Tiểu Ma Vương Tìm Chồng Cho Mẹ

Chương 166



“Ba xin lỗi!

*Chú không có lỗi với cháu, còn nữa, cô em gái mưa của chú bây giờ cũng đang hot lắm, cháu đã xử giúp mẹ rồi”

Chuyện này xây ra đúng lúc công ty gặp chuyện, anh còn chưa kịp điều tra, lúc đầu cứ cho rằng chuyện của Mai là sự trùng hợp thôi, nhưng mà sau đó anh cũng lên hot search, rõ ràng là có người đứng đằng sau thao túng những chuyện này. Nhưng cũng không ngờ được lại là Ngân Chỉ, chẳng lố cuộc gặp gỠ trong nhà hàng kia cũng, là vô tỉnh sao?

“Xem ra cô ta bây giờ khác rồi!

“Cảm ơn con!”

Sau đó hai người không nói gì nữa, Thiên Từ ngồi tập trung ăn cháo, không thể không nói tay nghề nấu nướng của người này càng ngày cảng tiến bộ, món cháo này rất ngon.

Trước khi Vương Đình Quân cầm chén đi ra khỏi phòng, Thiên Từ nói *Thật ra mẹ không giận dai đâu, có thế mẹ cũng biết giữa hai người không có chuyện gì, nhưng mà vì sự vô tâm của chú làm mẹ cảm giác không được an toàn, chú nên quan tâm mẹ nhiều hơn, mấy năm qua mẹ rất vất vàn “Được ‘Vương Đình Quân ra khỏi phòng Thiên Từ, thấy hai mộ con đang ngồi Ở sô pha xem gameshow truyền hình, đang cười nói vui vẻ, trong lòng anh cũng nhẹ đi phần. Cứ tưởng hai người ăn rồi, khi lại đốn bàn ăn, thức ăn và cơm còn nguyên, anh hỏi: “Sao hai mẹ con không ăn đi?”

Anh nghe thấy tiếng baba thì lạch bạch chạy vào phòng bếp cười nói: “Mẹ muốn chờ ba cùng ăn!”

“Vậy chúng ta cùng ăn nhé?”

Ách! Mai ngơ ngắc nhìn đứa con gái cô mang nặng đẻ đau nói dối không chớp mắt nảy.

Là ai nẵn nÏ chờ baba ra cùng ăn hả?

Cô lườm Thiên An một cái, cũng không nói thẳng vào phòng bếp ngồi xuống ăn cơm.

Nhìn cảnh hai ba con cứ ríu rít như chim ri, cô cảm giác hơi ghen tị!

Cô chỉ có thể ngồi im lặng nhai nuốt và nghe hai ba con nhà nào đó đang diễn cảnh ba con thâm tình thôi.

Ăn xong Mai định rửa chén nhưngVương Đình Quân bảo cô vào nghỉ ngơi, để đó anh làm. Nhìn khuôn mặt như gấu trúc của anh, Mai có chút thương xót, đứng trên đỉnh của danh vọng đúng là không dễ dàng gì, mọi người chỉ thấy kết quả mả không hề biết quá trình gian nan như thế nào.

“Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa là cô sẽ hết giận!

Cứ nghĩ đến chuyện cả tuần không hề gọi mỘt cuộc điện thoại thì cô lại nóng máu lên, chúc thương xót cũng tan thành mây khói, cô cất bước đi vào phòng.

‘Vương Đình Quân dọn dẹp phòng bếp xong thì đi vào phòng Thiên An xem, cô bé đang làm bài tập, mặc dù đối nhiều. Bởi vì qua năm là lên lớp một, nên bây giờ đã phải viết chữ, vẽ động vật, thỉnh thoảng thì một vài phép tính nhỏ, hay gấp giấy thủ công.

Thấy cô bé đang cặm cụi tô từng nét chữ, anh ngồi học cùng con gái cho đến khi xong hốt bài tập.

Anh cho Thiên An đi đánh răng và lên giường đi ngủ, sau đó qua phòng Thiên Từ, thấy con trai đã ngủ thiếp đi anh đóng cửa nhẹ nhàng đi ra, có lẽ tác dụng của thuốc cộng với cơ thể đang yếu nên cậu bé dễ ngủ hơn.

“Cốc cốc cốc!”Anh đi sang gõ phòng Mai.

*Vào đi!” Tiếng Mai từ bên trong vọng ra.

Tính toán.

‘Vương Đình Quân mở cửa bước vào, rồi nhẹ nhàng đóng cửa lai.