Tiên Vương Tái Xuất

Chương 447: Bí mật thiên cổ



Người trẻ tuổi trên mặt hiện lên vẻ kiêu ngạo kia chính là Thanh Mang trong miệng lão giả.

Anh ta cũng không phục Lạc Tú.

Dựa vào cái gì cùng là người trẻ tuổi mà, Lạc Vô Cực có thể vang danh thiên hạ?

Anh ta không chấp nhận mình có chỗ nào thua kém Lạc Vô Cực.

Ít nhất anh ta xuất từ môn phái tu pháp chính thống, có thần công hộ thể, còn có được Long Lân Tí hiếm thấy!

Cánh tay này anh ta có được trong lúc vô tình, lời đồn năm đó Long Lân Tí này nằm trong tay sát thần Bạch Khởi thời Tần năm đó tiếng tăm lừng lẫy giết vạn người.

Sau khi sát thần Bạch Khởi chết, Long Lân Tí bị người ta lấy mất, không ngừng đổi chủ, hiện giờ rơi vào trong tay anh ta.

Cấy nó vào trên người khiến Thanh Mang vô cùng tự tin.

"Hừ, Lạc Vô Cực cái gì?" Trong mắt Thanh Mang mang theo khinh thường, nhìn về phía sư đệ Thanh Phong nhà mình!

"Tôi ba tuổi đi theo sư phụ tu đạo, hiện giờ đã tu luyện đến Thức Tỉnh, lại có Long Lân Tí trợ giúp, nhanh chóng đạt đến Thức Tỉnh tầng thứ ba, nếu tôi xuất thế, thiên hạ này ai dám nhắc đến ba chữ Lạc Vô Cực?" Thanh Mang vừa dứt lời, tiện tay phất một cái với biển mây ở nơi xa.

Nhất thời biển mây cuồn cuộn nổi lên, mây đầy trời giống như bị Long Lân Tí của hắn nắm ở trong tay.

"Chỉ là một tán tu thế tục thôi, sao cần phải sợ?" Toàn thân Thanh Mang mang theo hơi thở vô cùng tự tin.

"Sư phụ, sư huynh, con chỉ có thể nói, Lạc Vô Cực tuyệt đối đã tiến vào Thức Tỉnh." Thanh Phong ở bên khuyên nhủ, anh ta từng được chứng kiến thủ đoạn của Lạc Tú, cho nên cực kỳ chắc chắn.

"Ha ha, sư đệ đang đoán mò gì vậy, lúc ấy nếu không có cơ duyên kỳ ngộ, không phải hậu nhân của thần, ai có thể tiến vào Thức Tỉnh?" Thanh Mang vừa nghe lời này bèn không cho là đúng.

Bởi vì nếu anh ta nếu không có Long Lân Tí trong truyền thuyết, ắn hiện giờ cũng sẽ không thể bước vào Thức Tỉnh.

Hơn nữa bởi vì sát thần Bạch Khởi đã từng dùng Long Lân Tí này, trải qua hơn một ngàn năm đổi chủ, Long Lân Tí đã sớm có tu vi, có thể trực tiếp giúp tu vi của chủ nhân tăng lên đến Thức Tỉnh tầng thứ ba.

Nếu không, Thanh Mang tuyệt đối không có khả năng đạt được tu vi Thức Tỉnh tầng thứ ba!

Mà Lạc Vô Cực mới bao nhiêu tuổi?

Hơn nữa còn là một tán tu.

Đây tuyệt đối là truyện cười nghe nhầm đồn bậy.

Nếu anh ta xuất thế, trong nước còn ai dám dùng tôn xưng Lạc Vô Cực của Hoa Hạ?

Hừ, chỉ làm trò hề cho thiên hạ thôi.

"Nhưng mà… "

"Không có nhưng nhị gì hết, Thanh Mang con đi chuẩn bị đi, su phụ ngược lại muốn nhìn xem, ai dám xưng tôn ở Hoa Hạ này!" Lão đạo cười lạnh một tiếng, khinh thường nói.

"Thật đúng là không biết trời cao đất dày, Hoa Hạ là chốn đầm rồng hang hổ, ai dám nói mình vô địch?" Lão đạo vung áo bào rời đi.

Mà Thanh Mang cũng rời đi theo, chỉ có Thanh Phong thở dài một tiếng, nhìn đám khách lên núi du lịch, sau đó yên lặng đi đến dẫn đường.

Thanh Thành nhất mạch bọn họ, vốn không màng thế tục, nếu thật sự khai chiến với Lạc Vô Cực, sợ là sẽ rước lấy phiền toái rất lớn!

Mà Lạc Tú đương nhiên không biết những chuyện này, anh vốn cho là bằng một trận chiến có thể chấn nhiếp bọn đạo chích, không nghĩ tới lại gây ra một chút rắc rối.

Lúc này Lạc Tú đang ngồi trong một quán trà tao nhã trên đảo Tần Hoàng Đảo ngắm cảnh biển.

Quán trà này vốn chỉ có một vài nhân vật lớn mới ở đảo Tần Hoàng Đảo mới đủ tư cách tới.

Có điều hôm nay, sau khi ông chủ nhìn thấy là Lạc Tú và Nữ Thần Tử Vong, nhất thời cả quán trà đều được dọn dẹp nhường đường cho bọn họ.

Nói đùa, vị trước mắt này vừa mới giết vài nhân vật khủng bố không dám nghĩ tới bên bờ biển đấy.

Trong phòng bao tốt nhất, mặt mặt đều là biển lớn, đáng tiếc không có xuân về hoa nở.

Lạc Tú nghiêng người dựa vào ghế sofa, mang theo vài phần thích ý.

Mà Nữ Thần Tử Vong giờ phút này đã rút đi sa mỏng, lộ ra cặp đùi thon dài trắng nõn, đang ở tự mình pha trà.

Nếu có người ngoài ở đây, sợ là sẽ vô cùng kinh ngạc.

Nhân vật tầm cỡ quốc tế như Nữ Thần Tử Vong lại tự mình pha nước rót trà, cho dù là rót trà, cũng không ai dám uống đi?

E rằng cũng chỉ có Lạc Tú mới dám hưởng thụ loại đãi ngộ này.

Lạc Tú cũng rất kinh ngạc, nhìn thủ pháp thành thạo của Nữ Thần Tử Vong Diana, nghĩ chắc ngày thường cũng hay thưởng trà.

Thấy Lạc Tú kinh ngạc, Nữ Thần Tử Vong Diana đưa cho anh một ly trà chậm rãi giải thích.

"Tôi cảm thấy hứng thú với văn hóa Hoa Hạ, cho nên vẫn luôn có nghiên cứu."

Lạc Tú nhận trà, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, Thiết Quan Âm cao cấp ngoài ra còn có mùi nước hoa thoang thoảng, thứ này hiển nhiên thuộc về Diana.

Không thể không nói, tuy Diana tiếng ác lan xa, trên trường quốc tế cũng là nhân vật tiếng tăm lừng lẫy.

Nhưng khi đối mặt với Lạc Tú, cô ấy vẫn có hơi sợ.

Bởi vì người đàn ông trước mắt này quá oai hùng phi phàm, trận chiến giết rồng kia, thật sự không khác gì thần tiên hạ phàm.

"Nói đi, tôi biết cô hiểu tôi đang nói gì." Lạc Tú không vòng vo, trực tiếp mở miệng nói.

Mà trong lòng Diana cũng biết rõ, Lạc Tú muốn hỏi về trò chơi kinh dị kia.

"Thật ra cho tới bây giờ, tôi cũng chỉ mới đạt được một chút manh mối." Diana chậm rãi mở miệng, ở trước mặt Lạc Tú cô ấy không dám giấu diếm.

Trên thực tế, lần này Nữ Thần Tử Vong tới là muốn đến Tượng Binh Mã thăm dò.

Nhưng thân phận của cô ấy quá mẫn cảm, đến đâu cũng bị người ta nhìn chằm chằm.

Vốn là muốn Chu Càn Khôn thay mình làm việc, cho nên mới chịu đồng ý Chu Càn Khôn, giúp người ta giết người.

Chỉ có điều Diana không nghĩ tới, người muốn giết, lại là Đồ Long giả vang danh phương Tây Lạc Tú này.

Chính vì vậy sau khi nhìn thấy người cần giết là Lạc Tú, Diana mới sợ hãi.

"Tôi biết, trò chơi kinh dị này hình như có chút quan hệ sâu xa với Hoa Hạ, nhưng không chỉ là Hoa Hạ.” Diana nói.

"Nghĩa là sao?" Lạc Tú cực kỳ có hứng thú đối với trò chơi kinh dị kia, bởi vì thứ anh muốn có lẽ sẽ gây ra xung đột với đối phương.

Nhưng bây giờ còn chưa thể xác định.

Có đều nếu trò chơi kinh dị mà ngay đến thể loại công pháp vô thượng như Kim Cang Lưu Ly cũng phải dùng tới, hiển nhiên không phải một trò chơi nhỏ.

Lạc Tú suy nghĩ một hồi, thật sự không rõ, rốt cuộc trên trái đất đương thời này, đạo chính thống nào có năng lực lớn như vậy?

"Anh Lạc, chắc anh có từng nghe nói đến Thủy hoàng đế chứ?" Diana đáp.

Thủy hoàng đế Doanh Chính!

Là người đầu tiên trong lịch sử Hoa Hạ xưng đế, được tôn là Tổ Long!

Thậm chí còn được người đời sau coi là vị đế vương ngàn năm!

Đáng tiếc sau khi ông ta già rồi, truy tìm tiên đạp, muốn được trường sinh, lại chết trên đường Đông tuần.

"Cái chết của ông ta thật sự rất kỳ quặc." Diana mở miệng nói.

Quả thật, có ghi chép cho rằng, ngày đó Doanh Chính bị bệnh chết trong xe ngựa.

Nhưng cũng có ghi chép cho rằng, lúc ấy ông ta bị Lý Tư và Triệu Cao hợp mưu hại chết.

Nói thật những cách nói này không được đánh giá cao cho lắm.

Dù sao với thủ đoạn của Doanh Chính, có thể thống nhất giang sơn, tiêu diệt sáu quốc gia, làm sao ông ta có thể bị Triệu Cao và Lý Tư hại chết được?

Còn về bệnh chết?

Vậy thì càng không có khả năng, dù sao lúc ấy vẫn có một ít người tu pháp tồn tại, cả thiên hạ đều là của ông ta, Doanh Chính không có khả năng ngay đến một hai viên đan dược kéo dài tuổi thọ cũng không có.

"Thủy hoàng đế và Alexandros Đại Đế hình như sống cùng một niên đại đi."

"Mà vị Đại Đế chinh phục hơn nửa trái đất kia, cái chết của ông ta cũng rất kỳ quặc." Diana chậm rãi mở miệng nói.

Đúng vậy, vị Đại Đế Alexandros, đúng là chinh phục hơn nửa trái đất, sau cùng nghe nói là chết bệnh, hơn nữa còn chết khi chỉ mới hơn ba mươi tuổi.

Điều này hiển nhiên cũng không hợp với lẽ thường, một nhân vật hùng tài vĩ lược như vậy, làm sao có thể chết bệnh?

Lạc Tú bỗng nhiên nhướng mày, nghĩ tới một khả năng đáng sợ.

"Ý của cô là, bọn họ đều là người chơi trong trò chơi kinh dị này?"

Nếu như thật sự là như vậy, vậy thì cái gọi là trò chơi kinh dị này có hơi đáng sợ rồi.

Nó đã tồn tại từ thời triều Tần rồi sao?

"Trên thực tế còn đáng sợ hơn anh Lạc nghĩ nhiều, trò chơi này ảnh hướng đến toàn thế giới, mà anh Lạc, hiện tại anh đã bị theo dõi."