Tiểu Ma Vương Tìm Chồng Cho Mẹ

Chương 113



‘Vương Đình Quân nghe giọng nói dễ thương của “Đúng ạ, mà chúng ta bây giờ đi đâu vậy ba? Tại sao mẹ và anh không về nhà bà ngoại?” Cô bé cũng không biết chuyên gì tò mò hỏi.

‘Vương Đình Quân chưa nghĩ ra câu trả lời như thế nảo cho thích hỢp.

‘Vương Đình Trường đang lái xe phía trước lên tiếng chào hỏi: “Thiên An đáng yêu nhà chúng ta đây sao?

Cô bé bây giờ mới nhận ra có người lái xe phía trước, nãy giờ cô bé cứ ngồi trên đùi ba, hai tay vòng qua cổ anh như một tình nhân đang trình diễn tình cảm, không để ý đến ghế trước.

Nhìn thấy hai ba con nói chuyện,Vương Đình Trường cảm thấy một chút ghen tị nha, có một cô con gái đáng yêu, dẻo miệng như vậy, thật là mắt lòng mát dạ, người ta nói con gái là tình nhân kiếp trước của ba quả không sai chút nào mà.

Còn bị người ta ngó lơ, xem như không khí nữa chứ?

Tưởng anh ta là tài xế thật hả?

Nhưng chỉ dám ai oán trong lòng thôi.

“A? Chú này ở đâu chui ra vậy?”

Đôi mắt cô bé to tròn cứ đảo qua đảo lại giữa ương Đình Quân và Vương Đình Trường.

“Đây là chú Trường, em trai của ba đó, chúng ta đều là người một nhà:” Vương Đình Quân nói với con gái.

“Ồ, chú đẹp trai nha, chỉ là….. chỉ là…..” Cô bé khen xong lại ngập ngừng gãi đầu.

“Chỉ là sao?” Vương Đình Trường nghe cháu gái của mình khen đẹp trai thì muốn nở cả mũi, nhưng thấy cô bé ngập ngừng liền hỏi “Không đẹp bằng ba cháu!”

Một câu khẳng định.

Được rồi.

Là ba hát, con khen hay.

Niềm vui chưa được bao lâu thì nỗi buồn lại kéo tới, biết thế anh ta đã không hỏi rồi, nhiều khi chỉ cần nói một câu là đủ, ai cũng vui vẻ, chứ nói sang câu thứ hai dễ mất đoàn kết quá.

Hai anh em anh ta đều một chín một mười, mỗi người có một nét đẹp riêng, vậy mà lại bị một cô bé chê bai không bằng anh cả.

Anh ta thật muốn đập đầu vào gối bông để tự tử: quá mà.

Vương Đình Quân nghe con gái nói thì mỉm cười, Ở’ bên cô bé này, anh cảm thấy mình có thổ sẽ sống lâu thêm mấy năm cũng nên.

“Tạm thời có một sỐ chuyện cho nên con và mọ và anh trai sẽ chuyển đến nơi khác sống mấy bữa, được không?”

“Chuyện gì nghiêm trọng lắm hả ba?”

“Không có gì đâu, chỉ là ba muốn mẹ và anh hai ở’ nhà dưỡng thương cho đến khi con khỏe hẳn, lúc đó muốn đi đâu chơi cũng được?”

“Thật 4?”

“Ba đã nói dối con bao giờ chưa”

Cô bé nghĩ nghĩ, hình như ba chưa nói dối cô bé hồi nào thì phải, cô bé lắc đầu.

Trên đường đưa Thiên An về chung cư, anh ghé qua nhà hàng mua một ít thỨc ăn cho ba mẹ con.Anh nói ba người ăn tạm mấy món này, ngày mai sẽ cho người mang đồ ăn tươi đến, ba người muốn ăn gì thì tự nấu.

Đưa Thiên An đến chung cư rồi hai anh em cũng ra về, đổ cho ba mẹ con được tự nhiên.