Tiên Võ Truyền Kỳ

Chương 1064



Lúc này, bọn họ mới như sực tỉnh sau cơn mê, cái gọi là Địa Hoàng liên minh với bọn họ căn bản chỉ là một trận dung của Viêm Hoàng, điều đáng nực cười đó là bọn họ vẫn mộng mị trong mơ tưởng đó, không lâu trước đó, bọn họ còn thấy vui mừng vì Địa Hoàng xả thân xông lên phía trước.  

Hiện giờ xem ra từ đầu tới cuối bọn họ thật nực cười.  

“Chung Ly, ngươi có ý gì?”, Chung Mộ, thánh chủ của Huyền Hoàng gằn lên phẫn nộ.  

“Ngươi sinh ở Viêm Hoàng thì chết cũng là ma của Viêm Hoàng”, thánh chủ Địa Hoàng lên tiếng, giọng nói như sấm rền vang vọng khắp đất trời.  

“Ngươi…”, Chung Mộ á khẩu vì một câu nói của Chung Ly, mặt mày ông ta tím tái, khó coi tới cực điểm, ông ta nào ngờ nổi Chung Ly lại chơi chiêu này với mình khiến mình trở tay không kịp.  

Chung Ly đạo hữu, Viêm Hoàng rốt cục cho ông lợi ích thì thì Thị Huyết Điện có thể cho gấp đôi”, phía này, lão già mặc đồ tím của Thị Huyết Điện lấy lợi ích ra để dụ dỗ.  

Ông ta biết rõ ràng rằng nếu như Địa Hoàng đứng về phía Viêm Hoàng thì hôm nay bọn họ nhất định sẽ chết, nếu như Địa Hoàng đứng về phía bọn họ thì tình hình lại khác.  

“Thị Huyết, cho tới bây giờ mà vẫn còn muốn ly gián Viêm Hoàng sao?”, giọng nói khàn khàn vang lên, Chung Giang là người đầu tiên bước ra khỏi hư không.  

“Chung Giang”, lão già mặc đồ tím của Thị Huyết Điện nheo mắt, trong ánh mắt còn mang theo cái nhìn lạnh lùng.  

Thấy sự lạnh lùng của Thị Huyết Điện, Chung Giang cứ thế ngó lơ, ông ta nhìn Chung Mộ của Địa Hoàng, vẻ mặt lãnh đạm: “Chung Mộ, biết sai có thể sửa, quay đầu đi! Như vậy đệ vẫn là lục sư đệ của ta, vẫn là kim tôn của Viêm Hoàng”.  

Hừ!  

Chung Giang vừa dứt lời thì Chung Mộ lại hắng giọng: “Được thì làm vua thua làm giặc, hà tất phải như thế?”  

“Chúng ta vốn là huynh đệ, sao phải vậy?”  

“Nói nhiều cũng vô ích thôi”.   . Truyện Tiên Hiệp

“Đã vậy thì chúng ta không niệm tình đồng môn nữa”, Hồng Trần Tuyết sải bước ra khỏi không gian hư vô, vẻ mặt vẫn hết sức lãnh đạm, bà ta hoàn toàn thất vọng với Chung Mộ, kẻ luôn đứng cùng phe với Thị Huyết Điện.  

Ở phía khác, lão tổ của nhà họ Tô cũng bước ra, khí thế của ông ta cùng Chung Giang, Hồng Trần Tuyết và Chung Ly kết hợp với nhau khiến cho tứ phương bị đè nén.  

Thấy vậy, lão già mặc đồ tím của Thị Huyết Điện mặt mày khó coi thấy rõ: “Các vị, hai bên đều là tu sĩ ở cảnh giới Chuẩn Thiên, nếu như khai chiến thì chúng ta sẽ bại, viêm Hoàng nhất định sẽ tổn thất nặng nề, chi bằng chúng ta từ từ ngồi xuống nói chuyện?”  

“Vậy thì không cần đâu”, sau tiếng bật cười lạnh lùng, Diệp Thành đeo mặt nạ từ từ bước ra, chân hắn bước trên tinh hà màu vàng kim, trên đầu là cả bầu trời sao, toàn thân phát ra ánh vàng kim chói lọi, choán mắt trong màn đêm.  

“Tần Vũ?”, lão già của Thị Huyết Điện và rất nhiều người của Thị Huyết Điện nhận ra Diệp Thành, tên đeo mặt nạ Quỷ Minh đầu khắc chữ thù.  

Giết!