Tiểu Nhuyễn Đường (Kẹo Dẻo Nho Nhỏ)

Chương 5: Giả gái



Trì Tiên Thanh ngay lập tức đáp lại. Người có giọng nói nhỏ nhẹ này chỉ cao đến ngực của nhân vật, đang ngước nhìn lên, ngỏ ý muốn tổ đội với cậu.

"Không thể!" Cậu thẳng thừng đáp, nhìn sang chỗ khác. Đúng là hôm nay trời đẹp, nhưng chẳng liên quan gì đến hai người cả.

"Tại sao?" Giọng nhỏ nhẹ có vẻ lo lắng, cố gắng kìm nén nhảy lên tại chỗ: "Em sẵn sàng làm ba lô cấp 4 của anh, làm bình máu hình người, vì anh đổ máu, vì anh hy sinh!"

"Cảm ơn, không cần!" Trì Tiên Thanh từ chối lần nữa, "Nếu đi đôi, em có thể thắng trò này."

"Vậy chúng ta tổ đội hai người đi!" Giọng nhỏ nhẹ không nhảy nữa mà chuyển sang đi vòng quanh, nhất định phải quấn lấy cậu.

"Tôi không đi đôi!"

Ai cũng biết, bình luận trực tiếp bên kia đã vui đến nổ trời:

【Mặc dù không phải là không đúng ~ Nhưng mà cái này thực sự đang phát trực tiếp sao??? Là tao thức dậy sai cách à... 】

【Không có sai nha! Đây là phúc lợi cho hàng vạn người hâm mộ! 】

【Ha ha ha ha ha ha ha hôm nay Thích Dã muốn khiến tao chết vì cười sao】

【Không thể tin được lúc còn sống mị có thể thấy Thích đại ca giả vờ ngoan hiền! Chị em mị bây giờ có thể chết được rồi!!!】

【Ba ba Thích điên cuồng, lạnh lùng, hống hách của tao đâu rồi, Thiết lập hình tượng có thể vứt đi như vậy sao? 】

【Làm quái gì có điên cuồng, lạnh lùng, hống hách nào, tao chỉ thấy một cô bé Thích ngọt ngào đáng yêu thôi!】

【Thích Dã 23 tuổi mà sao tao cảm giác như 13 tuổi vậy hhhhh】

【Ơ thế hoá ra bấy lâu nay tui là fan của Sakura biến hình sao a ha ha ha ha ha】

【Chúng mày mau tranh thủ làm giàu ngay hôm nay đi! Quay lại cảnh này rồi bán ra mấy đoạn nhỏ, này là tương đương với vật gia truyền trị giá hàng tỷ đồng đấy!!!】

【Mau đóng cửa phòng Livestream đi, hôm nay không ai muốn ra ngoài. Mau khen ngợi đi!!! Chị gái nhỏ là người đáng yêu nhất nha~】

【Đối mặt với lời mời từ em gái đáng yêu như vậy mà anh trai vẫn vô tâm thế sao? Đau lòng quá a a a a a a】

【Không không không không, trên thế giới này không có người nào Thích Dã không thể đụng vào!!!】

Điều khiển nhân vật nhảy lên tảng đá.

Thích Dã híp mắt, một tay chống cằm, nụ cười từ từ giãn ra, ung dung nhìn xuống, giọng nói lười biếng đầy từ tính: "Anh trai, đây là lần đầu em chơi trò này, nếu mà bị từ chối sẽ rất khó chịu. Sẽ xoá game liền. Hổng lẽ anh không muốn có nhiều người chơi game à?"

Đang tập trung, giọng nói trẻ con mềm mại dịu dàng vang lên, nghe như có tiếng í a í a, giống như đối phương đang chịu một nỗi bất bình lớn, chuẩn bị nức nở khóc.

Vẻ mặt Trì Tiên Thanh vẫn bình tĩnh không chút dao động, tận cho tới khi nghe thấy câu cuối cùng mắt mới khẽ động, có chút khó xử. Coi như làm việc tốt một ngày, hồi lâu sau, cậu mở mic: "Đi theo tôi!"

"Ô kê~"

Âm cuối của giọng nhỏ nhẹ vang lên, chỉ hai từ nhưng thật sự bộc lộ nỗi niềm.

"Chúng ta đi chơi chỗ nào?"

Cô gái đối mặt, nhảy về phía cậu.

Trì Tiên Thanh xoay người, lùi về sau hai bước giữ khoảng cách, ung dung nói: "Căn cứ quân sự."

【Chính là cái đấu trường sinh tử, nơi chôn vùi tuổi trẻ và ước mơ ấy!!!!】

【Ha ha ha ha ha ha anh trai chọc trúng chỗ ngứa rồi! Mau mau mau nhìn!! Biểu cảm của Thích Dã thay đổi rồi kìa 23333333】

【Ê tao không hiểu, Thích Dã không phải là chưa từng tổ đội bao giờ à?! Mọi người nói xem anh trai kia là ai??? Tao muốn trở thành ly nước chanh a a a a a a a】

【Không ngoa, tao cũng muốn làm anh trai này】

【Là người bị từ chối một vạn lần ha ha ha ha ha ha 】

Thích Dã dùng hết sức kiên nhẫn, làm cách nào để dỗ con trai? Nghĩ tới nghĩ lui, hắn lấy lùi làm tiến: "Vì anh không muốn chơi với em, nên mới đến căn cứ quân sự đúng không?"

Giọng nhỏ nhẹ lập tức trầm xuống, cũng chẳng quay đầu lại nhìn, rầu rĩ bắt đầu trận đấu sinh tử với không khí, cảm thấy có chút khó đối phó.

Một cửa kính dài phản chiếu bóng người mờ nhạt của Trì Tiên Thanh, lưng thẳng tắp, môi mím lại: "Tôi quen chơi khu quân sự."

Giọng nhỏ nhẹ quay đầu lại, khô khốc hỏi: "Anh dẫn em đi ăn gà sao?"

"Sẽ cố hết sức!" Trì Tiên Thanh không nói quá.

"Anh trai rất tự tin nha!" Không mở mic, Thích Dã thản nhiên nói: "Đợi lát nữa sẽ cho anh thấy trực tiếp màn ăn miếng trả miếng!"

Tòa nhà K

Đi vào từ cửa bên trái, gọi theo đồng đội đang phá rào cản, Thích Dã bắt chéo chân, giọng trêu chọc: "Anh trai, váy của em có đẹp không?"

Vốn chỉ là yêu cầu khen ngợi bình thường của một cô gái. Trì Tiên Thanh lại cảm giác lời này có gì đó không ổn, có chút quái quái. Lát sau, cậu chậm rãi mở miệng, bình thản nói, lời lẽ rõ ràng sạch sẽ khiến cậu thoải mái: "Đẹp!"

Khoé miệng Thích dã giật giật, không nhịn được nữa, sau hai ba lần cởi, nhân vật chỉ còn mặc mỗi đồ lót, trang phục đặt ngay dưới chân, hắn cười thích thú: "Đồ quân phục cũng rất đẹp. Chúng ta đều thích đồ của nhau, không ấy mình đổi đồ với nhau đi!"

【Vâng, vâng, tôi có kỹ năng trả thù vô cùng độc đáo!】

【Tao chưa từng thấy đứa nào vô liêm sỉ như vậy!!!】

【Tao chưa từng nghĩ tới, đổi đồ với gái cũng vui!!!】

【Mình mặc chưa đủ còn ép người khác mặc theo ha ha ha ha ha Thích Dã điên vậy sao!!!!】

【Tiếp tục thể hiện đi!!!】

【Đúng là lưu manh mà】

【Ha ha ha ha ha ha anh trai trong lòng gục ngã: Sao trước mình lại đồng ý với con dở này!】

Trì Tiên Thanh sững sờ, chân mày khẽ giật, không chút do dự, từ chối thẳng thừng.

Con gái mặc quân phục là bình thường, nhưng cậu mà đổi mặc sang váy thì hỗn loạn trắng đen rồi. Mặc dù đây chỉ là nhân vật trong game, không cần coi như người thật. Nhưng cậu từ nhỏ được giáo dục nghiêm khắc, không bao giờ được phép hành động như vậy.

Có tiếng bước chân vọng tới, cậu xoay người đi sang cửa hông. Giọng nhỏ nhẹ sải bước đến trước mặt cậu: "Nghe em, nhanh cởi ra đi!". T𝑟ang‎ gì‎ mà‎ ha𝘆‎ ha𝘆‎ 𝑡hế‎ {‎ TR𝐮M‎ TRUYe𝗡.𝚅n‎ }

Trì Tiên Thanh giật mí mắt, nhớ đến một người.

Lại nghe: "Váy này em tốn 500 tệ để mua, mặc nó vào như có em đi cùng với anh... Chính là như câu nói 'Lâm hành mật mật phùng, Ý khủng trì trì quy...'(*). Em không có gì tặng anh, ngoài cái váy này chỉ còn một tấm lòng chân thành, bao dung, đẹp đẽ. Anh ơi, anh muốn chọn cái nào?"

_______________

(*)臨行密密縫,意恐遲遲歸: may vá cẩn thận, đi về chậm trễ...

Câu thơ trong bài Du tử ngâm của Mạnh Giao, ý cả bài là người mẹ may cẩn thận từng mũi kim, vá dày đặc từng đường chỉ, phòng trường hợp con về trễ áo của mẹ vẫn tốt. (Hiểu sương sương chém gió theo ý mình, chắc chắn có sai sót)

_______________

【Lời thoại kiểu này, bà cười cả ngày】

【Ha ha ha ha ha ha mị đọc sách không ít! Đây chính là cách dùng của Du tử ngâm!!!!!】

【Quỷ thần ơi tấm lòng chân thành, không phải là ý muốn ở bên người ta sao? Nói mà không đau lòng hả 233333333】

【Rồi giờ anh trai chọn cái gì đây? Chọn gì cũng kỳ ha ha ha ha ha ha ha ha】

"Tôi không chọn." Trì Tiên Thanh không chút động lòng, bình tĩnh nói.

Thích Dã đuổi đồng đội đến xem trò vui đi. Không đạt mục đích thề không bỏ qua. Hắn điều khiển nhân vật nhỏ bé đến chặn cửa.

Giọng nói nhỏ như vừa đấm vừa xoa: "Anh dám để em ở trần như vậy! Cho dù có đuổi tới nhà ngoại anh, em cũng bắt anh lột ra rồi mặc váy vào!"

Cô gái đứng tư thế sẵn sàng của võ sĩ quyền anh. Nhìn qua đuôi áo lắc lư của cô, Trì Tiên Thanh nhấp chuột, viên đạn sượt qua vai trái của cô, bắn ba phát vào người qua đường.

Thích Dã im lặng.

Chục giây sau, giọng nhỏ nhẹ nở nụ cười ngọt ngào, hỏi: "Sao anh lại giết hắn?"

Trì Tiên Thanh kinh ngạc, đây không phải là game bắn súng à?

"Là bởi hắn thấy em trần truồng sao?"