Tiểu Ma Vương Tìm Chồng Cho Mẹ

Chương 137



Chả trách Mai lại khẩn trương như thế.

Hôm sau lúc Mai đến cửa hàng, một chiếc lamborghini màu đen đỏ cũng dừng lại trước cửa trung tâm thương mại, một người đàn ông bước xuống, anh.

ăn mặc lịch lãm, bộ vest màu xanh đen được cắt may tỉ mÌ, ôm sắt thân hình cao lớn vạm vỡ của anh, bên trong lä một áo sơ mi màu đỏ rượu rất bắt mắt, dưới đôi chân thẳng dài kia là đôi giày tây bóng loáng, toàn thân tỏa ra khí thế vô cùng sang trọng. Ngữ quan tỉnh tố, nam tính mê người, trên tay anh cầm một bó hoa hồng xanh pháp tươi rói như thể vừa cắt trên cây xuống thu hút hầu hốt ánh mắt của mọi người.

“Là minh tỉnh quốc tế sao?”

“Tôi chưa từng thấy minh tính nào đẹp trai như vậy nha’ “Thật là muốn có một ông chồng như vậy.”

“Nhìn là biết người ta là hoa đã có chủ, chắc chắn muốn tạo bất ngờ cho bạn gái đây mà.

“Không biết cô gái nào mà có phúc phận như vậy, ghen tị quá.”

Tiếng xì xào bản tần từ mỌi người xung quanh lọ vào tai của Vương Đình Quân, nhưng anh chẳng hề đổ ý, ung dung cất bước đi vào phía trong.

Hôm nay Mai đến sớm, cô đang đứng kiểm tra quần áo, đợt vừa rồi vì sự cố vải nên thiệt hại không ít, sau đó bên xưởng vài gọi điện thoại và bồi thường lại khoản tiền vải và tiền đặt hàng bên xưởng may, nhưng Mai và Vân Hạ lại mất rất nhiều thời gian và công sức để bù lại Cực nhất vẫn là Vân Hạ, cô phải ở trong viện chăm sóc Thiên An,Vân Hạ một mình xoay sở bên này không kể ngày đêm, lại còn chạy qua chạy lại giữa cửa hàng và bệnh viện, mà không hề than trách một lời.

Có một đứa bạn thân như vậy, còn gì bằng.

Trên đời này không cần quá nhiều bạn, chỉ cần vài người nhưng thật lòng với nhau là được rồi. Mai cảm thấy mình đúng là may mắn, ở đây có Vân Hạ, bên Pháp có Json, đây là hai người bạn đặc biệt quan trọng đối với cô, cô xem hỌ như anh em ruột thịt trong nhà.

Nhưng Mai không biết rằng Vân Hạ rất cảm kích cô, ngay khi cô ấy ở vực thẳm của sự nghiệp, Mai là người tin tưởng cô ấy, đưa bản tay ra kéo cô ấy đứng lên, nếu không làm sao có một Vân Hạ tự tin như vậy bây giờ.

Mai không chỉ là bạn, mà còn là ân nhân của cô ấy.

Vi một đoạn tình cảm mà sự nghiệp cô ấy trở nên lao đao như vậy, từ mỘt người được cả công ty yêu thích bỗng chốc bị quay lưng, ai mà chịu nổi chứ?

Sự nghiệp cô ấy gây dựng trong năm sáu năm trời, tan thành bọt biển.

Người ta nói một lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng quả là không sai, giờ cô ấy thật sự không dám mở cửa trái tm mình thêm một lần nào nữa.

Mai đang chăm chú trong cửa hàng, đột nhiên cửa được mở ra, cô tưởng là có khách, quay đầu lại thấy ‘Vương Đình Quân một thân quý ông, trên tay ôm một bó hoa hồng xanh bước tới.

Anh giống như là một vị hoàng tử ngoài đời thực, khí chất vương giả tỏa ra từ anh khiến cho những thứ xung quanh trở nên mờ nhật.

Anh bước đến trước mặt cô, đưa bó hoa ra: “Tặng emt”

Mai cứ ngẩn ngơ như vậy, cảm giác cô giống như nàng lỌ lem bước ra từ truyện cổ tích, được hoàng tử nhìn trúng, rồi yêu thương.

Đây là mƠ sao?

Đã lâu rồi cô không có cảm giác như bây giờ, khó tả!

Thấy Mai đứng im bất động,Vương Đình Quân không biết cô đang nghĩ gì, chỉ thấy nhìn chằm chằm vào mình, con mắt như muốn nhảy ra khỏi khóe mắt, anh mÌm cười nói: “Sao vậy? Không thích à?”