thư Mi gần nhau, chậc chậc, làm người sao lại chênh lệch lớn như vậy...

Quay đầu lại thấy tiên sinh bộ dáng suy tư.

"Anh đang nghĩ gì thế? "

"À, không có gì, em xem trong tiệm có thích gì không, chúng ta mang về thành phố C. "

"Ồ ~ trước kia cũng không đưa em tới đây, keo kiệt! "

Vừa nói vừa đi theo chú Hồ xem xung quanh.

"Rõ ràng cưới em gái, đi công tác lại mang theo cô chị. Lời trong lời ngoài lại rất yêu thương em gái, có ý tứ... "

Hai tuần ngắn ngủi, Chu Châu lại cảm thấy ước chừng như một tháng chưa về trường. Trở về không lâu, Hà Tự liền tới chịu đòn nhận tội. Bởi vì không có hậu quả nghiêm trọng, Chu Châu cũng hào phóng mà tỏ vẻ không so đo. Sau đó, Hà Tự lại thông báo một tin chấn động.

"Cái gì?!!! Cậu cậu cậu... "

"Đúng vậy! Tớ theo đuổi được Lục tỷ rồi." Hà Tự nhìn Chu Châu choáng váng, cảm thấy năng lực tiếp thu của cô quá kém. Quyết định lại kích thích một chút, "Cậu nói xem chừng nào tớ cầu hôn thì được?"

...

Chu Châu thuận lợi làm cậu ta tin tưởng vừa mới yêu đương liền cầu hôn quá hấp tấp. Tống cổ Hà Tự đi liền lập tức đi tìm Hứa Thanh Hành. Tiên sinh! Hà Tự muốn kết hôn trước chúng ta!!!!

Cuối cùng cuối cùng, Chu Châu vẫn làm hôn lễ trước Hà Tự. Bởi vì Lục Nam Ngưng kiên trì không chịu bụng to làm hôn lễ, nhất định phải chờ cô ấy sinh xong, lại gầy xuống dưới mới làm hôn lễ...

Chờ Hà Tự thành công dắt tay cô dâu bước vào lễ đường, Chu Châu đã nâng bụng đứng ở một bên cười đắc ý...

——END

25/10/2021