Thần Côn Quân Tẩu

Chương 12: Cảnh báo trước



Ông nội Khương lúc còn trẻ làm việc ở cục đường sắt, lúc trước ở trong thôn cũng là nhân vật nhất đẳng có tiền đồ, sau khi ở cục đường sắt về hưu, Ông nội Khương trở về quê hương, cũng chính là thôn hiện tại.

Lúc mới trở về thôn ông nội Khương cũng rất sáng sủa phong quang, lúc trở về những đồ vật hiếm có bên kia đại dương kia đều là dùng giỏ mua về, sau đó cưới một lão bà xinh đẹp, lại nói tới ông nội Khương cả một đời tới đây cũng coi như là ngọt bùi cay đắng đều đã nếm trải, trải qua những thăng trầm trong cuộc đời, bởi vì ra tay hào phóng, ông nội Khương đã phung phí hết số tiền kiếm được khi còn trẻ, về già vẫn luôn nghèo khó.

Khi ta mới về thôn, Khương lão gia tử rất đẹp, khi ta về thì hái cả vào sọt, lấy vợ đẹp, nói đến Khương lão gia tử, ta đã thử hết rồi. Những thăng trầm trong cuộc đời, vì quá ít tiền, Khương lão gia tử đã phung phí hết số tiền kiếm được khi còn trẻ, về già vẫn nghèo khó.

Cả đời cưới ba người vợ, sinh được bốn trai một gái, ông nội Khương coi như là con cháu đầy nhà.

Nhưng nhìn ông lão trước mặt này lại không giống như trong trí nhớ của Khương Nhã, Khương Nhã nhớ rõ, ông nội dù có nghèo chăng nữa, đôi giày da đen kia luôn lau sạch bóng loáng, nạng trong tay cũng sờ đến trơn trượt.

Mà "Ông nội Khương" đứng trong đêm tối trước mắt lại bất đồng, thậm chí nghiêm khắc mà nói, "Ông nội Khương" này đã bắt chước rất giống ông nội Khương, nhưng vẫn lộ ra sơ hở, nếu không phải là Khương Nhã, sợ là liền bị lừa gạt bỏ qua.

"Cô gái nhỏ, có ai từng nói với cô rằng người thông minh không sống lâu chưa?"

Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ dembuon. V n để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ lacvuphongca có động lực hoàn thành nhiều bộ hơn nhé. Cảm ơn các bạn!

"Không, tôi cảm thấy so với người thông minh, ngu xuẩn mới là kẻ chết nhanh hơn, dù sao người thông minh có thể để cho người khác thay mình đỡ súng, không phải sao?" Tuy rằng Khương Nhã không rõ "Ông nội Khương" trước mặt rốt cuộc là cái gì, nhưng Khương Nhã chỉ cảm thấy dường như có một âm mưu đáng sợ đang từ từ bày ra, từng chút một tiếp cận Khương gia.

Khương gia vẫn chưa từng kết thù với người khác, cho nên đến tột cùng là ai lại đặt mục tiêu nhắm vào Khương Cầm?

"Miệng ngược lại rất cứng, chính là không biết đợi lát nữa cô còn có thể cứng miệng như vậy hay không." "Ông nội Khương" giả mạo kia vừa dứt lời liền huyễn hóa thành một làn sương đen trực tiếp hướng khương Nhã nhào tới.

Làn sương đen càng lúc càng gần, Khương Nhã cảm giác trái tim mình giống như bị thứ gì đó vô hình nắm chặt, hô hấp trở nên dồn dập, dường như một giây sau trái tim cô sẽ ngừng đập.

Nhưng mà, ngay khi làn sương đen tới gần Khương Nhã, một đạo kim quang từ dưới gối đầu trên giường bắn thẳng ra, khi kim quang chiếu lên trên làn sương đen kia, trong đầu Khương Nhã vang lên một đạo tiếng thét chói tai thê lương.

"Không--, cô là ai, cô có quan hệ gì với hắn, thứ kia lại nguyện ý giúp cô, nói mau--, cô cùng hắn có quan hệ gì?" Làn sương đen huyễn hóa thành một khuôn mặt quỷ dữ tợn hướng Khương Nhã nhào tới, Khương Nhã nhìn thấy mặt quỷ hướng mình tới gần, theo phản xạ nhắm mắt lại, giơ tay ra chặn lại.

Một tiếng gầm gừ càng thê lương qua đi, trong phòng khôi phục một mảnh bình tĩnh, khương Nhã mở mắt ra, trong phòng đã không còn gì nữa, làn sương đen kia cũng theo đó biến mất.

Chỉ còn lại một tờ giấy mỏng trên sàn nhà, cứ như vậy rơi trên mặt đất, điều này khá kinh khủng.

* * *​

Đồng thời--

Trong một biệt thự ở kinh thành, một ông lão chừng tám mươi tuổi ngồi trên bồ đoàn, trán thấm đầy mồ hôi, sắc mặt có chút dữ tợn.

"Phụt.." ông ta phun ra một ngụm máu tươi, đôi mắt âm trầm kia mở ra, nhìn bóng đêm đen kịt ngoài cửa sổ, giơ tay tùy ý lau đi vết máu trên khóe miệng, trên mặt lộ ra một nụ cười làm người ta sợ hãi.

Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ dembuon. V n để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ lacvuphongca có động lực hoàn thành nhiều bộ hơn nhé. Cảm ơn các bạn!

"Lão già, sống lâu như vậy, vẫn còn chưa có chết!"

"Đông đông đông!"

Tiếng gõ cửa vang lên, lập tức ngoài cửa có một giọng nữ vang lên.

"Sư phụ, sư phụ không sao chứ?" Ngoài cửa có một người phụ nữ mặc váy liền, váy liền bao bọc vóc người nóng bỏng lồi lõm của cô ta, nhất cử nhất động của cô ta đều tràn ngập một loại nữ tính yêu mị.

"Không có việc gì, con sai người đi nói cho Tô tiểu thư, chuyện của Khương gia tạm thời dừng lại trước." Ông lão nói đến đây đột nhiên dừng lại một chút, sau đó mới tiếp tục mở miệng nói: "Mặt khác, để cho người dưới tay đi tỉnh H tìm người, cho dù đào ba thước đất, cũng phải tìm người cho ta, nếu không cũng đừng trở về."

Người phụ nữ ngoài cửa cách cửa nghe thấy lời nói của lão nhân cũng không nhịn được thân thể run lên, đáp một tiếng liền vội vàng rời đi.

Sắc trời tối sầm, nửa đêm liền nổi lên mưa to rải rác, kèm theo từng trận sấm sét, mưa càng lúc càng lớn, ầm ĩ làm mọi người đều không ngủ được, Khương Nhã nằm ở trên giường trằn trọc, luôn cảm thấy có chuyện sắp phát sinh, trong lòng dị thường nôn nóng.

Bên ngoài mưa to ào ào rơi xuống, nửa giờ sau Khương Nhã rốt cục cảm thấy buồn ngủ, dần dần nhắm mắt lại, nhưng mà trong đầu bỗng dưng xuất hiện một loạt hình ảnh lại làm cho Khương Nhã từ trong giấc ngủ bừng tỉnh, lập tức từ trên giường nhảy dựng lên, không để ý liền mở cửa xông ra ngoài.

Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ dembuon. V n để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ lacvuphongca có động lực hoàn thành nhiều bộ hơn nhé. Cảm ơn các bạn!

Dương Quý Mai ở phòng bên cạnh mơ mơ màng màng nghe thấy tiếng mở cửa, đẩy đẩy người đàn ông đang ngủ bên cạnh, lẩm bẩm nói: "Hán Sinh, anh có nghe thấy ai mở cửa không?"

Khương Hán Sinh mệt mỏi một ngày, cả người đều đau nhức, lúc này nghe Dương Quý Mai nói cũng không chú ý liền trả lời một câu: "Em nghe nhầm rồi, mau ngủ đi!"

* * *​

Trên con đường núi lầy lội, một thân ảnh nhỏ nhắn mảnh khảnh từng bước vội vàng đi lên núi, nước mưa rơi xuống trên mặt nàng, gần như làm cho nàng nhìn không rõ con đường phía trước.

Khương Nhã giơ tay lên lau nước mưa trên mặt, dưới chân không ngừng bước nhanh.

Vừa rồi, Khương Nhã vừa mới ngủ liền nhìn thấy một đạo sấm sét đánh xuống, ngay khi Khương Nhã cho rằng mình đang nằm mơ, lại đột nhiên phát hiện mình cũng không phải ở trong nhà mình, mà là ở trên ngọn núi ban ngày đi qua, mà đạo sấm sét kia hướng Vương Chi Sùng chính trực hôm nay cô mới gặp qua hạ xuống.

Trong mộng, Khương Nhã không chú ý tới Vương Chi Sùng đến tột cùng có bị đạo sấm sét kia đánh trúng hay không, sau đó đã bị đánh thức, không kịp suy nghĩ nhiều Khương Nhã liền trực tiếp chạy ra.

Khương Nhã tuy rằng có chút ích kỷ, nhưng lương tâm tối thiểu để làm người vẫn còn, lúc trước Vương Chi Sùng giúp cô, hôm nay ông ấy gặp nạn, Khương Nhã cũng không cách nào bỏ qua.

Đối với những chuyện kỳ diệu khó hiểu phát sinh trên người mình, Khương Nhã không biết giải thích như thế nào, nhưng Khương Nhã cảm thấy mình không có khả năng đột nhiên nằm mộng như vậy, nhất định là sắp xảy ra chuyện gì, cho nên mới có mộng cảnh báo.

Đi hơn nửa giờ Khương Nhã cuối cùng cũng nhìn thấy căn phòng nhỏ buổi sáng gặp qua, Khương Nhã cất bước đi tới đưa tay bắt đầu gõ cửa.

"Phanh phanh.."

Tiếng gõ cửa kéo dài vài phút cũng không thấy có người đến mở cửa, Khương Nhã nóng nảy, tầm mắt đảo qua bốn phía, đột nhiên nhớ lại buổi sáng mơ hồ nhìn thấy bên trái phòng có một cửa sổ, làm bằng gỗ, rất dễ dàng có thể đẩy ra.

Đi đến bên trái phòng, Khương Nhã giơ tay lên thăm dò đẩy cửa sổ gỗ kia, có thể bên trong bị người khóa lại, Khương Nhã đẩy hồi lâu cũng không có một chút động tĩnh nào.

Vương Chi Sùng đang ngủ trên giường, đột nhiên bên tai mơ hồ nghe thấy có động tĩnh gì đó, hồ nghi từ trên giường đứng lên, đang chuẩn bị ra ngoài xem một chút.

Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ dembuon. V n để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ lacvuphongca có động lực hoàn thành nhiều bộ hơn nhé. Cảm ơn các bạn!

"Ầm ầm.."

Một tiếng sấm vang lên, sắc mặt Vương Chi Sùng đột nhiên trở nên trắng bệch, xoay người ôm một thứ đặt bên cạnh gối đầu, sau đó liền lao ra khỏi phòng, vừa mở cửa Vương Chi Sùng liền nhìn thấy bóng dáng nho nhỏ đứng bên cạnh cửa sổ.