Tiểu Phượng Hoàng - A Lạc Lạc

Chương 1



1

Vào lúc ta cất tiếng khóc chào đời, nương ta đang dùng roi quất Đại công chúa của Đông Hải Long vương, vừa quất vừa nói: "Cho ngươi quyến rũ phu quân ta này! Cho ngươi đưa chàng quần áo này!"

Đại công chúa không hề tỏ ra yếu thế: "Bản công chúa vừa gặp đã yêu hắn! Ngươi làm gì vậy! Có bản lĩnh thì cạnh tranh công bằng đi!"

Nương ta ‘phi’ một tiếng: "Chúng ta là phu thê hợp pháp! Sao ta phải cạnh tranh công bằng với ngươi?

"

Cha ta bất đắc dĩ đứng ở bên cạnh, sợ nương ta không cẩn thận lại đập cô nương kia ra bã. Nhưng nếu ngăn không cho bà ấy đến đó, thì cha ta sẽ là người bị nương ta đập cho tơi bời...

Cha ta đến từ tộc Cửu Vĩ Hồ, Cửu Vĩ Hồ nổi tiếng xinh đẹp, cha ta còn là thiếu tộc trưởng nên dung mạo càng đẹp hơn. Nghe nói những người theo đuổi cha ta lúc trước có thể xếp mấy vòng quanh Cửu Trùng Thiên!

Còn chuyện nương ta lừa... oái... theo đuổi cha ta thế nào, theo chính lời nương ta thì đó là do bản thân bà rất có mị lực.

Nương xác định không phải là dựa vào bạo lực chứ?

Khụ khụ... Đi quá xa rồi... Mẫu thân và Đại công chúa đánh nhau từ dưới biển đến trên trời, đang vui vẻ thì phụ thân bỗng thấy giữa hai chân mẫu thân có vật gì đó rơi xuống...

Không sai, cái vật gì đó kia chính là ta...

Đúng là làm bậy! Nếu cha ta không đi theo thì chắc nương ta cũng không biết ta ra đời! Có lẽ ta sẽ phải sống ở một xó xỉnh nào đó ở Đông Hải trong tương lai...

Cha ta đón được ta rồi ôm cả nương ta sau đó đưa chúng ta trở về Phượng tộc.

Vốn dĩ, lấy gà thì theo gà, lấy chó thì theo chó, lấy hồ ly chín đuôi thì theo hồ ly chín đuôi, nương ta nên theo cha ta về tộc Cửu Vĩ Hồ, nhưng ở bên ngoài nương ta nổi danh là hung dữ, nên người đứng đầu Cửu Vĩ Hồ tộc có một phen đầm đìa nước mắt nước mũi cầu xin cha ta đến Phượng tộc, để không mang đến tai họa cho tộc nhân của hắn.

Cha ta là người hiếu thuận, đành từ bỏ vị trí thiếu tộc trưởng để theo nương ta trở về Phượng tộc.

Nương ta vốn sẽ là tộc trưởng đời sau của Phượng tộc, nhưng vì không muốn thông hôn với người trong Phượng tộc, lại thấy cha ta có giá trị nhan sắc cao hơn cả chân trời nên đã bị đá ra khỏi danh sách ứng tuyển.

Đá thì cứ đá đi! Mẫu thân ta cũng không thèm để ý. Bà dẫn theo cha ta vui vẻ xây tổ trên cây ngô đồng gần Phượng tộc...

Khi nương ta mang thai, cả Phượng tộc đều cảm thấy kinh ngạc!

Phải biết rằng Phượng tộc vốn là Thần tộc, rất khó sinh con nối dõi. Hơn nữa lịch sử của Thần tộc đã có từ lâu đời, rất nhiều người lười sinh con vì sợ phiền toái…

Trưởng lão trong tộc đã dặn dò từ sớm, mang thai đứa nhỏ, làm mẫu thân rồi thì phải thận trọng, phải an tâm dưỡng thai, phải... Bị nương ta đánh đuổi...

2

Chờ đến thời điểm cha đưa ta về trong tộc thì ta đã sắp hấp hối rồi...

Cha, lúc người ôm con có chú ý tới tay áo bào rộng thùng thình của người vẫn che mặt của con không...

Ta suýt chút nữa đã trở thành con Phượng Hoàng đầu tiên bị ngạt chết...

Các trưởng lão nhìn thấy ta sinh ra sớm như vậy đều sốc đến ngây người!!

Lúc này cũng không có ai đi trách móc nương ta nữa, mà đều căng thẳng vây quanh ta...

Bởi vì sinh non nên thân thể ta rất suy yếu, đáng lẽ giờ này vẫn phải ở trong bụng nương ta để dưỡng thần hồn thật tốt thì đã phải đi ra rồi.

Nhìn thấy con gà đen gầy trong tay cha ta... Mọi người đều im lặng...

Kể cả Phượng Hoàng mới sinh ra cũng không nên xấu như vậy chứ! Còn có, vì sao lông lại là màu đen? Cho dù không phải năm màu sặc sỡ, thì cũng phải là màu sắc khác chứ?

Đại trưởng lão nhìn một lúc rồi ngẩng đầu hỏi nương của ta: "Ngươi vốn dĩ là gà phải không?"

Nếu không nhờ cha ta lôi kéo thì nương ta đã lại muốn xông lên đánh Đại trưởng lão tơi bời rồi...éc. Vì sao ta muốn nói là "Lại" nhỉ?

Nhị trưởng lão kiểm tra thần hồn cho ta: "Thần hồn quá yếu, không duy trì được hình người... Phải nghĩ biện pháp củng cố thần hồn, nếu không sợ là nó sẽ không lớn lên được!"