Hồng Nương cung kính đưa cho Cửu U Huyền một tờ giấy nhỏ bên trong chỉ viết vài chữ
' Giờ tỵ* đêm nay gặp '
" Lui ra đi "
" Vâng "
Ban đêm, không khí im phăng phắc đến rợn người. Thời gian hẹn cũng tới, Cửu U Huyền vẫn là bộ nam trang bạch y, tay cầm ngọc phiến ( quạt ngọc) thong thả bước ra cửa
Không mở của thì thôi, chứ vừa mở ra bắt gặp ngay một người
Mà người này không ai khác chính là Hàn Dạ Minh
Cửu U Huyền:" Minh Đế đại nhân ban đêm không ngủ ra đây ngắm phong cảnh đêm sao?"
" Khụ… khụ, Bản Đế không ngủ được nên ra ngoài hóng gió thật không ngờ lại gặp người "
Hàn Dạ Minh không hiểu sao khi nàng hỏi có chút chột dạ, không giám đối mặt trực tiếp với nàng, nhưng ngay sau đó bị hấp dẫn bởi y phục của nàng
" Nhìn cách ăn mặc này xem ra ngươi chuẩn bị đi đâu sao!"
Nàng cũng không giấu mà trả lời thẳng:" Ta ra ngoài vó chút việc "
" Vậy vừa hay, Bản Đế cũng muốn ra ngoài, hay chúng ta cùng đi "
" Ta không phải ra ngoài chơi..."
" Ta không quen đường..."
"..."
"..."
Và thế là hai người, một người là Minh Đế lãnh khốc vô tình, một người là Cửu Đế thần bí nhất đại lục hiện tại như hai hài tử đang tranh luận với nhau
Cửu U Huyền thật sự không hiểu sao tên này lại lì như thế? Vì cũng khá muộn rồi nên chỉ dành cho hắn theo. Còn Hàn Dạ Minh cũng đảm bảo nhìn thấy gì, nghe thấy gì thì hắn cũng coi như không biết
...****************...
Khang Vương phủ
Lạc Khang Dụ trong lòng có chút sốt ruột. Nhạc Lam bên cạnh không nhịn được mở miệng
" Vương gia có lẽ hắn không tới hay là..."
Còn chưa nói xong thì một giọng nói khác đã chen vào:" Ta nói không đến khi nào?"
Lạc Khang Dụ:" Cửu Dạ, ngươi tới rồi "
Lạc Khang Dụ trong mắt xoẹt qua một tia vui mừng, rất nhanh đã che đấu đi nhưng vẫn bị Cửu U Huyền và Hàn Dạ Minh bắt được
Cửu U Huyền chỉ nghĩ đơn giản là hắn vui vì nàng có thể giúp hắn lấy được hoàng vị, nhưng Hàn Dạ Minh lại nghĩ ngược lại
Hai người Lạc Khang Dụ và Nhạc Lam cũng chú ý tới Hàn Dạ Minh, cảm giác nguy hiểm trong lòng bắt đầu dâng lên
Hắn ( Hàn Dạ Minh) vô cùng nguy hiểm, không khác gì Cửu Dạ ( Cửu U Huyền)
Cửu U Huyền đương nhiên biết hắn trong miệng Lạc Khang Dụ là ai, dù sao cũng không thể nói thân phận thật của Hàn Dạ Minh nếu không hai người chắc chắn sẽ bị doạ a, nên liền bịa ra một lý do
" Là thuộc hạ của ta, không lẽ ta không thể đem người theo vào Khang Vương phủ sao?"
Nhưng khi nhìn thẳng vào mắt Hàn Dạ Minh, Lạc Khang Dụ có cảm giác, hắn đang bị một Đế Vương cao cao tại thượng từ trên cao nhìn xuống, bàn tay hắn ( Lạc Khang Dụ) hiện đã ướt đẫm mồ hôi, tinh thần có chút căng thẳng
Cửu U Huyền đương nhiên nhận ra sự khác thường của Lạc Khang Dụ, liền liếc mắt về phía Hàn Dạ Minh
' Ngươi có thể thu liễm một chút không, doạ người ta rồi kìa!'
Hàn Dạ Minh nhún vai:' Bản Đế đâu có làm gì '
" Chúng ta có thể vào trong nói chuyện không "
Cửu U Huyền lên tiếng phá vỡ không khí kì lạ này
Lạc Khang Dụ cũng phục hồi lại tinh thần:" Được, chúng ta đến thư phòng "