Tiểu Ma Vương Tìm Chồng Cho Mẹ

Chương 107



“Thật sao? Không phải cô ta yêu Hoàng lắm sao?”

“Yêu thì sao chứ, không phải cũng không được vào. . Truyện Trọng Sinh

cửa nhà người ta sao, lần này thì để xem cô ta số thành cái dạng gì, quả báo đến rồi “Thôi được rồi, cậu về nghỉ đi, tớ chuẩn bị đưa Thiên An về nhà”“

“Ừm, cẩn thận, về nhà thì nhắn tin cho tớ.”

“Bye?

‘Ở trong phòng nên Vương Đình Quân cũng nghe thấy cuộc gọi đó, nhưng không có biểu cảm gì,ai bảo cô ta dám đụng đến người của anh?

Anh vốn bảo vệ người nhà vậy đó, ai dám đụng đến thì không có kết quả tốt đẹp đâu.

Mai mở điện thoại ra, tìm kiếm hot search hôm nay, mắt miệng mở to ra, không ngờ hình ảnh lại rõ nét như: vậy, “Nhà thiết kế đi đường ngầm với giám đốc”, “Nhà thiết kế trộm bản thảo của đồng nghiệp”… đó là những tiêu đề nóng hổi ngày hôm nay.

Mai lướt lướt một chúc rồi cất điện thoại, không biểu lộ thái độ gì.

Vương Đình Quân đưa hai mẹ con về nhà, sau đó đi đón Thiên Từ.

Anh cũng không vào nhà cô, chỉ để Thiên Từ ở cỔng, nhìn cậu bé vào nhà rồi anh rời đi.

Trái ngược với sự bình yên của bên này, bên nhà của Ly thì bây giờ đang gà bay chó sửa. Sau khi thông tin được tung ra, cả Ly và Hoàng đang đi làm, mọi ngư: tán xôn xao, nhìn cô ta như động vật lạ, mọi ánh mắt khinh bỉ kia làm cho cô ta không thể làm thế nào được, đành phải gọi điện cầu cứu với Giám đốc Lưu, là nhân vật còn lại trong hot search kia, nhưng không thể gọi được, điện thoại ông ta đã tắt máy.

Những lúc ông ta cần thì cô ta luôn luôn có mặt, hầu hạ ông ta nhiệt tình, vậy mà sự tình nỔ ra, ông ta lại không thấy tăm hơi đâu, cô ta đành phải muối mặt đi lên phòng giám đốc của ông ta.

Vừa gõ cửa đã có một người phụ nữ hơi mập, trang điểm cầu kỳ đi ra mở cửa, bình thường thư ký sẽ mở cửa nhưng hôm nay lại không thấy thư ký đâu. Bà ấy là Thanh Lam, là vợ của giám đốc Lưu, nhìn bà ấy cũng trạc tuổi với giám đốc Lưu.

“Bà là ai? Tôi muốn gặp giám đốc Lưu”” Cô ta hỏi, bình thường thư ký cũng biết quan hệ của hai người bọn họ, nên cơ bản thư ký sẽ không dám tỏ thái độ như vậy, ngược lại lại rất cung kính, cô ta cứ xem như mình là gia chủ của cái công ty này luôn vậy.

“À, đây là con tiện nhân cặp kè với chồng tao đây sao?”

Nói xong bả ấy cầm lấy tóc của Ly lôi xuống tầng.

dưới để nhiều nhân viên cùng chứng kiến.

“Con tiện nhân này vì muốn trèo cao mà quyến rũ chồng tôi, hôm nay tôi sẽ xử nó trước mặt mỌi người để mọi người cùng xem, để xem còn dám quyến rũ chồng tôi nữa không?”

Bà ấy tát vào mặt Ly bốp bốp, rồi đánh liên tục vào bụng, lưng cô ta.

Ly thân hình gầy gò yếu ớt không thế phản kháng đành phải chịu trận, cô ta khóc lóc cầu xin: “Không, không phải như vậy, tôi không làm như vậy đâu, phu nhân tin tôi đi, chuyện trên báo tất cả đều là bịa đặt,….tôi xin bà tha cho tôi đi, sau này tôi không dám nữa.

Tất cả nhân viên đều tụm lại chứng kiến cảnh này, nhưng không một ai tỎ ra thương tiếc, vì quả thực ai cũng biết quan hệ mờ ám giữa cô ta và giám đốc Lưu.

Nếu không, mấy bản thảo của cô ta cũng không dễ dàng được duyệt như vậy, nhìn là có thổ biết được nó kém cỏi đến mức nào.

Rồi lần cô ta trộm thiết kế của một đồng nghiệp, giám đốc Lưu không những không phật cô ta mà còn đuổi việc vị đồng nghiệp kia, tất cả nhân viên trong công ty không có một ai ưa cô ta cả.

Nhìn cô ta bị đánh như vậy, nhiều người còn cảm thấy hả hê.