Tiểu Cô Nương Của Hoắc Thiếu

Chương 66: SỰ ĐÓI KHÁT LÂU NGÀY.(P1)



Đau khổ vì bị Hoắc Thẩm Dịch cưỡng chế, Trịnh Hy Hy tự nhốt mình trong phòng không chịu ăn uống gì. Cô ta còn nghĩ đến cả việc tự tử nữa cơ.

Trịnh Đình Cửu vẫn mặc kệ cô con gái này, ông chỉ nghĩ bản thân đã thật sự chiều hư cô ta rồi. Chứ lại không nghĩ đến cô ta vì Hoắc Thẩm Dịch mà đòi hủy hoại cả cuộc đời.

Tuy nhiên Lâm Thúy Nga thì lại khác, cả gia đình chỉ có mỗi cô ta là con gái thì làm sao mà không yêu thương cho được.

"Hy Hy, con mở cửa rồi ăn chút gì đi cơ thể con đã yếu rồi lại chịu đói mấy ngày thì làm sao mà được." Lâm Thúy Nga lo lắng nói.

"Con không ăn, con phải có được Hoắc Thẩm Dịch, con phải lấy lại sự nghiệp của mình." Trịnh Hy Hy hét lên rồi đập vỡ mấy đồ dùng bên cạnh.

Mẹ cô thấy như thế thì càng lo lắng hơn nên bà ta đã dùng giọng an ủi "Mẹ sẽ giúp con có được Hoắc Thẩm Dịch nhưng con phải đồng ý ổn định lại tinh thần đã. Mở cửa đi."

'Mẹ sẽ giúp mình sao?...' Trịnh Hy Hy do dự một hồi rồi cũng chịu mở cửa vì cô ta biết bà mẹ này sẽ không lừa mình.

Chịu ăn cơm rồi Lâm Thúy Nga cũng thấy vui bà liền ngỏ lời truyền cho cô con gái yêu ít bí kíp độc quyền vậy.

"..." Hai người thầm thì một lúc mà không ai biết gì, chỉ thấy Trịnh Hy Hy nở một nụ cười hài lòng. Không biết lại là chiêu gì để khiến Hoắc Thẩm Dịch ngã ngửa đây.

……

Hoắc Thẩm Dịch mệt mỏi sau một ngày xử lý công việc nào là ở Mĩ nào là ở sân bay rồi lại chuyện của công ty.

Hắn lái con xe BNCR hãng sang của mình quay về biệt thự, tiếng xe bừ rừm ở dưới hầm đổ xe truyền đến. Giản Kiều vừa hay đoán ra được là Hoắc Thẩm Dịch về. Cô vui mừng nhưng không nói lời nào mà chỉ nở một nụ cười hạnh phúc trên môi.

Chuẩn bị nước nóng cho Hoắc Thẩm Dịch xong cô quay về phòng nằm soài người lên chiếc giường êm ả. Miệng hé mở cô vô thức thốt lên "Sao mình lại bắt đầu có cảm giác lạ với Hoắc Thẩm Dịch rồi nhỉ..."

Cốc! Cốc!

Chắc chắn là Hạ Vy đưa mấy thứ đồ cô như mua mấy hôm trước lên phòng, tính ra cảm ơn một vài lời thì lại nhận được một bất ngờ.

Vừa mở cửa Hoắc Thẩm Dịch đã dụi đầu lên vai cô, hắn thở từng hơi dài, miệng lưỡi mệt mỏi buông lời "Tôi muốn chuyện đó."

Đang nghĩ sao lần này hắn lại không hung hăng mà đá văng chiếc cửa mà lại lịch sự gõ cửa như thế. Thì ra tất cả đều có lý do, hắn lại mở miệng mà cầu xin cô làm mấy chuyện ân ái.

Mà nghĩ hình như hắn cũng nhịn khá lâu rồi, Giản Kiều cũng không từ chối mà chỉ bảo Hoắc Thẩm Dịch "Anh đi tắm trước đi, tôi chuẩn bị nước ấm sẵn cho anh rồi."

Hắn là người thông minh chắc chắn là đã hiểu ý của Giản Kiều, chỉ thấy hắn quay đầu đi về phòng với vẻ hớn hở hơn lúc nãy rất nhiều. Lắc đầu ngán ngẩm như y như câu thả cọp về rừng.

Hoắc Thẩm Dịch tắm xong thì ngồi chờ đợi Giản Kiều sang phòng mình nhưng mãi mà không thấy. Hắn lại mò mẩn đi sang phòng của cô với vẻ mặt tức giận.

"Lại thất hứa à cô ấy chơi cái trò gì vậy chứ?" Hoắc Thẩm Dịch càm ràm như một đứa trẻ lên ba.

Giản Kiều đâu có thất hứa gì mà tại hắn ngâm mình lâu quá nên cô ngủ quên đi. Hoắc Thẩm Dịch không hiểu nổi mà mắng mỏ "chết tiệt đây hẳn là cái gọi ba mươi sáu kế chạy là thượng sách nhỉ?"

Nhìn khuôn mặt của Giản Kiều đầy sự quyến rũ, dịu dàng Hoắc Thẩm Dịch đã không thể kiềm chề được rồi. Lại thêm trạng thái ngủ này là thế nào.

Chỉ một mảnh vải mỏng che thân trong căn phòng ấm áp vì có máy làm nóng nhiệt đời mới. Quả thực hấp dẫn không thể kiềm chế nổi.

Hắn vén lọn tóc xõa trước mặt của cô rồi nhẹ nhàng hôn lên má. Giản Kiều như cảm thấy được xúc giác của mình vừa có thứ gì đó động chạm vào nên hé mắt dò thử.

Giật mình mà hét lên "A, Hoắc Thẩm Dịch anh đã tắm xong chưa?" Nhưng cái lạ là ngay từ câu đầu tiên là cô đã hỏi đến sự sạch sẽ của người đàn ông rồi.

Cô lại sợ hắn bẩn hay gì mà cứ hở là bắt hắn tắm chứ.

"Muốn thụ hay động?" Hắn nhếch miệng chỉ để hỏi ý kiến của cô nàng đang sợ sệt kia hay là đang cưỡng ép nhưng lại như bắt buộc.

"..." Giản Kiều chắc chắn sẽ chọn phương án ngoài lề là không muốn gì cả. Chứ thụ hay động thì cũng như nhau thôi.

Con mãnh thú lâu ngày không săn mồi một khi đã thèm thuồng miếng thịt trước mắt thì làm sao bỏ qua được đây.

Đã không trả lời tức là gì cũng được, đấy là quan niệm của một mình Hoắc Thẩm Dịch mà thôi.

Hắn không thèm hỏi ý kiến cô nhóc nhàm chán này nữa mà lao vào xử đẹp. Đúng thật là tận mấy tháng rồi cô chưa cho hắn đụng vào người rồi thì bảo sao không muốn.

Một nụ hôn mặn nồng khiến Giản Kiều thở gấp, hơi thở ấm nóng phả vào yết hầu của người đàn ông. Hắn ta như bị kích thích mà bắt đầu đá lưỡi cô lần hai như muốn chiếm hữu bờ môi của cô trước đã rồi mới đến thân hình mảnh mai bên dưới.