Tiểu Cô Nương Của Hoắc Thiếu

Chương 8: Giản kiều bị ngất



" Ting! Ting! " Tiếng nhạc chuông điện thoại vang lên, lại là Trương Miễu Miễu gọi cho Giản Kiều là cái chắc.

" Alo, Kiều Kiều cậu có đến không để tớ còn biết hay để tớ đến nhà cho nhanh." Vừa kịp ấn nút nghe còn chưa kịp nói thì đầu dây bên kia toàn là tiếng của Trương Miễu Miễu.

Dường như Giản Kiều đã quên đi việc hôm nay bản thân còn có hẹn đi chơi cùng người chị em Miễu Miễu của mình. Nhưng bây giờ mà ra ngoài thì lúc về sẽ không làm hết công việc nhà mất. Với lại Giản gia đã lớn rồi cái biệt thự này còn lớn hơn gấp mấy lần.

" Miễu Miễu hay là hôm khác chúng mình lại gặp nhau nhé, chứ hôm nay mình thấy hơi mệt không muốn ra khỏi nhà. Lần sau tớ khao cậu một bữa xin lỗi nha." Đành vậy Giản Kiều cố ý lấy tạm cái lý do là hơi mệt mà hẹn Trương Miễu Miễu vào ngày khác thôi, chứ không thì biết làm sao giờ đây.

Tuy nhiên khi nghe thấy bạn mình mệt thì cô gái họ Trương kia lại càng thêm lo lắng. Không nói không rằng mà cup máy. Để lại Giản Kiều ngơ ngác, ngỡ ngàng tưởng rằng đã thành công nói dối được bạn mình.

….….….

Hết Giản Kiều lại đến Hoắc Thẩm Dịch, vừa hay tính ở lại bang ít hôm thì lại nhận được cuộc gọi từ nhà chính. Quả thật bên đó cũng rất nhạy tin tức, rõ là hắn mới đón Giản Kiều về biệt thự được mấy ngày mà. Chắc chắn lại là Tư Kim Chung lộ tin rồi.

" Lục Diễn Diễn, em ở lại huấn luyện mấy tên vừa mới quy hàng hôm nay nha. Anh có việc nên quay về thành phố trước đã. " Hoắc Thẩm Dịch đi đến gần Lục Diễn Diễn nói. Bởi từ lâu gia đình hai nhà Hoắc, Bạch, Lục đã giao hảo với nhau, nên mấy bọn họ đã chới rất thân từ nhỏ.

Đã đành Lục Diễn Diễn còn rất thích Hoắc Thẩm Dịch nên đã theo chân năn nỉ anh trai Lục Bắc Kì cho vào bang huấn luyện. Cô hiện tại là người phụ nữ duy nhất của cả Thần Long bang này nên ai ai cũng không dám động đến.

Thường thì việc này Hoắc Thẩm Dịch không dặn dò cô vẫn sẽ làm nhưng hắn ta vì chắc chắn cô không quên nên đành nhắc nhở.

Lục Diễn Diễn vui vẻ mà gật đầu nói " Ok anh Thẩm Dịch, em biết mình nên làm gì mà. Anh có việc thì đi trước đi. "

Không nói gì thêm nữa hắn ta vội vàng quay gót rời đi trong ánh mắt của cô gái đứng từ xa.

Về đến thành phố Hoắc Thẩm Dịch chưa gấp mà đến công ty trước. Hắn như thường ngày mà đi thẳng đến thang máy ấn nút lên tầng. Nhưng hôm nay Giản Trinh Trinh lại cứ chạy đến mà lẻo đèo như cái đuôi. Cô ta bị đuổi một lần rồi nhưng không biết khiếp sợ mà vẫn cố tình đến đây để tiếp cận Hoắc Thẩm Dịch.

" Ai cho cô vào đây? " Hoắc Thẩm Dịch không thèm liếc mắt nhìn Giản Trinh Trinh lấy một lần. Hắn ta cứ thế mà bước vào văn phòng rồi ngồi xuống chiếc ghế mà tựa lưng trong rất mệt mỏi.

Nhanh mắt tinh ý Giản Trinh Trinh tiến đến gần Hoắc Thẩm Dịch, dụng ý muốn đấm bóp vai cho hắn. Bàn tay sắp chạm vào người Hoắc Thẩm Dịch thì liền bị giật lại. May thay là Bạch Kiến Sinh đưa tài liệu xuống cho mấy cô tiếp tân thì nghe được tin Hoắc Thẩm Dịch vừa về công ty, theo sau còn có một người phụ nữ bám theo nên anh đã thấy có điềm mà hớt hoảng chạy nhanh lên đây.

Vừa hay đúng lúc thấy cảnh này mà ngăn kịp không thì lại vỡ chuyện. Đẩy mạnh Giản Trinh Trinh ra, Bạch Kiến Sinh cau mày mà gọi mấy tên vệ sĩ vào.

" Cút. Từ nay không cho phép người phụ nữ này vào công ty biết chưa. " Bạch Kiến Sinh nói.

" Vâng. " Mấy tên vệ sĩ tuân lệnh rồi kéo Giản Trinh Trinh ra ngoài.

Trong phòng giờ chỉ còn lại Hoắc Thẩm Dịch và Bạch Kiến Sinh nữa thôi nhưng dường như cái tên họ Hoắc này rất mệt nên đã ngủ quên đi rồi.

Cũng thật thán phục trong cái hoàn cảnh này mà hắn vẫn còn ngủ được sao, Bạch Kiến Sinh ở bên mà chỉ biết thầm mắng Hoắc Thẩm Dịch một trận, anh chỉ ước gì bản thân có thể tảng cho tên trước mặt một trận.

Chuyển sang cảnh làm việc của Giản Kiều.

Sau khi từ chối cô bạn xong Giản Kiều lại bắt đầu làm việc, tất cả việc lau dọn, tưới cây đều do một tay cô làm cả. Bây giờ chỉ còn mỗi công việc giặt đồ nữa thôi nhưng bụng thì đói cồn cào thế này thì lấy đâu ra sức mà làm gì nữa. Thôi vậy cô đành gắng bỏ ra thêm ít sức nữa.

Một người giúp việc khác đi qua thấy Giản Kiều đang chăm chỉ chà từng vết bẩn trên quần áo cho Hoắc Thẩm Dịch mà bước đến hỏi " Tiểu thư, cô có cần tôi giúp không? Tôi thấy cô cũng đã thấm mệt, mặt mày lại còn tái xanh thế này nữa lỡ mà đổ bệnh thì làm sao."

Giản Kiều ngước đầu nhìn lên mà nở nụ cười dịu dàng, nói lời cảm ơn rồi từ chối khéo. " Không sao đâu tôi tự làm được mà. Cô không cần giúp tôi đâu giống như Hoắc Thẩm Dịch nói ấy, có làm thì mới có ăn mà đúng không. Thế nên cô đi làm việc khác đi. "

" Vậy tôi đi trước nha." Người giúp việc gượng cười mà rời đi.

Vừa được ba bốn bước thì một tiếng ngã của ai đó vang lên. Loay hoay một vòng mắt nhìn lại thì thấy Giản Kiều đã ngất đi. Cô ta chạy nhanh đến bên Giản Kiều mà gọi mấy tiếng tiểu thư mà không được. Lúc này cô mới bắt đầu hoảng sợ, lo lắng mà kêu to lên.

" Quả gia Tư, quản gia Tư, tiểu thư Giản Kiều bị ngất rồi. "

Nghe tiếng hét của cô giúp việc, Tư Kim Chung chạy từ ngoài vườn trở vào, tất cả giúp việc cũng nghe tin mà tập hợp đông đủ. Tư Kim Chung nhanh chóng sai người đi gọi xe cứu thương đưa Giản Kiều đến bệnh viện.