Tiêu Dao Lục

Chương 19: Lai lịch của bảo vật



Bọn hắn biết bảo vật kia có giá trị như thế nào, khả năng Tần gia để lộ tin tức là rất thấp. Việc tham gia chương trình Sinh Hoạt Trên Hoang Đảo giống như một canh bạc. Bọn hắn chấp nhận tiến vào cái lồng giam do đối phương đặt ra, chịu đựng mọi nguy hiểm để đoạt thứ kia trở về. Từ lúc đặt chân lên đảo, sáu người đã biết mình không còn đường lui. Bất cứ kẻ nào dám cản đường bọn hắn đều sẽ bị loại bỏ, mà Diệp Thiên chính là kẻ đầu tiên.

Độc Nha là một nam nhân dáng người cao to. Khi tiếng vào trạng thái chiến đấu, nước da của hắn chuyển màu xanh nhạt ẩn sau bộ quần áo bình thường. Đây là tên Dị Năng Giả cấp B còn lại của nhóm người này, năng lực có lẽ là dùng độc. Nơi hắn bước qua, cây cỏ liền héo đi với tốc độ cực nhanh. Diệp Thiên khẽ lắc đầu:

- Chất độc tương đối yếu. Ngươi hẳn là Dị Năng Giả cấp B a? Việc phân chia đẳng cấp của thế giới này có chút vấn đề, cấp B sao lại yếu đến như vậy.

- Tìm chết.

Độc Nha gầm gừ một tiếng, cả người lao thẳng về phía Diệp Thiên. Tuy thân hình của hắn khá to lớn nhưng tốc độ cũng không chậm, nhanh chóng áp sát Diệp Thiên. Bàn tay Độc Nha vung lên, ý định tóm lấy cổ Diệp Thiên. Thế nhưng đúng vào lúc này, thân ảnh đang đứng ngay trước mặt hắn biến mất. Chỉ thấy Xích Lang hô lớn một tiếng “cẩn thận”, một thanh dao găm đã kề vào cổ Độc Nha. Diệp Thiên thản nhiên nói:

- Tốc độ chậm, động tác có quá nhiều sơ hở, chất độc lại yếu. Ngươi đến đây để tìm đường chết sao?

Lời vừa dứt, dao găm liền cắt qua, thân hình to lớn của Độc Nha lập tức ngã trên mặt đất.

- Ta giết ngươi.

Xích Lang gầm lên một tiếng, cả người lao lên. Hắn dùng cả tay chân để di chuyển qua lại giữa các gốc đại thụ, y hệt như một con thú hoang. Nếu chú ý kỹ sẽ thấy tay và chân tên này mọc ra móng vuốt sắc nhọn cùng một đám lông sói khá dày, gương mặt của hắn cũng xuất hiện răng nanh cùng cặp đồng tử khác lạ. Dị Năng Giả cấp A loại biến hình, cấp độ càng cao khả năng biến hình càng hoàn thiện. Nếu đạt đến cấp SSS sẽ là biến hóa toàn thân. Tất nhiên đây là lời đồn, ít nhất chưa từng có ai đạt đến cấp độ này.

Diệp Thiên gật gù, thấp giọng nói:

- Không phải bán yêu hay yêu tộc nhưng lại có thể biến thân. Dị Năng Giả của thế giới này cũng có chút thú vị. Bất quá…

Thân ảnh Diệp Thiên lại biến mất khiến Xích Lang kinh hãi gần chết. Trong trạng thái này, mọi giác quan của hắn đã được tăng cường cực mạnh, tốc độ cũng nhanh hơn nhiều lần, vậy mà vẫn không bắt kịp chuyển động của đối phương. Chỉ cảm nhận được một cơn đau nhói xuất hiện ở phần cổ, ý thức của Xích Lang trở nên mơ hồ, bất tỉnh rơi từ một nhánh cây xuống mặt đất.

Diệp Thiên nhìn qua nữ nhân Dị Năng Giả cấp B kia cười nói:

- Ngươi vừa dùng tinh thần lực công kích ta sao? Suýt chút nữa ta đã không phát hiện ra, quá yếu.

- Chạy.

Không rõ là ai bất ngờ hét to một tiếng, bốn người lập tức chia ra bỏ chạy theo bốn hướng. Diệp Thiên thở ra một hơi, chân đạp mạnh lên mặt đất một cái, cả người lao đi như một quả đạn pháo.

Một phút sau, bốn người bị hắn ném thành một đống ngay cạnh chỗ của Độc Nha và Xích Lang. Để tránh đám người này thừa hơi bỏ chạy, Diệp Thiên chỉ giữ cho một người còn tỉnh, chính là nữ nhân cao gầy đang đeo khăn che mặt. Tâm lý nữ nhân thường yếu hơn, uy hiếp một chút là được.

- Nói một chút, các ngươi là ai, đến đây có mục đích gì?

Nữ nhân nhìn thẳng vào Dương Thiên, giống như đang cố ép bản thân giữ bình tĩnh. Nàng thực sự rất sợ hãi, đường đường Xích Huyết Tham Lang lừng danh ở trong tay Diệp Thiên không khác gì một con chó nhỏ. Tên khủng bố này rốt cuộc từ đâu xuất hiện? Tần gia có loại cao thủ này cần gì phải bày trò tính kế với bọn hắn?

Diệp Thiên có thể thấy sự sợ hãi ẩn bên trong ánh mắt của nàng. Nữ nhân này muốn nhìn thẳng vào hắn để tìm lấy sự dũng cảm nhưng lại không cách nào giấu giếm cảm xúc thật sự.

- Không cần sợ, ta cũng không giết ngươi, cùng lắm chỉ là bắt ngươi giao lại cho người khác mà thôi.

- Ngươi nghĩ rằng ta sẽ tin?

Nàng hướng ánh mắt về phía Độc Nha đang nằm sấp cách đó không xa. Diệp Thiên đánh mắt qua một cái rồi lắc đầu:

- Chất độc của tên này tuy yếu nhưng lại ẩn chứa lực ăn mòn, ta sợ hắn làm hỏng y phục. Ta chỉ chọc nhẹ một cái lỗ để chất độc thoát ra mà thôi. Ừm, đẳng cấp có lẽ sẽ rơi xuống, nhưng tiếp tục rèn luyện sẽ tăng tiến rất nhanh vì những phần độc tố tắc nghẽn được đả thông.

Nữ nhân cao gầy kinh ngạc:

var _avlVar=_avlVar||[];_avlVar.push(["6f8adab64618480bb109e5dcefadecf7","[yo_page_url]","[width]","[height]"]);

- Ngươi không giết hắn?

Diệp Thiên lắc đầu:

- Ta chỉ có nhiệm vụ bắt giữ các ngươi. Diệp Thiên ta từ trước đến nay chưa từng giết người.

Lời này là sự thật, những người mà hắn giết đều là huyễn ảnh bên trong huyễn cảnh, chân chính giết người thì chưa có ai. Khi cần thiết Diệp Thiên sẽ không do dự mà ra tay, nhưng hiện tại hắn muốn giữ vững thành tích hoàn hảo của mình. Đối với kẻ không có uy hiếp với mình, có giết hay không đều như nhau mà thôi.

Nữ nhân hơi yên tâm hơn một chút, dù vậy vẫn cứng miệng, quyết không khai ra bất kỳ thứ gì. Diệp Thiên đành phải dùng biện pháp mạnh.

- Ha ha… ngươi đang làm gì, ha ha…mau dừng lại, ta không chịu nổi nữa…ha ha ha…

- Dừng…mau dừng…ta thực sự không chịu được…ha ha ha…

Mỗi người có vài cái huyệt vị, bị chạm vào liền không điều khiển được các sợi thần kính. Có một số nhỏ sẽ khiến ngươi đau đớn sống không bằng chết, một số khác lại khiến ngươi không thể dừng cười. Nữ nhân bị hắn làm cho tê liệt, mất đi sức chống cự, sau đó chậm rãi xoa bóp những huyệt đạo kia. Đây là biện pháp tra tấn thô thiển nhất nhưng hiệu quả mà Diệp Thiên có thể thực hiện lúc này. Hắn còn phối hợp thêm vài huyệt khiến cơ thể ngứa ngáy. Cảm giác ngứa khắp cơ thể nhưng không thể gãi cũng vô cùng đáng sợ. Dưới song trọng công kích này, sau cùng nữ nhân cũng ngoan ngoãn khai báo.

Nhóm sáu người các nàng đến từ một quốc gia khác, Thanh Mỹ Quốc. Đây là một trong những quốc gia có lịch sử lâu đời nhất của nhân loại. Suốt chiều dài lịch sử, bọn hắn đã trải qua nhiều thời đại, trong đó nổi bật nhất là các vương triều phong kiến từng hùng bá một phương với lực lượng quân sự mạnh mẽ bậc nhất thế giới. Sau khi những triều đại này kết thúc, các lăng mộ vẫn được lưu giữ lại cho đến tận ngày nay. Vì thể hiện sự tôn kính với tổ tiển, bọn hắn chỉ đem chúng làm kỳ quan du lịch chứ không cho phép tiến vào bên trong thăm dò.

Nhưng thế giới này chính là như vậy, càng ngăn cấm lại càng muốn tiến vào. Các lăng mộ cất giữ bảo vật của quốc gia hùng mạnh nhất trong lịch sử giai đoạn đó khiến đám trộm mộ kiềm không được lòng tham. Rất nhiều kẻ đã chết do quân đội ngăn cản hay cạm bẫy trong mộ, nhưng cũng có một số ít kẻ sở hữu năng lực đặc biệt, kỹ năng cao trộm được đồ vật bên trong. Mà thứ Tần gia đang nắm giữ chính là một trong số đó.

Theo lời của nữ nhân, Tần gia trong một buổi đấu giá ngầm đã mua được kiếm của hoàng đế Duy Tư. Triều đại Duy Hoàng kéo dài suốt hai nghìn năm, hơn bốn mươi đời vua, trong đó hoàng đế Duy Tư là một trong năm vị vua thành công nhất. Lực lượng quân sự dưới tay hắn được nhiều nhà sử sách cho rằng là hùng mạnh nhất thế giới thời kỳ đó.

Bảo kiếm của hoàng đế Duy Tư sử dụng các vật liệu thần bí mà khoa học hiện nay còn chưa giải mã được, ẩn chứa sức mạnh vô cùng kinh khủng. Mà nhóm của các nàng chính là hậu duệ của vương thất hiện tại, chịu trách nhiệm thu hồi bảo vật này.