Tiêu Dao Mộng

Chương 5



Ba hôm sau, Thanh Phong hắn mở mắt ra, trên mặt hắn mang theo ý cười, sau đó vận linh lực, chân mang hài nhất lên đạp vào không trung, trực tiếp bay ra khỏi thác nước. Hắn một đường đạp không mà bay thẳng lên cách mặt đất nghìn mét. Hắn vặn eo, xoay người trên không trung, sau đó hai bàn tay vận linh lực hình thành hai đầu tiểu Kim Long quấn lên hai cánh tay. Hắn vung tay phải về phía trước, một đầu Kim Long liền theo đó bay ra và đập vào sườn núi. Chưởng thứ nhất vừa ra thì đầu Kim Long còn lại lập tức dung nhập vào tay hắn, hắn đạp không lao đến chỗ vừa bị đầu Kim Long kia đập trúng và vung lên tay trái nện xuống. Bị đánh liên tiếp hai phát làm cho cả ngọn núi đều run lên nhè nhẹ nhưng cũng đủ hù dọa cho muôn thú chạy tán loạn. Nơi bị hắn chưởng liên tiếp hai chưởng đã bị nổ ra một hố lớn chừng năm con hổ hôm nọ. Đứng giữa hố Thanh Phong hắn cúi đầu nhìn hai bàn tay mình mà mỉm cười thầm nghĩ < Ba ngày luyện được một chưởng này cũng không tính chậm đi? > Sau đó hắn nhảy lên một ngọn đồi gần đó và nhìn về phía thác nước < Cũng nên rời đi rồi> hắn nghĩ. Sáng hôm sau, bước ra khỏi thác nước hắn dùng mặt trời để xác định phương hướng rồi bắt đầu rời đi về hướng đông. Hắn vừa đi vừa vận linh lực vào chân, vào Đạp Vân hài để đi nhanh hơn cũng như để nâng cao khả năng vận dụng linh lực, trên đường đi hắn cũng tiện tay hái không ít cây thuốc để khi cần có thể đổi thành tiền. Không lâu sau hắn đã đi tới một bờ sông, hai bên bờ sông đều là rừng rậm, khoảng cách hai bên bờ sông lên đến hơn 10km, giữa sông có một trụ đá to, cao trọc trời. Thấy vậy hắn liền nổi lên hứng thú và dồn linh lực vào mắt để có thể nhìn xuyên qua các tầng mây xem trụ đá này cao tới đâu, nhưng cho dù tầm nhìn hắn đã tới giới hạn nhưng vẫn không tài nào quan sát được đến điểm cao nhất. Không nhìn thấy được gì phía trên nên hắn quyết định nhìn xem xung quanh và lần này hắn phát hiện phía xa xa có một ngôi miếu đang ẩn sâu các tán cây nằm bên kia bờ, thấy vậy hắn liền đạp nước mà bay qua bên ấy.