Tiểu Ma Vương Tìm Chồng Cho Mẹ

Chương 59



Mặc dù cô bé là trẻ con, đều nói trẻ con dễ quên, nhưng trước mặt là con gái của anh, anh không muốn đế.

cô bé phải có bất kỳ hiểu nhầm nảo với anh.

Cô bé nửa tin nửa không, khuôn mặt ngơ ngơ ngác ngác, hướng ánh mắt về phía Thiên Từ để cầu cứu, nhưng rõ rằng là anh trai đã dùng ánh mắt khinh thường để đáp lại cô bé.

Hừ! Anh không giúp thì em không cần nữa.

“Thật sao?”

“Tất nhiên!”

“Vậy chúng ta ngoắc tay,ai nói dối thì làm cún con!”

Nói rồi cô bé đưa ngón tay út ra trước mặt Vương, Đình Quân chờ anh xác nhận, đối với trẻ con mà nói, đây là phương thức xác thực lời hứa.

‘Yương Đình Quân cảm thấy cách này thật là ấu trĩ, nhưng con gái của anh lại quá đáng yêu, nên anh đưa tay ra, móc vào tay cô bé, cho cô bé một câu trả lời.

Hai người đã đạt được thỏa thuận, cô bé vui vẻ nói “Chú đẹp trai, sau này chúng ta có thổ thường xuyên gặp nhau không?”

“Tất nhiên, lúc nào cháu muốn gặp chú thì gọi cho chú, chú sẽ đến ngay” Vương Đình Quân cưng chiều nói.

Còn ở bên kia, bả Hương đi theo Mai vào khu trang phục dành cho trung niên, có nhiều mẫu mới được thiết kế, trông rất bắt mắt. Bà Hương cầm chiếc váy lên, vải rất mềm và mát, bà hỏi: “Tất cả những trang phục Ở đây đều do cháu thiết kế sao?”

“Không phải mình cháu, là cháu và bạn cháu cùng thiết kế'” Mai lễ phép trả lời.

“Thiết kế rất tốt, ít nhất là tôi thấy rất hợp mắt Bà Hương khen ngợi.

“Cảm ơn ạt Chúng cháu chưa có nhiều kinh nghiệm nên vẫn cần cố gắng nhiều hơn, chỉ mong đem lại cho khách hàng những trang phục hoàn hảo nhất ạ. Nếu cô mặc vào thấy có chỗ nào không thoải mái có thể trao đổi trực tiếp với cháu, cháu sẽ cố gắng khắc phục ạ!”

Nói xong Mai đưa một tấm card cho bà Hương, Bà Hương nhận lấy tấm card nói:”Được, nếu có vấn đề gì tôi số góp ý!”

Mỗi một bộ váy bà Hương cầm lên, Mai đều nói về ý tưởng làm nên chúng, loại vải, màu sắc,…

Một cô gái làm việc rất có tâm và trách nhiệm!

Hai người đã chọn được mấy bộ vừa ý, điện thoại của Mai đổ chuông.

“Alo”

“Mang vào đây cho tôi, tôi nhìn xem là ai?

“Cảm ơn nhiều ạI!”

‘Vừa tắt điện thoại thì ba bảo vệ dẫn một người mặc quần áo đen từ trên xuống dưới, khẩu trang đen, mũ đen, dày đen.

Tên trộm?

Nhưng cửa hàng của cô là đồ nữ, trộm đến đây chắc không phải để trộm đồ nữ đó chứ?

Hay là biến thái, thích mặc đồ nữ?

Một bảo vệ trung tuổi bước lên nói: “Thưa cô, chúng tôi nhìn thấy người nảy quanh quấn ở ngoài cửa hàng này một thời gian, cảm thấy khả nghỉ nên mời đến để nói chuyện, cô thử xem trong cửa hàng, có mất mắt gì không?”