"Trước kia ta thường xuyên bị độc, nhưng cái này cũng chỉ bắn trúng cái bóng, hẳn là không có nghiêm trọng như vậy đi...." Mạc Nhàn sợ chết tự an ủi nói.
"Vậy cũng không biết, tuy rằng thân thể của ngươi đa số kháng được độc, nhưng cũng không phải nói tất cả loại độc đều kháng được, thứ này thuộc về cổ, không phải là độc dược bình thường." Tạ Đạo Vi nói.
"Vậy làm sao bây giờ? Tỷ tỷ lợi hại như vậy chắc hẳn là có cách đi?" Mạc Nhàn cứ cảm thấy Tạ Đạo Vi cố ý dọa mình, nếu nguy hiểm như vậy Tạ Đạo Vi sao lại không nhắc nhở mình, còn nữa, Tạ Đạo Vi lợi hại như thế chắc là có cách trị cái này, nghĩ đến như vậy Mạc Nhàn mới thoáng yên tâm, không có sợ như vừa rồi nữa.
Tạ Đạo Vi không quan tâm Mạc Nhàn, chỉ lấy ra thuốc bột gì đó không rõ, đổ vào người vực, thân thể vực hòa tan thành máu loãng, chỉ còn chừa lại cái mai cùng sừng trên đầu.
Lúc này Mạc Nhàn mới biết, mai cùng cái sừng trên đầu vực mới là thứ chân chính mà Tạ Đạo Vi muốn.
Chỉ thấy Tạ Đạo Vi rút từ trong tay nãi ra một cái túi không biết là chất liệu gì, đem mai vực cùng sừng vực cất vào.
"Bây giờ chúng ta có phải là được trở về rồi hay không?" Mạc Nhàn cao hứng hỏi, rốt cuộc cũng có thể rời đi nơi quỷ quái này rồi, làm sao có thể không vui vẻ cho được.
"Uhm." Tạ Đạo Vi cũng nhàn nhạt lên tiếng, nhưng ngữ khí cũng nhẹ nhàng, hiển nhiên cũng muốn có thể rời đi nơi này sớm một chút.
Đúng lúc này, đột nhiên có một đôi tay già nua trống rỗng xuất hiện, trực tiếp đoạt đi cái túi đựng mai và sừng vực trong tay Tạ Đạo Vi.
"Đỡ tốn không ít công phu của lão bà ta." Một lão bà lưng còng sau khi cướp túi xong lên tiếng, âm thanh khàn khàn có vẻ đặc biệt khiếp người, nhìn cũng không biết là đã bao nhiêu tuổi rồi, Mạc Nhàn chỉ cảm thấy rất già rất già rồi.
Sắc mặt Tạ Đạo Vi đông lạnh, tuy rằng nàng cùng Mạc Nhàn võ công đều không yếu, nhưng người này nội lực lại thâm hậu, võ công càng cao không lường trước được.
"Không biết xưng hô với lão giả như thế nào?" Tạ Đạo Vi hỏi.
"Có mấy người lấy cho ta ngoại hiệu là Quỷ Bà Bà, không nghĩ tới lần này lão bà ta ra ngoài lại có thu hoạch lớn như vậy, hai người các ngươi, một người từ nhỏ được tẩm trong vô số dược liệu trận quý, trở thành lò thuốc, một người uống độc hằng năm, trờ thành lò độc, hai người các ngươi đúng là bảo bối nhất đẳng trên đời này. Nếu các ngươi thức thời, liền ngoan ngoãn trở về cùng ta, nếu không thức thời, ta sẽ khiến cho các ngươi sống không bằng chết." Quỷ Bà Bà nhìn Tạ Đạo Vi cùng Mạc Nhàn, trong mắt lộ ra hung quang.
Mạc Nhàn không biết Quỷ Bà Bà này là nhân vật nào, Tạ Đạo Vi lại biết Quỷ Bà Bà trong truyền thuyết này. Quỷ Bà Bà cực kỳ thần bí, chưa có người nào chân chính gặp qua bà ta, bởi vì người gặp qua bà ta đều đã chết. Ở vùng Miêu Cương, Quỷ Bà Bà giống như Diêm La địa ngục, vừa nghe đến danh hào Quỷ Bà Bà này, mọi người đều sẽ sợ đến mức rung bần bật, hiện giờ Tạ Đạo Vi đối mặt với Quỷ Bà Bà, cảm thấy mấy lời đồn này một chút cũng không quá đáng, lần này sợ là dữ nhiều lành ít. Không nghĩ tới, lần này ra cửa, các nàng lại trở thành con mồi cho người khác. Võ công, nàng cùng Mạc Nhàn liên thủ, chưa chắc có thể đánh thắng được Quỷ Bà Bà, dù sao nội lực cũng kém quá xa. Nhưng là chuyện nàng am hiểu nhất là dùng độc và dược, cũng không có ưu thế trước mặt Quỷ Bà Bà cũng đồng dạng như thế này. Dùng độc cũng không tác dụng quá nhiều với hai bên, cũng chỉ có thể sử dụng võ công cứng đối cứng.