Tiểu Ma Vương Tìm Chồng Cho Mẹ

Chương 157



Đây là fan cuồng sao?

Anh ta chỉ biết “a hèm” một tiếng rồi “Thế cháu muốn sao?”

“Chú nói xem nên trừng trị cô ta như thế nào, đại não của cháu tạm thời bị đình trệ, không có cao kiến gì hay cả”

‘Vương Đình Trường cầm cây bút gõ gõ lên đầu anh ta mấy cái, sau đó nói: Vậy dùng gậy ông đập lưng ông đi, cô ta chơi thế nào mình trả lại cho cô ta như vậy?”

Đôi mắt của Thiên Từ sáng rực lên, sao cậu nhóc lại không nghĩ ra sớm hơn cơ chứ, cách này cũng được đó.

“Vậy cũng được, để cháu tìm vài phốt của cô ta”

Nói xong cậu nhóc cởi balo của mình trên lưng đặt xuống ghế sô pha, từ trong balo lấy ra một cái laptop nhỏ nhỏ bắt đầu tiến hành xử lý.

Vương Đình Trường thấy hành động của đứa cháu thì bắt đầu toát mồ hôi thay cho Ngân Chị, dù sao cũng cùng nhau lớn lên, cũng có một chút tình cảm anh em nhỏ nh “Cháu có thể đừng làm chuyện xấu lộ liễu thế không hả!”

Thiên Từ lại lườm anh ta lần hai, sống trong sạch lắm vậy.

Không, đây không phải là lườm, đây là ánh mắt khinh bỉ.

“Sao nảo, chú đang thương hoa tiếc ngỌc 3?”

‘Vương Đình Trường hơi lúng túng một chúc “À, không, nhưng cháu có thể đừng làm chuyện xấu trước mặt chú được không Chú là người lương thiện đó.”

“Nói không biết ngại, chú nói cho đám phụ nữ hám tiền nghe thì được, chứ tốt nhất đừng nói với cháu mấy câu phi thực tế như vậy.”

Ha, đây không phải cháu anh ta!!

Có đứa cháu nào trả treo với chú ruột của mình như vậy không?

“Chú hoàn lương rồi! Cháu không thấy chú đang bận tối mắt tối mũi đây sao? Hay là cháu lại xử lý cho chú một ít việc được không, bảo bối?”

Câu cuối nói rất nhẹ nhàng, nghe ra có vẻ tình cảm lắm nha!

Đi nhờ vả công nhận thái độ nó khác mà.

Thiên Từ nhếch môi một cái, thong thả đi về phía bàn làm việc của Vương Đình Trường, rồi trèo lên chiếc ghế đối diện với anh ta ngồi. Dù sao cũng chỉ là một đứa trẻ năm tuổi, cho dù độc miệng đến mấy, thì những hành động như vậy cũng không làm mất đi dáng vẻ của một đứa trẻ.

Thật đáng yê: Còn về phía Thiên Từ, cho dù cậu nhóc rất hay mỉa mai Vương Đình Trường, nhưng cậu nhóc quả thật rất thích ông chú này, nhìn chú bơi giữa một đống giấy tờ, ý định của nhóc là xem thử những giấy tờ đó là gì, sao lại nhiều đến thế.

Lúc hợp tác với Văn Minh,Thiên Từ chỉ là người đưa ra ý tưởng và một số giải pháp thôi, cậu nhóc cũng không quan tâm đến việc chú ấy làm như thế nào, điều hành công ty như thế nào, hay bận rỘn ra sao.

Thiên TỪ cầm một tập hồ sơ lên, đọc vài trang, cũng không biết có hiểu hay không mà cậu nhóc rất chắm chú, thỉnh thoảng thì gật đầu, thỉnh thoảng thì nhăn nhó, gắm búc.

Đây là phong thái của một người thành đạt trong tương lai đó nha.

Vương Đình Trường đi vòng qua, hướng dẫn cho cậu nhóc một lượt cách xem xét và duyệt mấy hợp đồng đó.

Thiên Từ gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, nhóc hỏi: **Chú muốn cháu làm giúp chú sao?”

“Nếu không chú rảnh mà đi chỉ cho cháu à?” Vương Đình Trường không đáp mà hỏi ngược lại một câu.

“Có lương không?”