Tiểu Binh Truyền Kỳ

Chương 137: Lý đường giao binh



Biên giới giáp ranh giữa Tinh vực Thiên Hà và Tinh vực Trung Châu, có một lượng lớn chiến hạm có sơn huy chương Lý gia đậu ở đó. Trên kỳ hạm, gia lão Lý gia đang hăng hái nói với thuộc hạ của mình: "Các vị, lần trước do chúng ta quá khinh địch nên mới thất bại, nhưng lần này điều động tất cả binh lực của Lý gia, chúng ta nhất định có thể giành chiến thắng!"

Những gia thần ở bên cạnh hắn nghe nói như thế lập tức gật đầu đồng ý, hơn nữa còn nịnh bợ tâng bốc Lý gia lão này. Nhìn thấy bộ dạng các gia thần nịnh bợ, Lý gia lão vừa tươi cười gật đầu, vừa ác độc nghĩ: "Đám đầu cỏ các người, lần trước lão tử thất bại trở về, các ngươi lại như ong vỡ tổ đến chèn ép ta, nếu không phải lão tử có căn cơ kiên cố, chỉ sợ sớm đã bị các ngươi và gia chủ liên thủ tống vào tù. Hừ! Đợi lát nữa lão tử nhất định phải thừa cơ hội này tiêu diệt các người!"

Đám gia thần Lý gia hồn nhiên không biết vận mệnh của mình đã bị quyết định, tiếp nhận mệnh lệnh của Lý gia lão, vui mừng rời khỏi kỳ hạm trở lại chiến hạm của mình. Theo bọn họ, bên mình có 1500 chiến hạm, đi tấn công 100 chiến hạm kia của Đường gia là chuyện dễ như trở bàn tay, đây rõ ràng là tạo cơ hội lập công.

"Giữ vững trận hình, mục tiêu hành tinh Khải Tát, xuất phát!" Lý gia lão vung tay lên, mệnh lệnh của hắn vừa truyền xuống, những chiến hạm này bắt đầu khởi động động cơ bay về phía biên giới Đường gia.

"Thưa sếp, chúng ta đi đâu vậy?" dạo một vòng chiến hạm bạch kình, Lý Lực Quân rốt cục cũng đã ổn định tinh thần kích động, hỏi Đường Long.

"Chúng ta đang đi đến biên giới." Đường Long tự mình điều khiển chiến hạm quay đầu lại trả lời.

"Biên giới?" Lý Lực Quân nói thầm rồi nhìn bản đồ tinh hệ trên màn hình, đáng tiếc hắn binh sĩ xuất thân khoa cận chiến nhìn không hiểu cái bản đồ tinh hệ quân sự này, tuy rất muốn hỏi là biên giới nào, nhưng sợ xấu mặt nên hắn chỉ có thể gãi gãi đầu, đem sự chú ý để ở chỗ khác.

Bọn người Lưu Tư Hạo Đi theo Lý Lực Quân xem xét chiến hạm xong thì trở lại đài chỉ huy, đều nhỏ giọng thảo luận quy mô chiếc chiến hạm này, còn Trần Di kia thì chăm chú nhìn chằm chằm vào hai người Phượng Băng, Phượng Sương đứng ở bên cạnh Đường Long. Nàng không hiểu nổi 2 mỹ nữ này vì sao luôn theo sát bên người Đường Long, vừa rồi còn nhìn thấy, Đường Long cho dù là đi vào WC, các nàng cũng đi theo canh giữ ở cửa ra vào. Lúc mới gặp các nàng còn tưởng rằng là thị nữ cận thân của Đường Long, bây giờ xem ra các nàng hẳn là cận vệ của Đường Long.

Vẫn cứ mãi len lén chú ý Trần Di, Lưu Tư Hạo lần nữa tiến gần phía trước đến châm ngòi thổi gió: "Hai vị tiểu thư kia không biết có quan hệ gì với Đường Long? Dường như một tấc cũng không rời ah, nếu là bảo tiêu, hai người bọn họ thân gái yếu ớt sao có thể đảm nhiệm?"

Trần Di phản xạ có điều kiện nhẹ gật đầu nói: "Đúng vậy, bọn họ khiến cho người khác cảm thấy một chút cũng không lợi hại, bọn họ vì sao lại theo sát sau lưng sếp?"

Lưu Tư Hạo ác ý nhỏ giọng nói: "Chỉ sợ bọn họ là sĩ quan phụ tá của Đường Long."

Trần Di lập tức lắc đầu vẻ mặt không tin tưởng nói nói: "Không thể, giữa sếp và bọn họ không có quan hệ gì là thân mật cả!"

Nhìn thấy Trần Di nói đỡ cho Đường Long như vậy, Lưu Tư Hạo tràn đầy ghen tuông nói: "Những sĩ quan cao cấp của Liên Bang trước kia đều có sĩ quan phụ tá như vậy, đừng nói đến kẻ thống trị độc tài như Đường Long này. Hơn nữa, trước kia cô đã từng thấy qua những sĩ quan cao cấp kia vô cùng thân mật với phó quan của bọn họ rồi mà? Đây đều là trò che dấu tai mắt người mà thôi."

Trần Di muốn giải thích cái gì, nhưng lại không nói lời. Nàng không muốn tin Đường Long cũng giống như những sĩ quan cao cấp kia, nhưng lại không có cách nào chứng minh Đường Long và 2 mỹ nữ kia có quan hệ vô cùng trong sáng, bởi vì mình chỉ là một thuộc hạ mà thôi.

Nhìn thấy sắc mặt thất vọng của Trần D, Lưu Tư Hạo thở dài, không lên tiếng nữa. Hắn ăn dấm chua của Đường Long, nhưng là hắn cũng biết cái sự tình này không liên quan Đường Long, hoàn toàn là do Trần Di tình nguyện mà thôi. Muốn nói chính xác, người khiến Trân Di thích Đường Long chính là kẻ ngu ngốc mình đây.

Lúc trước nhóm mình bị đưa đến trường sĩ quan, Trần Di được chọn là hoa khôi của học viện, trong lòng mình cũng nảy sinh tình cảm ái mộ với Trần Di trong hoàn cảnh hòa bình này. Đối diện với rất nhiều đối thủ, một người không có gì đặc biệt như mình chỉ có thể mượn thân phận đồng lieu cũ mà gặp mặt Trần Di, đã tìm được cớ, vậy mà chỉ nói chuyện với Trần Di về chuyện của sếp.

Vốn muốn chậm rãi đem đề tài chuyển đến hai người mình, không ngờ Trần Di lại bị tin tức và tình hình của Đường Long hấp dẫn, nàng hoàn toàn mê mệt Đường Long, mà người hao tổn tâm cơ như minh lại bị Trần Di coi là bạn tốt. Nhớ đến những chuyện này, Lưu Tư Hạo nhìn bóng lưng Đường Long âm thầm thề: "Ta sẽ không thua ngươi!"

Lý Lực Quân không chịu ngồi yên rất nhanh lại mở miệng hỏi Đường Long: "Sếp, kẻ địch lần này của chúng ta là ai? Binh lực có bao nhiêu? Không phải chỉ có một chiến hạm này của chúng ta đi nghênh chiến đấy chứ?"

Đường Long quay đầu lại cười nói: "Đương nhiên chúng ta không phải chỉ có một chiến hạm này nghênh chiến, phía trước quân ta đã chuẩn bị xong. Kẻ địch là thế lực Lý gia ở tinh hệ Thiên Hà, bọn họ lần này dốc toàn bộ lực lượng, binh lực ít nhất là 1500 chiếc."

"1500 chiếc? Sếp, binh lực chúng ta có thể chống lại bọn họ hay không?" Lý Lực Quân khẩn trương hỏi, trên đường đi mình hoàn toàn không nhìn thấy những chiến hạm khác tiếp cận chiến hạm này của Đường Long, hơn nữa dưới trướng Đường Long mới có sáu hành tinh, binh lực thế nào cũng không thể vượt qua một ngàn chiếc. Binh lựu ít như thế đối đầu với 1500 chiếc chiến hạm thật có chút hão huyền.

Đường Long không trả lời vấn đề này chỉ cười cười, lúc Lý Lực Quân hỏi lần nữa, Đường Long nói: "Đợi lát nữa ngươi sẽ biết."

Đường Long đã nói như vậy, Lý Lực Quân đành yên lặng nên lẳng lặng cùng đợi. Không bao lâu sau, Lý Lực Quân rất nhanh nhìn thấy những ánh sáng khác trên màn hình, gần ngàn điểm sáng tỏa sáng. Thông qua Rada trên chiến hạm, gần ngàn điểm sáng kia tất cả đều là chiến hạm bạch kình.

"Wa! Sếp đã điều động toàn bộ chiến hạm bạch kình tập trung về đây, những hành tinh kia của người không cần phòng thủ sao?" Lý Lực Quân sau khi nhìn thấy những thứ này này hậu lập tức nói.

"Ừm? Sao ngươi biết những chiếc chiến hạm bạch kình này là toàn bộ chiến hạm dưới trướng của ta?" Đường Long lấy làm lạ hỏi.

Lý Lực Quân bĩu môi nói: "Bây giờ ai mà không biết sếp có một ngàn chiếc chiến hạm bạch kình, cho nên tôi vừa nhìn số lượng chiến hạm bạch kình ở kia liền biết sếp có lẽ đã điều động toàn bộ." Nghe thấy lời này Đường Long gật đầu như có điều suy nghĩ.

"Sếp, những hành tinh kia của ngươi thật không có binh lực phòng thủ sao?" Trần Di lo lắng tiến lên một bước hỏi.

"Không cần lo lắng chuyện này, đợi đến gần ta sẽ giới thiệu thống soái của quân ta ọi người biết." Đường Long cười nói.

Mọi người nghe vậy giật mình, lát nữa là có thể nhìn thấy một trong sáu người trụ cột lớn đồn đãi đã lâu của Đường Long, mọi người ôm rất nhiều tâm trạng chờ đợi chiếc chiến hạm này mau chóng tiến vào hạm đội.

Rất nhanh, chiếc chiến hạm bạch kình này của Đường Long tiến vào hạm đội, một con thuyền loại lập tức đến gần, mọi người đều biết thượng tướng kia sắp đến, đều đưa ánh mắt tập trung ở cửa khoang

Chỉ chốc lát sau, cửa khoang thuyền mở ra, một vị mỹ lệ nữ tướng mặc quân Đại Đường phục, trên vai đeo ba ngôi sao vàng tư thế oai hùng bước nhanh đến. Cô ấy không nhìn những người vây quanh ở hai bên cửa khoang, mà đi thẳng đến trước mặt Đường Long, kính chào nói: "Chủ công, 900 chiếc chiến hạm bạch kình trong nước đã tập hợp xong, 1000 chiếc X chiến hạm đã đóng quân ở tất cả các hành tinh."

Bọn người Trần Di vẻ mặt tràn đầy hâm mộ từ đó biết được binh lực của Đường Long gần 2000 chiếc, mặc dù lấy làm ngạc nhiên sao 6 hành tinh có thể nuôi được nhiều chiến hạm như thế, nhưng cũng thở phào nhẹ nhõm, dù gì binh lực của bên mình cũng không ít hơn địch

Đường Long chào lại hỏi: "Chuẩn bị chiến đấu như thế nào? Kẻ địch ở nơi nào?". Truyện Thám Hiểm

"Bất cứ lúc nào cũng có thể xuất chiến, kẻ địch hiện tại đã đột phá điểm ngăn cản biên giới, vị trí hiện tại của bọn họ ở chỗ này, dự tính còn có 120 phút nữa sẽ đến vị trí hiện tại của chúng ta." Sa Lệ vừa trả lời vừa điều khiển máy tính hiện ra bản đồ tinh hệ giải thích với Đường Long.

"Ừm, trận chiến này giao cho ngươi chỉ huy, ta sẽ làm một hạm trưởng phục tùng mệnh lệnh của ngươi." Đường Long gật đầu nói.

"Chủ công!" Sa Lệ ngạc nhiên sợ hãi, Đường Long sẽ làm một hạm trưởng phục tùng mệnh lệnh của mình? Nói cách khác Đường Long muốn cùng muốn giống như những người máy kia chiến đấu nơi tiền tuyến? Như vậy sao được, thân là Thống soái cao nhất thì nào có thể thân lâm hiểm địa? Nhưng Sa Lệ lại không có cơ hội để nói những lời khuyên can này, bởi vì Đường Long nói một câu: "Chỉ có ngươi đảm nhiệm thống soái trận chiến này, mới có thể hoàn thành nhiệm vụ ta đã giao."

Nghe được lời này của Đường Long, Sa Lệ hiểu Đường Long nói nhiệm vụ kia là gì, sau khi suy nghĩ liền chào nói: "Tuân mệnh!"

Bọn người Lý Lực Quân cũng nghe được những lời này, bọn họ cũng nhìn Đường Long, không hiểu nổi hắn vì sao giao quyền chỉ huy cho người khác, cũng không hiểu nổi Sa Lệ muốn hoàn thành nhiệm vụ gì. Tuy bọn họ rất muốn nói, nhưng bọn họ những người mới tới này cũng có tự mình hiểu, không dám nói ý kiến của mình đối với những quyết định này của cấp trên.

Lúc Sa Lệ đi rồi, Đường Long lập tức reo lên: "Các huynh đệ thay đồ!" Nói xong liền dẫn theo hai cái mỹ nữ hộ vệ cận thân chạy vào phòng trang bị. trong số nhiều người như vậy, có phản ứng đầu tiên chính là Lý Lực Quân, hắn lập tức hưng phấn nói: "Sếp muốn đánh cận chiến sao? Sao có thể thiếu ta à!" Nói xong cũng đi theo.

Lưu Tư Hạo khinh miệt nhìn bóng Đường Long, trong lòng thầm nhũ nói: "Thật là ngu! Đường đường là Thống soái tối cao lại chạy ra tiền tuyến làm lính, một chút tự giác lãnh tụ cũng không có, thật không biết những hành tinh này làm sao hắn có được."

"Lưu Tư Hạo, chúng ta đi mau, rốt cục cũng có thể đi theo sếp chiến đấu!" Trần Di cao hứng lôi kéo Lưu Tư Hạo đi theo sau lưng Lý Lực Quân, Lưu Tư Hạo chỉ có thể bất đắc dĩ đi theo chạy tới.

Lần đầu tiên chỉ huy gần ngàn chiến hạm nhưng Sa Lệ cũng không có gì bối rối, bởi vì những chiến hạm này đều là do người máy điều khiển, bất cứ mệnh lệnh gì của mình thì bọn họ đều chấp hành, căn bản sẽ không xuất hiện hiện tượng bằng mặt không bằng lòng. Nhưng có lẽ là do cô ấy khẩn trương, bởi vì chủ công của mình đang ở trên một trong số 900 chiến hạm này. Không phải sợ Chủ công không tuân lệnh, sợ chính là mình không cẩn thận lại để cho Chủ công lọt vào tầm tấn công của kẻ địch, như thế thì mình có chết ngàn lần cũng không thể chuộc tội. So sánh lại, nhiệm vụ kia ngược lại dễ dàng hoàn thành.

Sau khi có quyết định thì Sa Lệ liền cầm lấy máy bộ đàm ra lệnh: "Đại đội trưởng số 9 phụ trách bảo vệ phía sau!" Mệnh lệnh vừa ra thì lập tức có 99 chiến hạm bắt đầu thối lui về phía sau hạm đội, nhìn thấy cảnh này, Sa Lệ hít hơi nói: "Chiến hạm 10 tiểu đội 10 đại đội 9 lập tức chấp hành mệnh lệnh!"

Phượng Băng nhìn thấy Đường Long là đang bận rộn mặc áo giáp nên hoàn toàn không để ý tới lời Sa Lệ nói, bất giác nhắc nhở: "Chủ công, chiến hạm này của chúng ta là chiến hạm thứ 10 tiểu đội 10 đại đội 9."

Đường Long ngây người, sau đó vội tiếp thông máy bộ đàm nói: "Thật có lỗi sếp, ta sẽ lập tức phục tùng mệnh lệnh." Nói xong nhỏ giọng hỏi Phượng Sương: "Vừa rồi sếp Sa Lệ ra lệnh gì?"

" Để đại đội trưởng số 9 trở thành hậu vệ." Phượng Sương lạnh lùng trả lời.

"Ơ, trở thành hậu vệ." Đường Long vừa gật đầu vừa ra hiệu bảo người điều khiển chiến hạm của hắn chấp hành mệnh lệnh, nhưng là hắn đột nhiên nhớ tới cái gì liền cầm máy bộ đàm hô lớn: "Sa Lệ sếp, ta là hạm trưởng chiến hạm thứ 10 tiểu đội 10 đại đội 9, ta muốn kháng nghị, tại sao đại đội 9 lại trở thành hậu vệ? Ta muốn ra tiền tuyến!"

"Chỉ cần tôi là tổng chỉ huy chiến trường, Chủ công người phải phục tùng mệnh lệnh của tôi. Muốn sửa đổi mệnh lệnh này, như vậy Chủ công chỉ cần huỷ bỏ chức vụ tổng chỉ huy của tôi đi!" Sa Lệ nói lời này liền lẳng lặng đợi Đường Long trả lời.

Đường Long nghe nói như thế há hốc mồm trừng mắt, một hồi lâu mới ủ rũ nói: "Vâng, ta phục tùng mệnh lệnh." Nói xong lại để cho người điều khiển lái về phía đại đội 9.

Nhìn thấy bộ dạng này của Đường Long, tất cả mọi người ảo não. Lý Lực Quân vứt vũ khí tên đất lầm bần không được đánh, còn bọn người Trần Di thì hai mắt phát sáng nhìn Đường Long, chỉ có Lưu Tư Hạo vẻ mặt lơ đễnh liếc nhìn đường Long, sau đó thì nhìn những ngôi sao ngoài cửa sổ.

Trong lòng bàn tay của Sa Lệ ướt đẫm mồ hôi nhưng khi nghe được Đường Long nói phục tùng mệnh lệnh, bất giác thở phào, nàng đã hạ quyết tâm, chỉ cần mình còn làm sĩ quan chỉ huy chiến trường, mình cho dù đắc tội với Chủ công, cũng tuyệt đối sẽ không để cho Chủ công tiến vào tiền tuyến.

Đường Long hữu khí vô lực nằm trên đài chỉ huy, nhàm chán nhìn phía xa tám đại đội kéo theo 100 chiến hạm hậu vệ của mình, chầm chậm lái về phía con đường địch đang tiến đến. Bọn người Lý Lực Quân mặc dù vì không được ra tiền tuyến mà có chút tiếc nuối, nhưng bọn họ hoàn toàn không có tâm tình thư giãn mà chú ý tình hình các phương diện, bởi vì bọn họ biết rõ trong cuộc chiến vũ trụ, hậu vệ cũng không phải đặc biệt an toàn. Cho nên nhìn thấy Đường Long như thế mà bộ dạng thư giãn như thế thì bất giác cảm thấy kỳ quái, chẳng lẽ Đường Long biết rõ quân dịch không có khả năng tấn công hậu vệ mới thoải mái như thế?

Lưu Tư Hạo lắc đầu, hắn thật sự rất xem thường Đường Long, cho dù phe mình sức chiến đấu và sức phong ngự đều rất lớn, nhưng thân là một người lính trên chiến trường, bất cứ lúc nào cũng tuyệt đối không thể có tâm tình thư giãn được. Xem ra Đường Long có thể đạt được một loạt thắng lợi nhiều như vậy có lẽ là do may mắn, hoặc là thuộc hạ của hắn có năng lực nên mới có kết quả như vậy, nếu như chỉ dựa vào hắn, khẳng định trong chốc lát đã xong đời!

"Phát hiện thuyền trinh sát của Lý gia!" Âm thanh của máy tính trên chiến hạm phát ra khiến ọi người đều đưa mắt nhìn lên màn hình, chỉ nhìn thấy trên màn hình xuất hiện mấy chục đốm sáng. Đường Long khẽ ngẩng đầu nhìn vừa nhìn đã quay đầu lại, miệng lẩm bẩm nói: "Lý gia khôn hơn rồi, biết rõ rada của chiến hạm kém hơn chúng ta, đã phái ra phi thuyền trinh sát."

Nghe thấy lơi này, Lưu Tư Hạo liếc mắt đường Long, không có lên tiếng, mà Lý Lực Quân thì lại tò mò hỏi: "Sếp, rada chiến hạm của chúng tốt hơn của bọn chúng sao? Điều này không thể? Nếu có rada mới xuất hiện, quân hạm của cả vũ trụ đều sẽ thay đổi theo."

"Có cái gì không có khả năng, tuy loại này chiến hạm bạch kình không dám nói là tốt nhất toàn vũ trụ, nhưng ở cái này tinh hệ Vô Loạn thật đúng là tìm không ra chiến hạm lợi hại hơn nó. Rada của chiến hạm bạch kình này so với rada của những chiến hạm bình thường kia, phạm vi quét nhanh hơn một giây ánh sáng, nếu như Lý gia không phải sử dụng thuyền trinh sát, bọn họ chỉ có thể chờ bị đánh." Đường Long thuận miệng nói.

Nghe thấy lời này, Lý Lực Quân và những người ở bộ phận khác không có gì, còn Lưu Tư Hạo cùng những người phụ trách Rada kia thì toàn thân chấn động, có chút không thể tin xem xét chiếc chiến hạm này. Những người biết chuyện như Lưu Tư Hạo, hiểu rất rõ phạm vi quét của ra đa lớn hơn một giây ánh sáng so với đối phương quan trọng như thế nào trong việc thắng thua trên chiến trường. Chỉ cần quan chỉ huy không phải ngu ngốc, chỉ cần không phải binh cách không quá xa, có được một giây ánh sáng cảnh báo, dường như có thể nói thắng thua của cuộc chiến lúc chiến tranh còn chưa bắt đầu đã quyết định rồi

Lưu Tư Hạo lần nữa nhìn Đường Long, hắn không hiểu nổi Đường Long cái tên này từ đâu mà có được chiến hạm hiện đại như thế, sao lại có người ủng hộ cái tên chỉ biết chém giết này cơ chứ? Lưu Tư Hạo 100% không tin Đường Long có thể dựa vào vài hành tinh rách rưới mà có thể nghiên cứu chế tạo ra chiến hạm tân tiến như vậy, nhất định là có một tổ chức thần bí nào đó đứng sau lưng Đường Long. Nghĩ vậy, trong đầu Lưu Tư Hạo đột nhiên sinh ra ý nghĩ: "Nếu như có thể khiến cho tổ chức thần bí kia lời ủng hộ mình …" Lưu Tư Hạo khóe miệng lộ ra vẻ tươi cười, hắn tin rằng nếu như mình có người ủng hộ, thành tựu của mình tuyệt đối sẽ vượt qua Đường Long!

Lúc Sa Lệ chỉ thị tấn công phá huỷ phi thuyền trinh sát của Lý gia, Lý gia lão đã lấy được tin tình báo của thuyền trinh sát về vị trí quân Đại Đường. Nếm qua lần thất bại thứ nhất nên hắn lập tức ra lệnh: "Toàn bộ hạm đội chuẩn bị hỏa lực, phương vị XXXX!" Một phó quan gia thần của ông ta vừagh ne được lời này của chủ công liền biết được chủ công muốn làm gì, vội khuyên nói: “Chủ công, khoảng cách xa như thế, chùm laser chúng ta bắn hoàn toàn không có bất cứ hiệu quả gì, chỉ là lãng phí năng lượng của chúng ta mà thôi!"

Lý gia lão vừa trừng mắt nói: "Chẳng lẽ ta không biết sao?! Nhưng là ngươi cũng đừng quên, nguyên nhân lần trước chúng ta thảm là bởi vì bọn họ tấn công từ xa mà gây ra! Chúng ta làm như vậy tuy không thể thương tổn bọn họ, nhưng là bất luận nói thế nào cũng có thể khiến cho bọn chúng bối rối một lúc!" Nói xong Lý gia lão không để ý viên sĩ quan phụ tá này, ra lệnh cho toàn bộ hạm đội: "Toàn quân binh lực chia đều thành ba cánh quân, đại đội từ 1 tới 5 tạo thành một tiểu đoàn do Lý Văn soái lĩnh, đại đội 6 đến 10 tạo thành cánh quân thứ hai do Lí Tịnh soái lĩnh, các đại đội còn lại tạo thành cánh quân thứ ba do ta soái lĩnh!"

Lý gia lão lời này vừa dứt, hai người đàn ông trung niên được giao nhiệm vụ lập tức hiện ra trên màn hình lớn tiếng nói: "Tuân mệnh!" Sau đó liền ban bố mệnh lệnh đến gần hạm đội của mình. Từ trên màn hình, 1500 chiến hạm của Lý gia rất nhanh hợp thành trận hình tam giác ba tầng trùng điệp.

Nhìn thấy trận hình chuyển đổi xong, Lý gia lão tiếp tục ra lệnh: "Pháo nhắm vào phương vị vừa rồi, sau khi cánh quân thứ nhất bắn lập tức toàn lực bay về phía trước 10 phút, sau đó lại bắn lần hứ hai! Cánh quân thứ hai sau khi cánh quân thứ nhất tiến về phía trước 1 phút lập tức bắn, sau đó toàn lực bay về phía trước 10 phút sau khi theo kịp cánh quân thứ nhất tiếp tục chấp hành mệnh lệnh hồi nãy, mệnh lệnh này phải chấp hành cho dến khi trên radar xuất hiện chiến hạm địch mới thôi. Bây giờ cánh quân thứ nhất bắt đầu bắn!”

Lời này vừa ra, 500 chiến hạm cánh quân thứ nhất sớm đã nhắm sẵn toạ độ lập tức đồng loạt bắn ra, sau khi bắn xong lần thứ nhất, cánh quân thứ nhất lập tức khởi động toàn bộ động cơ chạy đuổi theo chùm laser. Sau khi bọn họ rời khỏi 1 phút, cánh quân thứ hai cũng bắt đầu bắn, đồng thời sau khi bắn xong cũng toàn lực bay về phía trước. Vốn sau khi một phút trôi qua mọi người đều cho rằng Lý gia lão tiếp theo sẽ ra lệnh cánh quân thứ ba bắn, nhưng không ngờ rằng Lý gia lão chỉ là ra lệnh toàn lực tiến về phía trước.

Nhìn thất sĩ quan phụ tá không hiểu, Lý gia lão âm hiểm cười nói: "Có hai lần bắn, cũng đã có tác dụng nhiễu loạn quân địch, nếu như đã có tác dụng thì không cần phải tốn năng lượng vô ích." Vốn sĩ quan phụ tá còn chưa hiểu ra, nhìn thấy vẻ mặt tươi cười của Lý gia lão, lúc này hiểu tại sao Lý gia lão lại bổn hiệm hai gia thần bình thờng không có quan hệ gì đặc biệt với chủ công là sĩ quan chỉ huy cánh quân, cũng lúc này mới nhớ đến 10 đại đội này từ 1 đến 10 đều là gia thần khác điều khiển, chỉ có từ 11 đến 15 là do người của chủ công điều khiển.

Hạm đội Đại Đường vẫn chậm chạp tiến về phía trước, giọng nói của máy tính hạm đội lại vang lên lần nữa: "Phía trước có nguồn năng lượng laser đến tập kích, cường độ laser 3, độ nguy hại 0." Vốn nghe thấy có nguồn năng lượng laser tập kích mọi người tất cả đều khẩn trương lên, lúc nghe được nguy hại độ là 0, tất cả mọi người thở phào, bắt đầu nhìn xung quanh tìm kiếm nơi phát ra chùm lasẻ.

Lúc mọi người nhìn loạn xung quanh, hang ngàn hang vạn chùm laser xuất hiện trên màn hình, mọi người còn không kịp có phản ứng thì những chùm tia sáng kia đã biến mất. Lý Lực Quân gãi gãi đầu thầm nói: "Kẻ địch sao đần như thế? Cách xa 18 ngàn dặm lại bắn chùm laser? Đây không phải lãng phí năng lượng sao?"

Lời nói Lý Lực Quân nói khiến bọn họ đều bàn luận chuyện này, đều đang suy đoán kẻ địch bắn sớm như vậy rốt cuộc có mục đích gì. Lưu Tư Hạo không có tham dự thảo luận, ánh mắt của hắn tập trung ở những quân nhân mặt không biểu tình cũng không lên một tiếng kia đang ở tại cương vị mình. Đối với những quân nhân này, lúc Lưu Tư Hạo lên chiến hạm đã lập tức cảm nhận được bọn họ rất lạnh lùng, hơn nữa vừa rồi cảnh báo vang lên tất cả mọi người thần sắc khẩn trương, nhưng những quân nhân này lại không có một người nào lộ ra thần sắc khác, đều là hết sức chuyên chú tiến hành công tác của mình. Nếu như không phải lúc lên hạm nhìn thấy bọn họ mặt mũi tràn kích động về phía Đường Long cúi chào, nếu như bọn họ không phải thỉnh thoảng báo cáo gì đó với Đường Long, mình e rằgn đã hoài nghi những quân nhân này đều là người máy.

Những thuộc hạ của mình mang hoàn toàn không thể so sánh với những quân nhân này, cảm thán đến đây, Lưu Tư Hạo lại bắt đầu ghen tỵ với Đường Long. Cái tên không có gì tài giỏi này không những có được nhiều viên quan quân chính kiệt xuất, còn có được những quân nhân lợi hại như thế, tại sao ông trời lại hậu đãi tên Đường Long này như thế? Tại sao ta lại không có được những thứ này?

Lúc Lưu Tư Hạo còn đang trầm tư, máy tính lại một lần nữa vang lên giọng cảnh cáo vừa rồi, bởi vì lần này độ nguy hại vẫn là 0, cho nên tất cả mọi người vẫn không lo lắng thưởng thức chùm laser đang nhào tới. Phải biết rằng có thể nhìn thấy chùm laser của địch tấn công về phía mình, mà mình lại bình yên vô sự là chuyện không thể nào, không thưởng thức kỹ mới không phụ mình? Vì thế, những binh lính có tính trẻ con, đặc biệt là những nữ binh đều nhìn những chum laser bắn về phía chiến hạm của mình với cặp mắt phát sang, dám chắc bọn họ coi những chùm laser đã mất đi sức tân công này là pháo hoa để xem.

Sa Lệ nhìn thấy loại chùm laser như pháo hoa này, bất giác nhíu mày thầm nghĩ: "Chiến hạm của Lý gia đang làm gì vậy? Lãng phí nhiều năng lượng một cách vô ích như vậy." Nghĩ vậy, Sa Lệ nhìn vài sĩ quan trẻ tuổi đeo quân hàm Thiếu úy bên cạnh, lên tiếng hỏi: "Các ngươi đối với hai lần bắn này của địch có ý kiến gì không?"

Một cái thanh niên râu vừa mới bắt đầu mọc lập tức nói: "Hạ quan cho rằng kẻ địch là bị lần tấn công trước của chúng ta dọa sợ, bởi vì lần tấn công trước quân ta chỉ bắn một lần thì đã tiêu diệt hơn phân nửa binh lực của kẻ địch. Lần này bọn họ bắn sớm e rằgn muốn làm nhiễu chúng ta, không để cho chúng ta có cơ hội bắn từ cự ly xa lần nữa."

Một sĩ quan khác có gương mặt rất thanh tú nói: "Hạ quan nhận thấy đây là hành động nhàm chán của bọn họ, là bọn họ dùng để gia tăng sĩ khí."

Một sĩ quan khác vẻ mặt lạnh lùng nói: "Hạ quan cho rằng không cần để ý tới."

Nhìn xem những sĩ quan mới chỉ có mười tám mười chín tuổi này, Sa Lệ khẽ gật đầu. Những sĩ quan trẻ như thế trên mỗi chiến hạm đều có vài người, đều là những hạt giống được lựa chọn ra từ trong các trường quân đội trong quan quân kể cả quân nhân hành tinh Trái đất theo lệnh của Đường Long trước khi ra trận, chuẩn bị bồi dưỡng thành những tướng lĩnh cao cấ. Lần này dẫn theo bọn họ ra chiến trường cũng là một phận trong huấn luyện, đương nhiên, trong số những sĩ quân huấn luyện nhiề unhư thế chỉ có vài con người là chị em của mình, những người khác đều là những người máy có trí tuệ do Đường Tinh đặc biệt chọn ra đảm nhận. Mà công việc huấn luyện hạt giống này, chính là nhiệm vụ mà Đường Long đã nói.

"Ừm, các ngươi hãy suy đoán hành động tiếp theo của địch, trong vòng 30 phút phải giao những suy đoán của các người." Sa Lệ nói xong vẫy tay cho bọn họ lui xuống.

Ba tên này trở về khoang của mình bắt đầu suy nghĩ, trong chốc lát bọn họ đã viết ra suy đoán của mình đồng thời giao cho Sa Lệ. Sa Lệ cầm văn bản, không có lập tức xem, mà trước tiên cho bọn họ lui xuống. Ba tên này mặc dù rất muốn biết đánh giá của thượng tướng đối với suy đoán của mình, nhưng cũng đành phục tùng mệnh lệnh lui xuống.

Trở lại khoang, sĩ quan râu vừa mới bắt đầu mọc nói với sĩ quan có gương mặt thanh tú: "Duy Tư, Khiết Khắc, các ngươi có cảm thấy gì lạ không?"

sĩ quan trẻ khuôn mặt thanh tú tên gọi Duy Tư khó hiểu hỏi: "Có cái gì đó không đúng?" Mà sĩ quan có vẻ mặt lạnh lùng thì đang lau sạch quân hàm Thiếu úy của mình tên là Khiết Khắc, nghe nói như thế cũng ngẩng đầu nhìn sĩ quan đang nói chuyện kia.

"Không phải chứ? Các ngươi còn chauw cảm nhận được sao?" Sĩ quan này ngạc nhiên nói.

Khiết Khắc nhíu mày nói: "Lưu Tân ngươi muốn nói gì thì cứ nói đi, không cần phải ấp a ấp úng!"

Viên sĩ quan tên là Lưu Tân kia bĩu môi nói: "Này, uổng cho ngươi là lão đại, ngay chuyện rõ ràng như vậy cũng không nhìn ra."

Nhìn thấy Khiết Khắc bắt đầu trừng mắt, Duy Tư vội nói: "Được rồi, ngươi còn không biết cái tên Lưu Tân này rất thích trêu người, chỉ cần chúng ta không để ý tới hắn, hắn sẽ không nhịn được mà nói ra."

Khiết Khắc nãy giờ vẻ mặt lạnh lùng lại lộ ra vẻ tươi cười gật đầu, xoay người bắt đầu sửa sang lại đồ đạc của mình giống Duy Tư. Lưu Tân vừa nhìn thấy liền nói: "Hài, các ngươi ah, ta nói là được chứ gì." Nhìn thấy bọn họ quay đầu lại nhìn mình, Lưu Tân ra vẻ thần bí nói: "Đại ca ngươi là được chọn ra từ quân đội, mà ta và nhị ca là được chọn ra từ các trường quân đội, các ngươi nói xem người giống chúng ta như vậy ở độ tuổi có thể trở thành thiếu úy có mấy người?"

"Nơi khác ta không biết, nhưng trong hạm đội này của chúng ta thì có hơn hai ngàn thiếu úy trạc tuổi chúng ta." Khiết Khắc giọng bình thản nói.

"Ây da, bọn họ đều được chọn giống chúng ta, ta là nói trong quân đội và trường quân đội còn có hay không!" Lưu Tân lo lắng nói.

Khiết Khắc không nói gì, đưa ánh mắt nhìn về phía Duy Tư, Duy Tư lắc đầu nói: "Ở độ tuổi này giống chúng ta đều là mới tòng quân hoặc là vừa mới vào trường quân đội, ngoại trừ hơn hai ngàn người chúng ta, không ai trẻ tuổi như thế đã có thể lên làm Thiếu úy."

Lưu Tân hưng phấn nói: "Đúng rồi! Các ngươi biết hơn hai ngàn người chúng ta này là người như thế nào không? Đều là người có thành tích kiểm tra chiến lược chiến thuật cao nhất, những người giỏi về những phương diện như hậu cần, thông tin, cận chiến đều không có!"

Lần này đến phiên Khiết Khắc lắc đầu nói: "Không phải là không có, chỗ bộ đội của ta ở thì đã có vài nhân tài xuất sắc về những phương diện mà ngươi nói mới được chọn, bọn họ nhất định là được sắp xếp đến địa nơi khác huấn luyện."

Lưu Tân ngây người, hắn hiển nhiên không ngờ có chuyện như vậy, nhưng hắn rất nhanh vẫy tay nói: "Mặc kệ bọn họ, chúng ta nói về chúng ta. Hơn hai ngàn người chúng ta này đều phân tán đến tất cả hạm, tin rằng đều là đi theo bên người hạm trưởng để tiếp nhận dạy bảo. Các ngươi muốn nghĩ tới chúng ta đi theo thượng tướng học là cái gì?"

" Điều khiển đại cục Chiến trường." Khiết Khắc cùng Duy Tư đồng thanh nói.

"Đúng rồi, các ngươi có nghĩ tới hay không chúng ta một thiếu úy nho nhỏ tại sao phải học những thứ mà những quan chỉ huy mới học?" Lưu Tân mặt mũi đỏ bừng nói.

Khiết Khắc và Duy Tư nhìn nhau không nói gì, mà Lưu Tân thì đưa đầu gần phía trước nhỏ giọng nói: "quân Đại Đường chúng ta ngoại trừ hai thượng tướng ra, chỉ có ba chuẩn tướng Lưu Dịch Huy, Trương Quân Hoa, Lý Gia Dân. Cấp Tướng quân cả Đại Đường cũng chỉ năng người này, những người khác đều là quân quan cấp tá trở xuống, nói cách khác ——sĩ quan cao cấp Đại Đường chúng ta vô cùng khan hiếm!" Nói xong chăm chú mà chằm chằm vào hai người.

Nghe thấy lời này hai người Duy Tư lập tức hiểu được ý tứ trong lời nói của Lưu Tân, Duy Tư hai mắt phát ra tia nhiệt tình, còn Khiết Khắc thì không tự chủ được mà móc ra khăn tay màu trắng lau sạch lấy quân hàm trên bả vai của mình. Nhìn thấy bộ dạng cẩn thận của hắn, giống như đem cái quân hàm cấp úy kia trở thành quân hàm cấp tướng mà đối đãi.

Nhìn thấy động tác bọn họ, Lưu Tân biết rõ bọn họ cũng biết chuyện gì xảy ra rồi, hắn tiếp tục thấp giọng nói: "Các huynh đệ, chúng ta cần phải thể hiện rõ năng lực của mình mới được. Nhưng vì để tránh hao tổn hòa khí, chúng ta chi bằng kết bái huynh đệ cùng tiến cung lùi như thế nào?" Nói xong liền đưa tay ra.

Khiết Khắc cùng Duy Tư nghe nói như thế lập tức đưa tay ra đè lên tay Lưu Tân nhỏ giọng nói: "Cùng tiến cùng lùi!" Trong mắt ba sĩ quan trẻ phát ra tia dã tâm nhiệt huyết.

Sa Lệ cau mày ngồi trên ghế chỉ huy, trên màn hình trước mặt cô ấy hiện ra hình ảnh ba người bọn Lưu Tân nắm tay tuyên thệ, dám chắc nhất cử nhất động của ba người bọn họ đều bị giám sát.

Sa Lệ xoa huyệt Thái Dương, thở dài lẩm bẩm: "Hao tổn tâm trí, hơn hai ngàn người này đều rất thông minh, hơn nữa rất lão luyện, một khi lĩnh ngộ được ý nghĩa chuyện bọn họ được bồi dưỡng, thì đều kết đồng minh với người bên cạnh. Thoạt nhìn giống như rất đoàn kết, nhưng chờ lúc bọn họ chiếm cứ địa vị cao, quân bộ Đại Đường chẳng phải là bước theo gót quân bộ Vạn La quân liên bang?" Sa Lệ nói đến đây mãnh liệt đứng lên gầm nhẹ nói: "Không được! Tuyệt đối không cho phép xuất hiện tình huống như vậy!" Nói xong nàng liền chuyển thông tin cho Đường Long.

Đường Long đang nhàm chán sắp chìm vào giấc ngủ thì nhận được yêu cầu lien lạc mật của Sa Lệ, lập tức dẫn theo hai người Phượng Băng Phượng Sương rời khỏi đài chỉ huy. Những người khác tuy lấy làm lạ Đường Long tại sao trong lúc chiến tranh lại rời tháp chỉ huy làm gì, nhưng cũng không có suy nghĩ. Chỉ có Lưu Tư Hạo chú ý tới Đường Long sau khi nhận được thông tin mới rời đi, tuy hắn rất muốn biết Đường Long nhận được thông tin gì, nhưng không có cách nào khác, chỉ có thể tự suy đoán.

Đường Long nghe xong Sa Lệ lo lắng, khoanh tay suy nghĩ, rồi hỏi: "Ngươi cho rằng nên giải quyết vấn đề này như thế nào?"

Sa Lệ lập tức nói: "Thuộc hạ cho là nên gia tăng giáo dục trung thành, đồng thời cách một khoảng thời gian thì tổ chức lại, không nên để cho bọn họ kết bè kết phái!"

Đường Long cười khổ lắc đầu: "Đây là trị phần ngọn không trị được gốc, từ xưa đến nay, các tổ chức đoàn thể bất luận là quân đội hay chính phủ hoặc là thương nghiệp, đều có hiện tượng kết bè kết bái tồn tại, hơn nữa coi như là đoàn thể đoàn kết nhất thì cũng đều sẽ có tiểu tập đoàn xuất hiện, căn bản không có khả năng cấm bọn họ kết bè kết phái."

"Vậy làm sao bây giờ? Cứ để bọn họ tiếp tục như vậy, quân đội chúng ta đem sẽ giống như quân đội Liên bang vậy!" Sa Lệ khuôn mặt lo lắng.

Đường Long sau khi suy nghĩ một chút nói: "Ừm, kết bè kết phái thì không cấm được, những người có quan hệ tốt, thường xuyên qua lại, có quan hệt hân thích, cho dù không kết bè kết phái thì cũng sẽ kết bè kết phái. Điều chúng ta cấm là về phương diện “mưu lợi riêng”, nếu như bọn họ kết bè kết phái mà không mưu lợi riêng, như vậy kết bè kết phái ngược lại có lợi cho bọn họ tiến hành công việc. Còn nữa, chế độ của quân đội Liên bang là tốt, ngươi xem giống như những quân nhân kia dựa vào chế độ thăng quan tựu da máy tính điều khiển rất tốt. Quân đội Liên bang hội trở thối nát như thế, đều là vì có người có được đặc quyền thoát ly chế độ mà tự tăng quân hàm."

Sa Lệ gật đầu cảm thán nói: "Đúng vậy, nếu như những quan lớn kia không có đặc quyền như vậy, quân đội Liên bang cũng sẽ không biến thành như vậy."

Đường Long nhớ tới cái gì đột nhiên cười nói: "Công ty của chị Tinh Linh rất nhanh sẽ lắp đặt xong máy tính trung ương của chúng ta? Để cho chị ấy giúp chúng ta tạo ra chương trình, về sau việc thăng chức của quân quan và quan viên chính phủ của chúng ta toàn bộ đều do máy tính phụ trách. Phải đặc biêt quy định bất kể người nào cũng không có quyền tự mình đề bạt quan viên, cho dù là ta cũng không ngoại lệ, như thế sẽ có thể tránh đi việc quan viên kết bè kết phái giúp nhau thăng tiến."

Sa Lệ sửng sốt một chút, nàng có chút lo lắng nói: "Việc tăng chức của Toàn bộ quan viên đều do máy tính điều khiển? Cái này có thể có vấn đề hay không? Máy tính mất đi hiệu lực cũng không bị gì, chỉ sợ bị những người có dã tâm thâm nhập vào máy tính thay đổi tư liệu, như thế nước ta sẽ loạn cả lên.”

"Không có việc gì, ngươi yên tâm, máy tính trung ương của chúng ta là lợi hại nhất toàn bộ vũ trụ, tuyệt đối sẽ không xuất hiện những vấn đề như bị người ta sửa chữa tư liệu." Đường Long vô cùng nắm chắc nói. Cũng khó trách hắn như vậy, hai chị gái máy tính, cộng thêm một con mèo có lai lịch lớn, máy tính trung ương Đại Đường do ba cái máy tính mạnh nhất vũ trụ bảo vệ thì còn sợ sẽ xảy ra vấn đề gì sao?

Nhìn thấy bộ dạng vẫn lo lắng như thế của Sa Lệ, Đường Long cũng không giải thích, nói với cô ấy: "Về chuyện quan viên chính phủ và quân đội kết bè kết phái, hãy để cho Lăng Lệ điều tra, xem xem những người nào là kết đảng vì công, người nào là kết bè mưu lợi riêng."

“Vâng” Sa Lệ vừa chào, máy tính chiến hạm lại đột nhiên vang lên: "Phía trước có nguồn năng lượng laser tập kích! Độ năng lượng 120, độ nguy hại 70, phòng chấn chuẩn bị sẵn sàng!"