Tiểu Ma Vương Tìm Chồng Cho Mẹ

Chương 164



“Ngân Chỉ có tình cảm với con, còn thách thức Mai, cô ấy không thích chuyện này, nên cô ấy không muốn con gặp Ngân Chí, nhưng hôm đó cũng vô tình gặp thôi, sau đó con phải đi Hà Nội đến giờ mới về.”

Bà Hương bây giờ lại cảm thấy đào hoa một chút như Vương Đình Trường có khi lại tốt, đổ bạn gái cả tuần cũng không giải thích hay làm hòa, giỜ người ta không thèm nữa rồi!

Thật là muốn lôi cổ Vương Đình Trường vào đánh cho một trận, chuyện này sao không chịu bày cho anh trai chứ.

“Chuyện như vậy mà con không hề gọi điện giải thích cho người ta, người ta chịu gặp con đã là nể tình nếu là mẹ thì mẹ đã đạp cho con bay ra khỎi nhà Bà Hương bất bình nói.

Nghe mẹ nói như vậy,Vương Đình Quân cảm thấy chuyện này đúng là khó khăn rồi.

“Vậy bây giờ phải làm sao?”

“Con nên tranh thủ thời gian sưu tầm mấy bộ truyện ngôn tình đọc đi, chứ cứ như thế này, con đừng, nghĩ sẽ rước được vợ con về nhà.”

“Mẹ..vậy giờ con phải làm sao?”Vương Đình Quân lo lắng hỏi.

Bà Hương cảm thấy muốn đánh cho thẳng con này mấy cái, chưa bao giờ bà thấy đứa con này của bà lại vô dụng như vậy, không hiểu nó chuyên tâm kiếm tiền cho lắm để làm gì, vợ con đến tận tay rồi cũng không đưa về được nhà: “Tại sao mẹ lại có đứa con EQ thấp như con cơ chứ? Thật là muốn nhét con vào trong bụng lại, mất mặt quá đi mất. Bây giờ con phải mặt dày đi xin lỖi, nẵn nÌ đến khi nào con bé chấp nhận mới thôi *À … con biết rồi”

Hai mộ con bà Hương nấu một ít cháo cho Thiên TỪ và nấu vải món ăn đơn giản cho Mai và Thiên An, thức ăn dọn lên bàn xong xuôi thì Mai cũng dọn dẹp, tắm rửa xong.

Cô đi ra khỏi phòng, hương thơm của thức ăn xộc lên mũi làm bụng cô đả đảo kịch liệt.

‘Vương Đình Quân thấy cô đi ra,anh nói: “Bữa tối anh đã nấu xong rồi, em và Thiên An ra ăn đi” Nói xong Mai đi rót một ly nước uống rồi đình rót một ly mang vào cho Thiên TỪ.

Bà Hương lúc này không tiện mở lời, dù sao cũng là do con trai của bả vô tâm như vậy, nói gì được người ta, bà đành phải kiếm cỚ ra về trước: “Bây giờ bác phải về nhà, cháo và thức ăn đã chín rồi, lúc nào cháu đói thì ăn cũng được, dù sao cũng không nên để bản thân mình chịu thiệt nghe chưa? Còn nữa, thằng con trai bác nó làm sai, bác cho cháu toàn quyền chém giết”“

Bà Hương nói làm Mai phì cười! Đúng là mỘt bà mẹ thú vị!

Mấy lần tiếp xúc với bà Hương, Mai cảm thấy bà ấy đúng là mỘt người rất tốt bụng, thoải mái và đặc biệt là rất gần gũi. Bà không thể hiện mình là người này người kia, mà luôn đối xử bình đẳng với mọi người, đặc biệt là cách thức giao tiếp của bà rất giản dị, dễ gần.

Một bà mẹ thú vị như vậy, sao có thể sinh ra đứa con vô tâm thế chứ?’ “Cảm ơn bác, bác về cẩn thận.”

“Được rồi, cháu chăm thằng nhỏ cả ngày ở bệnh viện, chắc cũng một rồi, ăn uống rồi nghỉ ngơi sớm đi, hai đứa nhỏ cứ để cho thằng Quân lo, cháu đừng tự ôm quá nhiều việc, chỉ thua thiệt về mình thôi. Bác về đây!”

‘Vương Đình Quân không biết mình có phải con đẻ của mẹ không? Còn để cho người ta tùy ý chém giốt anh nữa chứ?

Bây giờ thì anh đã hiểu cảm giác tủi thân của Vương, Đình Trường rồi, giống như thể mình là người thừa, là đứa con mẹ nhặt về từ bãi rác chứ không phải là mọ mang nặng đẻ đau chín tháng mười ngày.

Có cháu rồi thì con coi như bỏ sao?

Công lý ở đâu rồi?

Thấy bà Hương ra khỏi cửa, Mai cầm ly nước đi vào phòng của Thiên Từ.