Tiểu Thư Bá Đạo: Vương Gia Ta Sủng Ái Ngươi

Chương 89



Nghe cô chỉ đạo, tất cả đều xông lên giao đấu với nhau. Đám sát thủ này quá non yếu, chưa đủ trình độ để đấu với nhóm của cô. Trong vòng vài phút ngắn ngủi, đám sát thủ kia đã bị tiêu diệt sạch không chừa một ai

Thiết nghĩ đã không còn một ai, không ngờ cô còn chưa kịp xoay người đã xuất hiện thêm 4 người nữa, nhìn cách ăn mặc có vẻ tốt hơn mấy đám sát thủ kia, trông giống mấy vị tướng quân trong truyền thuyết

" Trời ạ, còn nữa sao? Tên Vân Mục này biến thái dễ sợ, bắt đám sát thủ này giả trang thành nữ thì thôi nay lại xuất hiện thêm đâu mấy vị tướng quân nữa, không phải là cũng giả trang nữ đấy chứ?"

Cô nghĩ thôi mà trong lòng thấy ớn hết cả lạnh. Chợt đầu cô lóe lên 1 tia sáng, cô vội quay đầu lại, nhìn chằm chằm vào tên Vân Mục kia, không phải tên này giở trò gì đấy chứ?

- Linh Linh!!

Cô gọi, Linh Linh quay về hướng cô hỏi

- Sao vậy Anh Nhi tỷ tỷ?

- Muội vào trong kia trông hộ tỷ Nhị vương gia!

Linh Linh đắn đo một hồi, hẳn là phải có lí do gì cô mới bảo Linh Linh như vậy, nghĩ vậy Linh Linh liền gật đầu, qua chỗ Tiếu Minh nói nhỏ

- Tiếu Minh, Anh Nhi tỷ tỷ kêu chúng ta vào trong kết giới để trông Nhị vương gia!

" Nhị vương gia?"

Tiếu Minh nghi ngờ, sao cô lại nói như vậy? Chẳng lẽ cô phát hiện ra gì?

- Aida, Tiếu Minh, ta không ổn rồi!!! Mau dìu ta về, ta không ổn rồi!!!

Đột nhiên Linh Linh ngã quỵ xuống, bám lấy Tiếu Minh, y thấy vậy liền đỡ lấy, trong lòng không khỏi bất lực

" Khả năng diễn của ngươi cũng cùi quá rồi đấy"

- Linh Linh, ngươi làm sao vậy? Linh Linh!!!

Nói rồi, Tiếu Minh bế Linh Linh lên theo kiểu công chúa, vẻ mặt hoàn toàn thể hiện sự lo lắng tột độ. Linh Linh thấy vậy, gương mặt bỗng chốc đỏ bừng, trái tim một phút dao động

" Tên này... không nhất thiết phải chân thật quá chứ?"

Đi vào trong kết giới, Tiếu Minh không ngừng liếc nhìn về phía Vân Mục, tên kia thấy vậy gương mặt bỗng chốc cảnh giác hơn hẳn

" Tên tiểu tử Tiếu Minh này, có vẻ rất phòng bị ta, xem ra hắn đã biết được thứ gì rồi"

- Linh Linh, ngươi không sao chứ?

Một vị phi tần quan tâm hỏi han, Linh Linh lắc đầu

- Tạ nương nương quan tâm! Linh Linh có lẽ chỉ bị ngoại thương thôi, không đáng ngại!

Còn ở bên ngoài kia, 4 vị có vẻ giống tướng quân kia bay đến chỗ cô chiến đấu. Cô lập tức rút kiếm ra giao đấu với chúng. Có lẽ là do bên phía cô đông hơn nên việc giao chiến cũng dễ dàng hơn, 4 vị kia một mình phải đấu với 2 người, có lúc bị bao vây nhưng thân thủ của họ rất tốt, đông người căn bản không phải là vấn đề quá khó khăn đối với họ

Trong người cô đang bệnh không thể vận động quá mạnh nhưng hiện giờ cô đang chiến đấu nên lồng ngực của cô có hơi đau, cô vừa phải nhịn đau vừa phải gắng sức chiến đấu nếu không cô nhất định sẽ bị thương nặng

" Tiểu thư, cô đừng gắng sức quá! Cô nhanh chóng vào kết giới lật mặt kẻ phản bội kia đi, ở đây để cho thần!"

Vũ lo lắng cho cô, cô lại đang tập trung chú ý chiến đấu nên không thể trả lời được. Bỗng nhiên hắn xông từ đâu đến chặn đường kiếm của một vị sát thủ kia

- A Lâm, nàng không thể vận động quá lâu. Ta thấy đám người này chỉ đang kéo dài thời gian cho Nhị vương gia thôi, chúng ta không thể phí thời gian ở đây được

" Tiểu thư, cái tên chết tiệt dám giành tiểu thư với thần này nói đúng đấy"

" Ngươi lấy đâu ra tên này vậy? Đó là Ngũ vương gia. Không thể chậm trễ được, Vũ!!!"

Cô gọi Vũ ra thay cô tiếp tục chiến đấu, đằng sau cô ngay lập tức xuất hiện một con chim to màu xanh dương cùng ngọn băng sắc nhọn của nó

" Đó...đó là Băng Linh Kiếm Vũ"

Mọi người hoảng hồn khi nhìn thấy linh thú của cô, có vẻ hắn cũng gọi linh thú của mình ra, cô thật tò mò không biết linh thú của hắn trông như thế nào

" Phượng Hoàng Tử Thần"

Hắn làm một động tác, trên trời xuất hiện thứ gì đó màu vàng đỏ đang bay quanh lòng vòng ở trên, sự xuất hiện của nó khiến mọi người phải chú ý đến nó

" Phượng hoàng? Linh thú của Tiểu Thiên Nhi là Phượng Hoàng?"

Cô vừa suy nghĩ xong, linh thú của hắn liền bay tới, một làn gió lớn được thổi đến, cô phải giơ tay tránh mặt đi. Con phượng hoàng này trông rất đẹp, màu vàng lấp lánh của nó đã làm nổi bật hết tất cả những gì đang ở xung quanh nó

Nhìn thấy linh thú của hắn mọi người còn hốt hoảng hơn. Tranh thủ không ai chú ý, hắn cầm lấy tay cô bay lên phía kết giới kia. Hai linh thú cùng lúc xông đến tấn công, nhận thấy mình quá lơ đãng tất cả lại tập trung trở lại

Ở phía trong kết giới kia

- Thái tử, đây là món quà bất ngờ mà huynh tặng cho phụ hoàng sao? Có phải huynh muốn tạo phản?

Nhị vương gia nói khích vào thái tử, nhìn mặt hoàng thượng có vẻ đang rất tức, vấn đề này rất nghiêm trọng nên mặt ai cũng nặng nề

- Nhị đệ, đệ đang nói gì vậy? Sao ta phải làm như vậy? Huống hồ phụ hoàng cũng đã chọn ta làm thái tử, cho dù ta làm vậy cũng đâu ích gì, tương lai ta vẫn sẽ là người kế hoàng vị

Thái tử nói lí, nghe ra rất có lí. Nhị vương gia nhếch môi, ngôi vị hoàng đế sẽ không phải là huynh hay là phụ hoàng mà sẽ là của ta

- Thái tử huynh, huynh nói huynh không tạo phản vậy được, ta tin, thế việc này là huynh đang ám chỉ điều chỉ? Bột Sương Tử không phải là loại bột đơn giản, không lẽ huynh định thảm sát cả hoàng cung này sao?

Nhị vương gia lại càng nói một cách trầm trọng hơn. Thái tử nhất thời không biết phải giải thích

sao thì đúng lúc này cô và hắn bay vào

- Nhị vương gia nói vậy là không đúng rồi!

- Minh chủ, người không ra ngoài kia để bảo vệ mọi người lại chui vào đây, không lẽ người yếu đến mức vậy cơ ư?

Vẻ mặt của tên Vân Mục vô cùng xảo trá, thấy cô bay vào, mặt tên này trông có vẻ bất an hơn hẳn

- Nhị ca, huynh không thể nói như vậy được, A Lâm vào đây là có lí do của nàng

- Ngũ đệ, đệ có phải vì sắc quên nghĩa không? Nữ nhân nào mà chả như nhau, sớm muộn gì ả cũng bỏ đệ! Ta với đệ thân nhau như thế nào chẳng nhẽ còn không bằng ả hồ ly kia sao?

Vân Mục tức giận cãi lại, chỉ thẳng mặt cô còn dám nói cô là hồ ly, cô không băm vằm tên này ra trăm mảnh, không cho cẩu, heo ăn thì cô không phải họ Thiên Hà!!!

- Nhị vương gia, cẩn chú ý lời nói của mình. Không phải nữ nhân nào cũng chịu nhẫn nhục để ngươi sỉ nhục họ đâu. Không phải nữ nhân nào cũng giống ả hồ ly như ngươi nói đâu. Lời nói như vàng như bạc, thái độ lồi lõm của ngươi có ngày rụng răng đầy đường đấy!!!

Cô lập tức ra mặt tự bênh vực cho mình, nữ nhân không hề thua kém nam nhân, huống hồ nữ minh chủ đầu tiên từ lúc Đại Đô khai lập ra còn không phải là cô sao. Tên Vân Mục dám nói cô là hồ ly khác nào nói gì cô quyến rũ hắn, khiến hắn quên lối về sao?

- Ngươi... Lòng dạ nữ nhân như mò kim đáy bể, ai mà biết được có phải ngày mai ngươi liền phản bội Ngũ đệ không?

- Nhị ca, huynh nói vậy lại không hợp lí rồi! A Lâm rất tốt, ta tin nàng sẽ không phản bội ta. Hơn nữa ta đâu nhớ, ta và huynh thân nhau?

- Đúng đấy! Anh Nhỉ tỷ tỷ của ta là người tốt nhất trên đời, ngươi chưa tiếp xúc với tỷ thì đừng nói bừa!!!

Linh Linh tiến tới chỗ cô khoác tay cô bênh vực cho cô

- Với lại, hình như ta và A Thiên thân nhau hơn thì phải?

Tiếu Minh cũng tiến đến chỗ hắn bá vai bá cổ hắn thể hiện sự thân nhau giữa huynh đệ

- Bạch Nhi, Nhị vương gia này ăn nói hàm hồ, tiểu thư nhà mình sao có thể để hắn nói lung tung vậy được?

- Đúng đấy!

Bạch Nhi và Tiểu Khắc thì thầm với nhau. Tên Vân Mục này không thể cãi lại được gì liền im mồm ngay lập tức

- Phản Rồi!!! Tất Cả Đều Phản Rồi!!!

Hoàng thượng đột nhiên nổi trận lôi đình, quát ầm ầm lên, tất cả mọi người hoảng sợ liền quỳ xuống, cúi gằm mặt xuống

Hết chương 89.